Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 392: Lần Nữa Triệu Hoán

Còn Thượng Quan Mộ Hoàng bên cạnh thì hơi động mí mắt một chút, điện hạ phái vị Lý Nho đại nhân kia đi Yến Hoang thành rồi? Là dự định thực hành cơ hội gì sao?
Ánh mắt Thượng Quan Mộ Hoàng ban đầu vốn có chút suy tư lập tức lại lộ ra biểu lộ bình tĩnh như nước.
Không nên hỏi đừng hỏi, không nên biết không cần biết.
- Ừm... Tốt!
Lý Chính hơi hơi dừng lại trong chốc lát, lập tức mở miệng nói:
- Ngươi lui xuống trước đi!
- Vâng! Thuộc hạ cáo lui!
Sau đó Triệu Cao trực tiếp đi ra ngoài.
Mà Mộ Dung Liên Tuyết thì một mực chờ ở bên ngoài đợi, khi Triệu Cao trông thấy Mộ Dung Liên Tuyết chờ bên ngoài đã lâu thì nhìn nàng mỉm cười.
Mộ Dung Liên Tuyết trông thấy Triệu Cao ra ngoài, hiểu rõ Lý Chính đã làm xong chuyện, gật đầu hiền lành chào Triệu Cao, chỉ huy Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ đang ngồi canh một chén canh mỹ vị trực tiếp đi vào bên trong.
Khi nhìn thấy sắc mặt Lý Chính chính mang theo ý cười nhìn mình xông vào, khuôn mặt Mộ Dung Liên Tuyết tựa thiên tiên hơi hơi nóng lên.
Nhưng nhìn Thượng Quan Mộ Hoàng dung mạo tương xứng cùng nàng bên cạnh Lý Chính lại bĩu môi.
- Rõ ràng là ta tới trước!
Thượng Quan Mộ Hoàng nhìn Mộ Dung Liên Tuyết có chút ghen tuông, khẽ lắc đầu cười một tiếng.
Thật sự là một nữ hài hồn nhiên ngây thơ, trong thế đạo hỗn loạn hiện tại, nương theo lấy các loại âm mưu quỷ kế đao quang kiếm ảnh bên trong Tần Vương phủ, có thể bảo trì phần ngây thơ này thật không dễ dàng, cái này có lẽ cũng là nguyên nhân để Trương đại nhân, Lữ Bố tướng quân và những văn thần mãnh tướng thủ hạ dưới tay Tần Vương để các thế lực Đại Hiên hoàng triều kiêng kỵ sủng ái nàng như thế.
- Hừ!
Mộ Dung Liên Tuyết trông thấy Thượng Quan Mộ Hoàng cười nhìn mình, nhất thời có chút không phục hừ một tiếng.
Mà Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ nhìn thấy Thượng Quan Mộ Hoàng biểu lộ thì hơi hơi co rụt lại về sau, hiển nhiên trước đó các nàng đã lĩnh giáo qua Thượng Quan Mộ Hoàng đáng sợ.
Mộ Dung Liên Tuyết trông thấy Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ e ngại, trong lòng lại nhụt chí một trận, hai tên phản đồ!
Lý Chính thổi thổi nước canh còn đang bốc hơi nóng bừng bừng, nhìn vẻ mặt đáng yêu của Mộ Dung Liên Tuyết cùng Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ không khỏi cười một tiếng.
Hắn cũng biết Thượng Quan Mộ Hoàng đang chơi đùa cùng ba tiểu nha đầu này mà thôi.
Sau đó một tay cầm canh, một tay trực tiếp sờ sờ mũi ngọc Mộ Dung Liên Tuyết đang vểnh cao.
- Được rồi, tâm ý Mộ Dung đại quản gia của ta, bản vương nhận được, hôm nay cho phép các ngươi ra ngoài đi dạo phố một chút.
Khi ba tiểu nha đầu nghe được Lý Chính cho các nàng đi ra ngoài chơi, ánh mắt nhất thời sáng lên, đặc biệt là Mộ Dung Liên Tuyết lập tức thay đổi tâm tính, ánh mắt đều muốn híp thành hai đường trăng khuyết nhỏ đầy đáng yêu.
Lý Chính lại chuyển hướng nói với Thượng Quan Mộ Hoàng:
- Mộ Hoàng, ngươi cũng theo các nàng đi ngoài chơi đùa đi, trong khoảng thời gian này khổ cực ngươi!
Thượng Quan Mộ Hoàng nhìn Lý Chính tản ra khí thế rất mê người, trong lòng ấm áp, lập tức cười nói:
- Đa tạ điện hạ, thuộc hạ vừa hay muốn đi ra ngoài buông lỏng một chút.
- Liên Tuyết muội muội, chúng ta đi thôi!
Thượng Quan Mộ Hoàng trực tiếp đi đến bên cạnh Mộ Dung Liên Tuyết đang có chút kinh ngạc, lúc đầu Mộ Dung Liên Tuyết còn có chút không cao hứng vì Thượng Quan Mộ Hoàng đi theo các nàng.
Đang lúc Lý Chính còn muốn nói nhiều một câu, không ai nghĩ tới Thượng Quan Mộ Hoàng thế mà nghiêng mặt qua bên tai Mộ Dung Liên Tuyết nói nhỏ gì đó, hai con mắt Mộ Dung Liên Tuyết sáng ngời hơi hơi trợn to, bên tai lập tức đỏ bừng, nhìn thoáng qua Lý Chính đầu óc mơ hồ một lúc, sau đó nhanh chóng lôi kéo Thượng Quan Mộ Hoàng thẹn thùng chạy ra ngoài.
Mà Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ đáng yêu lập tức thốt ra từng tiếng cười thanh thúy giống như chuông gió cũng chạy theo ra ngoài.
Lý Chính nhìn bóng người các nàng biến mất, lắc đầu bật cười.
Sau đó hơi hơi phất tay, cửa lớn xa xa đóng chặt.
Một trong nguyên nhân Lý Chính đuổi các nàng đi là cơ hội rút thưởng ba tháng một lần lại đến.
Không biết chuyện gì xảy ra, hình như vận khí tốt của Mộ Dung Liên Tuyết đã đi qua, sau này hắn thưởng mấy lần, trong khoảng thời gian này vận khí đều không quá tốt, có lẽ chắc còn đang trong quá trình khôi phục lại sự may mắn.
Bởi vậy Lý Chính vì không quấy rầy vận khí Mộ Dung Liên Tuyết khôi phục, tạm thời trước không muốn dùng vận khí của nàng, chờ sau này mở ra một bao lì xì to lớn, kinh động mọi người hay hơn.
Sau khi Lý Chính cảm ứng xung quanh an toàn, ý thức lập tức tiến vào chỗ sâu trong óc.
- Hệ thống rút thưởng!
- Đinh!
m thanh hệ thống Lý Chính rất lâu không nghe được vang lên, trong lòng cũng không khỏi hưng phấn.
Nhớ tới kiếp trước - Đinh! Đinh!- âm thanh nương theo các loại thống khổ.
Mà bây giờ mỗi một lần - Đinh!- đều để thực lực Lý Chính mỗi một lần tăng cường!
- Hắc hắc!
......
- Tích!
Một ra bàn quay tản mát khí tức huyền diệu lại một lần xuất hiện trong đầu Lý Chính.
Bàn quay chia làm lam, tím, cam, đỏ bốn khu vực, sau đó, kim đồng hồ bắt đầu xoay tròn ở trên bốn khu vực kia.
Lúc này trong lòng Lý Chính lại không có không dao động, bởi vì hiện tại ngoại trừ đỉnh phong nhân kiệt mới có thể để cho hắn cải biến sách lược hiện tại, coi như nhất lưu nhân kiệt cùng nhị lưu nhân kiệt cũng không thể để thế lực hắn hiện tại phát sinh biến hóa quá lớn, bởi vậy thời gian tiếp theo vẫn là phát triển thế lực tại Yến Châu thật tốt mới là vương đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận