Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 545: Đàm Luận (2)

Kiếm Dật Thần cùng Sở Hùng nhìn Lý Chính nhìn Ngọc Tâm Nghiên lộ ra ánh mắt khác, trong lòng nhất thời có chút tức giận, cũng mang theo một vẻ khẩn trương.
Sắc mặt hai người như thường liếc nhau, Kiếm Dật Thần mỉm cười mở miệng nói:
- Nghe đồn Tần Vương điện hạ ngọc thụ lâm phong, anh tuấn uy vũ phi phàm, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền.
- Ha ha, Kiếm Các chủ, Sở các chủ, kính đã lâu kính đã lâu.
Lý Chính nói nói cười cười.
Sở Hùng thấy ánh mắt Lý Chính chuyển tới hơi hơi chắp tay xem như kính ý.
- Tần Vương điện hạ mời ngồi, hôm nay yến hội nho nhỏ, mong Tần Vương điện hạ thứ lỗi.
- Đâu có đâu có, mỹ tửu mỹ thực phong phú như vậy, bản vương đa tạ các vị thịnh tình khoản đãi.
Lý Chính nhìn một bàn mỹ thực, thật không phải nói lời khách khí, mỗi một món ngon đều được chăm chú chuẩn bị, tản ra hương thơm nồng đậm, mỗi một bàn thịt thú vật đều là yêu thú cấp Niết Bàn cảnh.
Sau đó Lý Chính ra hiệu Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô cùng nhau ngồi xuống, bắt đầu cùng ba người uống một phen.
Dưới tình huống chuyện trò vui vẻ, đầy nhiệt tình, đó mỹ tửu thì được Lữ Bố và Vũ Văn Thành Đô hai người uống nhiều hơn mấy ly.
- Ha ha, Lữ Bố tướng quân, Vũ Văn tướng quân mời, băng ngọc tửu bực này, là rượu ngon độc môn của Ngọc Nữ môn, tích chứa mấy trăm năm, ngay cả chúng ta đều khó mà có cơ hội uống, hôm nay vẫn dính ánh sáng của Tần Vương điện hạ.
Theo bầu không khí nhiệt liệt, Sở Hùng nhìn Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô hai người nâng chén nói.
Trong mắt Ngọc Tâm Nghiên mang theo ý cười:
- Tần Vương điện hạ bây giờ là tổng đốc Dực Châu cao quý, Ngọc Nữ môn ta sao dám lãnh đạm Tần Vương điện hạ.
- A ~, xem ra ba vị công nhận bản vương! Bản vương còn tưởng rằng ba vị muốn chống cự bản vương chứ?
Lý Chính lung lay chén ngọc, ánh mắt có chút mê ly nhìn ba người.
Động tác trong tay ba người hơi dừng lại, ánh mắt nhìn chăm chú liếc một chút, sau đó Kiếm Dật Thần để cái chén trong tay xuống cười nói:
- Tần Vương điện hạ, chuyện này, bây giờ Tần Vương là tổng đốc Dực Châu, chúng ta nhất định làm thiên lôi của Tần Vương, sai đâu đánh đó.
- Không sai, chúng ta nguyện ý cống hiến sức lực cho Tần Vương.
Ánh mắt Sở Hùng ngưng trọng nhìn Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô một chút, cũng mở miệng nói.
Mà Ngọc Tâm Nghiên nhìn Lý Chính vẫn cười nhạt không nói, khiêm tốn mở lời:
- Tần Vương điện hạ, chẳng lẽ hôm nay thành ý của chúng ta còn không đủ để cho Tần Vương điện hạ yên tâm.
Lý Chính nghe được ba người đều trả lời, rốt cục thoải mái cười to:
- Tốt, thành ý của ba vị, bản vương đã cảm nhận được, đã như vậy bản vương cũng không làm khó ba vị, Dực Châu có bảy phủ, bản vương chỉ cần hai phủ, lợi ích Dực Châu bản vương chỉ cần ba phần, như thế nào?
- Các ngươi đều như thế có thành ý, bản vương cũng không bạc đãi các ngươi, như thế nào?
- Cái này ~.
Ngọc Tâm Nghiên, Sở Hùng, Kiếm Dật Thần nghe được lời Lý Chính nói, nhướng mày.
Ba phần lợi ích Dực Châu, bọn họ khẽ cắn môi vẫn có thể đưa ra, dù sao bọn họ lúc trước cũng đã nghĩ qua, đây cũng là phòng tuyến cuối cùng của bọn hắn.
Nhưng hai phủ chi địa của Dực Châu, Tần Vương muốn là hai phủ nào?
Dực Châu có bảy phủ: Dực Long phủ, Dực Nguyên phủ, Dực Kiếm phủ, Ngọc Dực phủ, Dực Võ phủ, Dực Đô phủ, Dực Kiệt phủ.
Trong đó thế lực hạch tâm Ngọc Nữ môn tọa trấn Ngọc Dực phủ, phạm vi tác động đến Dực Long phủ, Dực Nguyên phủ.
Thế lực hạch tâm Kiếm Các ở Dực Kiếm phủ, phạm vi tác động đến Dực Long phủ, Dực Kiệt phủ.
Thế lực hạch tâm Chân Võ các thì ở Dực Võ phủ, phạm vi tác động đến Dực Long phủ, Dực Đô phủ.
Nói cách khác bảy phủ Dực Châu, mỗi thế lực đều nắm trong tay một phủ chi địa, mà Dực Long phủ thì là khu vực tam đại thế lực ảnh hưởng.
Mà giống Dực Nguyên phủ, Dực Kiệt phủ, Dực Đô phủ thì là nơi các trung tiểu thế lực Dực Châu giao thoa ngang dọc. Tam đại thế lực bọn họ cũng có thể bao trùm một nhiều hơn phân nửa, cơ bản cũng lấy bọn họ tam đại thế lực làm chủ.
Mà bây giờ nếu như Tần Vương muốn hai phủ chi địa, kia muốn hai phủ nào, nếu như Dực Long phủ còn nói được, dù sao tam đại thế lực đồng loạt tổn thất, nhưng còn có một phủ thì ở đâu.
Tần Vương không có khả năng muốn chỗ phủ hạch tâm của mình, nhưng muốn nhích lại gần một phủ lân cận phủ địa của mình thì làm sao bây giờ?
Bên mình tổn thất lớn hơn, hai phe thế lực khác thì tổn thất nhỏ bé, cái này không công bằng, khẳng định có một phương thế lực không nguyện ý.
Ba người nghĩ đến chỗ này, đều sợ Lý Chính muốn một phủ liền nhau với mình.
Nhưng lại không dám không cho, thế lực của mình đều là tông môn, tuyển nhận đều là đệ tử có thiên phú, toàn tông môn cũng chỉ bất quá mấy vạn người, làm sao có thể là đối thủ của Tần Vương động một tí mấy chục vạn đại quân.
Mà cao đoan chiến lực tông môn tuy có không ít, nhưng những kia võ tướng của Tần Vương cũng không yếu, đặc biệt là tướng lĩnh thống quân, một võ tướng Niết Bàn cảnh tính cả mấy vạn đại quân dưới trướng khí thế tương liên, có thể vây chết mấy vị cường giả Niết Bàn cảnh tông môn của mình.
Còn siêu cấp cường giả Tạo Hóa cảnh, vậy cũng là nội tình cả tông môn, Thái nhân vật cấp bậc Thượng trưởng lão, tuy có, nhưng tuỳ tiện không bỏ được xuất thủ.
Càng quan trọng hơn là, lần trước tam đại thế lực đều phái một vị Thái Thượng trưởng lão Tạo Hóa cảnh dẫn đội tiến về trợ giúp Vũ Vương, thế mà đều chưa có trở về.
Bởi vậy những Thái Thượng trưởng lão trong tông môn làm sao cũng không muốn lại tác chiến cùng đại quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận