Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 848: Tân Hoàng Thiên Long Hoàng Triều

Hai con mắt Lữ Bố kiệt ngao, đối mặt Tuyết Thanh Giang bày vẻ mặt vui cười đón lấy vẫn bảo trì vẻ đạm mạc:
- Tuyết Thái Tử quá khen!
Tuyết Thanh Giang nhìn Lữ Bố đạm mạc trả lời, vẫn bảo trì ý cười, trong lòng cũng không có tức giận, hắn cảm thấy Lữ Bố nên như thế.
- Lữ tướng quân đến, Ngự Tâm cự thành chúng ta lại nhiều thêm một vị cường viện, đại phá Ngọc Tâm thành ở trong tầm tay.
Tư Không Minh cũng lộ ra cởi mở nụ cười, tán dương Lữ Bố.
Lữ Bố nhìn thấy Tư Không Minh, sắc mặt đạm mạc rốt cục có một tia cải biến.
- Đại Tần cùng Tuyết Mộ Hoàng triều đều là minh hữu, tự nhiên cùng nhau trông coi.
- Ha ha, tốt!
Tư Không Minh cười to nói.
Mà một số tướng lĩnh sau lưng Tư Không Minh lúc đầu còn có địch ý đối với Đại Tần, lúc trước còn kêu gào suy nghĩ muốn khi Lữ Bố đến ép một chút uy phong của hắn.
Nhưng hiện tại bọn hắn nguyên một đám trầm mặc lại, Lữ Bố vô ý thức tán phát cảm giác áp bách để mọi người ngay cả dũng khí đối mắt với Lữ Bố cũng không có.
Phùng Triển Hồng, Triệu Mãnh Hùng cảm nhận được áp lực Lữ Bố mang tới, trong lòng trầm trọng, Lữ Bố này thật vô cùng cường đại.
Các tướng lĩnh tại thời điểm đối mặt Lữ Bố, ánh mắt lưu chuyển, tâm tư dị biệt.
Mà những tướng lĩnh không dám nhìn thẳng Lữ Bố thời gian dần qua đưa ánh mắt tập trung trên người Cao Thuận đang một mực đứng sau lưng Lữ Bố.
Đối với Cao Thuận, bọn họ hết sức quen thuộc, ánh mắt Phùng Triển Hồng nhìn về phía Cao Thuận tràn đầy đáng tiếc, hắn cho rằng Cao Thuận hoàn thành có thể trở thành đại tướng giống như hắn, trở thành nhân tài trụ cột triều đình Tuyết Mộ Hoàng triều, nhưng hắn không nghĩ tới Cao Thuận lại là người của Đại Tần hoàng triều.
Càng có một bộ phận người thì phẫn nộ, nhìn Cao Thuận tràn ngập ý lạnh, may mắn bọn họ không có trọng dụng Cao Thuận.
Cao Thuận đối mặt ánh mắt của mọi người, biểu lộ đạm mạc, không chút nào chịu bọn họ ảnh hưởng.
Lữ Bố nói chuyện với Tư Không Minh, đột nhiên trông thấy một bầy kiến hôi vậy mà dùng loại ánh mắt này nhìn Cao Thuận, mắt hổ vừa mở, hai tròng mắt lạnh như băng tràn ngập sát khí.
Vẻn vẹn chỉ liếc nhìn bọn họ một chút, những tướng lĩnh này nhất thời cảm thấy trong lòng nặng nề, như bị núi lớn ngăn chặn, một cỗ áp lực ngưng kết thời không trùng điệp áp chế trên người bọn hắn.
- Hô!
Hô hấp mọi người nặng nề thêm một chút, mười phần sợ hãi.
Tư Không Minh cũng chú ý tới ánh mắt những tướng lĩnh sau lưng nhìn về phía Cao Thuận, đối mặt Lữ Bố bạo phát, một mình cản trước người, hung hăng cảnh cáo mấy tướng lĩnh kia một chút, quay người nhìn về phía Lữ Bố lộ ra nụ cười nhạt nói:
- Lữ tướng quân, chư vị tướng sĩ lộ trình mệt nhọc, chúng ta trước tiên vào thành đi.
Lữ Bố nhìn thấy mấy tướng lĩnh cúi đầu e ngại, trong lòng hừ lạnh, phải biết bây giờ không phải thời điểm nổi lên xung đột, lập tức nhẹ gật đầu với Tư Không Minh.
Giờ phút này bên trong Ngọc Tâm thành, hai đại chủ phong Ngọc Tâm thánh chủ phái tới cũng đi tới, để khí thế toàn bộ Ngọc Tâm thành chấn động.
...
Mấy ngày nay, sau khi Thiên Long Hoàng triều hoàn thành tang lễ cho Long Hoàng, cũng cấp tốc được Thiên Long Thánh Vương chỉ lệnh, Tân hoàng lên ngôi, mà vị Tân hoàng này chính là Đại hoàng tử Long Dương Thiên.
Long Dương Thiên nghe theo Hứa Du đề nghị, biểu hiện mười phần nổi bật, sau khi hố mấy vị hoàng tử, được Thiên Long Thánh Vương thưởng thức, có Thiên Long Thánh Vương duy trì một lần hành động đoạt được hoàng vị.
Giờ phút này Long Dương Thiên đang ở trong cung điện xuân phong đắc ý, một thân Thiên Long đế phục mặc trên người Long Dương Thiên tăng thêm ba phần uy nghiêm.
Mà phía dưới hắn là năm vị tâm phúc cũng như gà chó lên trời, vẻ mặt đầy tươi cười.
Chỉ có mặt mũi Hứa Du tràn đầy nghiêm túc.
Long Dương Thiên ngồi trên long ỷ cùng mấy vị tâm phúc chuyện trò vui vẻ duy chỉ thấy có Hứa Du không cười, vội vàng hỏi:
- Hứa Du, trong lòng ngươi có gì phiền não, trẫm giúp ngươi giải quyết.
Long Dương Thiên hiện tại phi thường coi trọng Hứa Du, vừa đăng cơ trước đã ban thưởng trắng trợn cho Hứa Du.
Mà bốn vị khác tâm phúc, hai vị trong đó cũng là mưu sĩ nổi danh, bọn họ tràn đầy ghen ghét Hứa Du, nghe được lời Long Dương Thiên hỏi thăm, trong lòng càng ghen ghét thêm một phần.
Mặt mũi Hứa Du tràn đầy nghiêm túc nói:
- Bệ hạ, hiện tại còn không phải thời điểm chúng ta nên cao hứng, bệ hạ hiện tại cần làm không phải là tham đồ hưởng lạc, mà chính là như thế nào giải quyết đại địch tiếp tiếp.
- Đại địch!
Hứa Du nói một câu phá hủy bầu không khí trong cung điện, để mấy người tâm trầm trọng xuống.
Bọn họ đều hiểu đại địch Hứa Du nói tới là cái gì.
Sắc mặt Long Dương Thiên ngưng tụ, trầm giọng nói:
- Hứa Du nói tới là Hắc Diễm Hoàng triều tấn công chúng ta ở bên trong Trung Vực.
- Hứa Du ngươi yên tâm, trẫm ngày mai lập tức phái binh tiến về Trung Vực, ngăn cản Hắc Diễm Hoàng triều tấn công, bây giờ trẫm đã vào chỗ, Hắc Diễm Hoàng triều sẽ không dám lớn lối như vậy.
Nghe được lời Long Dương Thiên, ngoại trừ Hứa Du, sắc mặt hai đại tâm phúc mưu sĩ Trương Ngôn, Vương Thân cũng cực kỳ nghiêm trọng.
Trương Ngôn nhìn thoáng qua Hứa Du, tuy ghen ghét Hứa Du, nhưng trong lòng không thể không bội phục ánh mắt Hứa Du nghĩ xa.
Trương Ngôn cao giọng nói:
- Bệ hạ, Hứa Du nói đúng, chúng ta không thể phớt lờ, Hắc Diễm Hoàng triều không lại bởi vì bệ hạ đăng cơ liền sẽ lui binh, thậm chí bọn họ đã âm thầm liên hợp Thiên Hỏa thánh địa đối phó Hoàng triều chúng ta.
Mọi người nghe được lời Trương Ngôn, đồng thời gật đầu.
Tuy Long Dương Thiên lên ngôi, nhưng căn bản không có chưởng khống cục thế Thiên Long Hoàng triều, ổn định triều cục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận