Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 712: Mộ Dung Hoàng Hậu

Trần Cung nhìn thấy Hoàng Phủ Minh Nguyệt, ánh mắt hơi động một chút, có chút cung kính nói:
- Tại hạ Trần Cung, Lại bộ thị lang Đại Tần.
Trần Cung!
Ánh mắt Từ Thứ sáng lên, hiển nhiên cũng biết Trần Cung.
Mọi người Viêm Vực thấy thế ánh mắt ngưng tụ, liên tục cung kính nói:
- Bái kiến Trần đại nhân!
- Chư vị không cần đa lễ!
Nhìn Trần Cung và Viêm Vực mọi người giao lưu một phen, Hùng Khoát Hải có chút ngu ngơ nói:
- Trần đại nhân, Phòng đại nhân đi đâu rồi? Ta còn tưởng rằng là Phòng đại nhân sẽ đi ra tiếp đãi.
Trần Cung nhìn Hùng Khoát Hải tức giận nói:
- Phòng đại nhân đi bốn vực còn lại khảo sát.
- Ai nha, ta quên đi!
Hùng Khoát Hải đột nhiên vỗ đầu một cái.
- Ngươi đó!
Trần Cung bất đắc dĩ lắc đầu.
Lập tức khẽ gật đầu về với Từ Thứ, Hoàng Trung, Ngụy Duyên, nhìn đám người Viêm Vực, nói:
- Chư vị, bệ hạ đã đợi lâu, đi theo ta.
Mọi người Viêm Vực đi theo Trần Cung vào hoàng đô, tiến về hoàng cung.
Một đường tiến lên mọi người tò mò nhìn người đi đường liên tục nhốn nháo bên trong hoàng đô Đại Tần.
Mà mọi người Viêm Vực cũng phát hiện những người dân này cũng đang tò mò nhìn bọn họ, khác biệt với bách tính Viêm Vực trước kia chính là, bách tính Đại Tần lại không có lộ ra ánh mắt sợ hãi.
Phải biết tại Viêm Vực, chỉ bằng vào một cường giả tản mát ra khí tức Tạo Hóa cảnh đi trên đường cái, tất cả bách tính đều sẽ lộ ra ánh mắt hoảng sợ kính sợ, căn bản không dám nhìn bọn họ.
Mà hiện trong đám người bọn hắn dù m Dương cảnh đều có mấy người. Mà mọi người cũng hiểu rõ, lòng tin những người dân này bắt nguồn từ tự tin, mà tự tin phát ra từ trong lòng này bắt nguồn từ Đại Tần.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt cùng Trần Cung sóng vai đi ở phía trước, không biết Trần Cung cố ý hay cái gì, hơi đi sau Hoàng Phủ Minh Nguyệt nửa bước.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhìn hoàng cung phía xa dần dần gần, không khỏi hỏi:
- Trần đại nhân, không biết vừa rồi Trần đại nhân nói tới bốn vực là…?
Ánh mắt không ít người khẽ động, tĩnh tâm nghe Trần Cung trả lời, bọn họ hiện tại cần nhất là hấp thu các loại tin tức về Đại Tần, đặc biệt là tin tức quan trọng liên quan tới Đại Tần chinh chiến.
Trần Cung nghe nói cười nhạt nói:
- Vừa rồi ta nói tới bốn vực chính là bốn vực xung quanh liền nhau với Sở Vực của Đại Tần hoàng triều, bây giờ bốn vực này đại loạn không ngớt, bách tính khổ không thể tả, triều đình Đại Tần hoàng triều liền phái hơn phân nửa tướng lĩnh quan văn tiến về chữa trị.
Mọi người Viêm Vực ngầm thừa nhận gật đầu, Viêm Vực trong nhất thời ngắn gia nhập vào Đại Tần, bọn họ đã hiểu rõ Đại Tần coi trọng bách tính như thế nào, đủ loại phúc lợi, các đại tướng đến phổ thông binh sĩ đối với Đại Tần ủng hộ kính yêu không thôi, sùng bái Tần Hoàng không sao tả xiết.
Nếu như nói như Đại Tần bao phủ các vực còn lại, đây đối với vô số dân chúng mà nói là một loại may mắn và giải thoát.
Trần Cung tiếp tục nói:
- Chư vị yên tâm, bệ hạ đối xử như nhau với tất cả quan viên bách tính, các ngươi đã thuộc về Đại Tần, tự nhiên là người Đại Tần, chỉ cần có năng lực, bệ hạ đều sẽ trọng dụng, không lâu sau đó, bệ hạ sẽ tổ chức khoa cử cùng lúc ở cả năm vực, nếu các ngươi muốn đến đến Sở Vực làm quan, cũng có thể tham gia chế độ khoa cử.
- Khoa cử!
Khí thế đám người biến đổi, người có dã tâm liên tục phát ra ánh mắt lửa nóng.
Làm quan viên Đại Tần, chỉ có đi vào trung tâm Đại Tần mới có thể leo càng nhanh.
Thế mà đúng vào lúc này, nơi xa có một cỗ phượng niện vô cùng tôn quý đang đi về phía bọn họ.
Phía trước Phượng niện có sáu thớt Độc Giác Mã đang kéo, vô cùng trắng noãn, thân xe khảm nạm kim ngân ngọc khí, bảo thạch trân châu, điêu có khắc đồ án Rồng Phượng, còn có các loại đường vân thần bí dựng lên rất nhiều trận pháp phòng ngự, hiển thị rõ khí phái hoàng gia tôn quý hào hoa.
Ánh mắt tất cả mọi người biến đổi, mọi người ý vị thâm trường nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt phía trước, ngay cả Từ Thứ, Ngụy Duyên, Hoàng Trung cũng có chút khẩn trương.
Đây hiển nhiên là phượng niện của Hoàng hậu, đến ngay lúc này, mục đích không rõ.
Nhưng đây chính là hoàng hậu.
Người nào không muốn lấy được một hình ảnh tốt từ hoàng hậu.
Mà người Hoàng Phủ gia tộc càng kinh tâm táng đảm.
Sợ hoàng hậu và Hoàng Phủ Minh Nguyệt nổi lên xung đột.
Mà Trần Cung lại nghiêm sắc mặt, lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Mộ Dung hoàng hậu khẳng định không phải đến đây tìm Hoàng Phủ Minh Nguyệt, rất có thể là đi ra du ngoạn.
Ai!
Bệ hạ thật là, làm sao để hoàng hậu tùy ý xuất cung đây.
- Chư vị không cần khẩn trương, Mộ Dung hoàng hậu không phải tới tìm chúng ta!
- Không phải.
Ánh mắt mọi người nhất thời nghi hoặc nhìn Trần Cung.
Chỉ thấy phượng niện đi vào trước mặt mọi người, mà đang đánh phượng niện chính là một vị lão ma ma m Dương cảnh.
Trần Cung vội cung kính nói:
- Vi thần Trần Cung bái kiến hoàng hậu.
Mọi người cũng liên tục cúi đầu.
Chỉ thấy Thanh Vũ Thanh Nguyệt lộ ra hai cái đầu nhỏ khỏi cửa xe, nhìn Trần Cung vui vẻ nói:
- Là Trần Cung đại nhân, Trần Cung đại nhân đã lâu không gặp.
Trần Cung năm đó thế nhưng là sớm nhất xuất hiện bên người Lý Chính, Thanh Vũ Thanh Nguyệt hết sức quen thuộc Trần Cung.
Trần Cung nhìn thấy các nàng cũng lộ ra nụ cười.
Giờ phút này trên xe vang lên âm thanh uy nghiêm thấm lòng người của Mộ Dung Liên Tuyết:
- Trần đại nhân, ngươi làm việc của ngươi đi, bổn cung không quấy rầy.
- Tuân lệnh, hoàng hậu!
Thanh Vũ Thanh Nguyệt dò xét mọi người xung quanh một chút, cũng ngồi trở về bên trong xe ngựa.
- Đi tiếp!
Theo phượng niện đi xa, mọi người rốt cục thở dài một hơi.
Không biết vì cái gì, tuy hoàng hậu không hề lộ diện, nhưng mọi người luôn cảm thấy một cỗ đến từ hoàng hậu áp lực áp ở trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận