Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 326: Ảnh Hưởng

Chỉ thấy Tưởng Bá nhìn Tần Lâm Quân hô lớn:
- Thiếu chủ, chúng ta phải báo thù cho Cao tướng quân, chúng ta lập tức bẩm báo đại tướng quân, nói cho đại tướng quân biết Tần Trấn Hiên lòng lang dạ thú cùng Trần Bình cố ý hại chết Cao tướng quân!
Tần Lâm Quân cầm lấy tình báo Nguyệt Ảnh đưa tới, nhìn tình báo Cao Tinh Đào chiến tử, có lý có cứ, Trần Bình chỉ là vì đánh bại Dương Vương mưu đồ kế sách, mà Lưu Lệ thống soái đã đồng ý, đồng thời cố ý chỉ huy đại quân ép thẳng tới trận địa Dương Vương, nhưng không nghĩ tới thủ hạ mưu sĩ Dương Vương lại khám phá động tác Lưu Lệ là cố ý gây nên sự chú ý của bọn họ, làm hại một chi quân đội Cao Tinh Đào bại lộ.
Lần này ai cũng biết, đây là một trận ngoài ý muốn, mà Trần Bình càng có công lớn.
Tần Lâm Quân chậm rãi lắc đầu, Phương Tư Vũ cũng nhìn tình báo, hung hăng vỗ bàn một cái.
- Không có ích lợi gì, nếu như tình báo nói tới đều là chính xác, chúng ta căn bản không có một chút chứng minh Tần Trấn Hiên hại chết Cao tướng quân, hiện tại cũng chỉ là chúng ta suy đoán Tần Trấn Hiên cùng Trần Bình hại chết Cao tướng quân, đại tướng quân và các Thượng tướng Trấn Quốc phủ căn bản sẽ không tin chúng ta, nếu như đến lúc đó Tần Trấn Hiên cố ý trả đũa, nói chúng ta vu hãm bọn họ, chúng ta sẽ càng thêm bị động.
Tần Liệt nghe thế, hung hăng nắm chặt quyền đầu:
- Chúng ta thật không có biện pháp nào sao.
Mai di, Dịch lão mấy người cũng hơi hơi cúi đầu xuống, phát ra tiếng thở dài, bọn họ hiểu rõ tình huống hiện tại, nhưng bọn họ bây giờ căn bản bất lực.
Tần Lâm Quân hiện tại cũng không thể trở lại Trấn Quốc phủ, trong khoảng thời gian này Tần Trấn Hiên biểu lộ đã để đại tướng quân hết sức hài lòng, càng được không ít lão tướng tán thành.
Tần Lâm Quân bây giờ đi về, rất có thể sẽ bị Tần Niết trực tiếp nhốt lại.
Tần Lâm Quân đứng lên nhìn người bên mình lộ ra thần sắc bi thương, ngữ khí kiên định nói với bọn hắn:
- Các ngươi yên tâm, Tần Lâm Quân ta nhất định sẽ báo thù cho Cao thúc thúc, mặc kệ là Tần Trấn Hiên hay là Dương Vương, chúng ta đều sẽ tìm bọn hắn tính sổ.
- Tư Vũ ngươi lập tức truyền tin trở về cho những tướng lĩnh kia, nói cho bọn hắn cẩn thận đề phòng, không qua bao lâu nữa ta sẽ thỉnh cầu phụ thân phái bọn hắn đến đây!
Biên cảnh Thanh Châu, Dương Thanh phủ, Trấn quốc phủ Lưu Lệ suất lĩnh đại quân đóng quân nơi đây.
Lúc này bên trong quân doanh đại trướng, tất cả tướng lĩnh Trấn quốc phủ lần này đến đây tấn công Dương Vương đều tụ tập ở đây, Lưu Lệ ngồi tại vị trí chủ soái. Tần Trấn Hiên ngồi bên trên vị trí phó soái, lúc này trong mắt tất cả tướng lĩnh đều lóe qua nộ khí, mà mấy vị tướng lĩnh có giao hảo với Cao Tinh Đào càng mặt mũi tràn đầy phẫn nộ.
Nhưng trong đại trướng lại lặng ngắt như tờ, Tần Trấn Hiên cũng một mặt nghiêm túc nộ khí trùng thiên.
Trần Bình ở bên cạnh mang theo gương mặt đầy hổ thẹn, chỉ thấy Trần Bình đầu tiên mở miệng nói:
- Chư vị tướng lĩnh, lần này là khuyết điểm của Trần mỗ mới làm cho Cao tướng quân hi sinh, Trần mỗ thật cảm thấy hổ thẹn.
- Trần mỗ cam nguyện bị phạt.
Đại tướng trong trướng lục tục nhìn về phía Trần Bình, nhìn Trần Bình mười phần áy náy, yên lặng lắc đầu.
Lần này ai cũng đều có thể nhìn ra, đây căn bản không phải lỗi của Trần Bình.
Dù tướng lĩnh thủ hạ dưới trướng Cao Tinh Đào cũng nhìn Trần Bình khẽ lắc đầu.
Lần này đi vào bẫy rập Dương Vương bố trí, vẫn là nhờ có Trần Bình quyết định thật nhanh, suất lĩnh đại quân xông ra trùng vây mới không để cho đại quân toàn quân bị diệt, điểm ấy tất cả mọi người rõ như ban ngày.
Lưu Lệ nhìn Trần Bình biểu lộ, trong mắt lóe lên một tia ôn hòa, trong khoảng thời gian này Trần Bình liên tiếp suy tính, để Dương Vương đại bại, tài trí thao lược của hắn để các tướng lĩnh đại quân đều kính nể sâu sắc, công lao có thể nói lớn nhất.
Trần Bình biểu hiện đã được những đại tướng Trấn quốc phủ như Lưu Lệ tán thành.
Tuy Lưu Lệ cảm thấy đau thương khi hay tin lão chiến hữu Cao Tinh Đào chết trận, nhưng hung thủ thật sự là Dương Vương, mà Lưu Lệ hiện tại cần phải làm là đánh bại Dương Vương, thế này mới có thể báo thù cho Cao Tinh Đào.
Lưu Lệ nhớ tới Dương Vương, trong mắt lộ ra sát ý cực hạn, qua một lúc sau dùng giọng bình thản nói:
- Trận chiến này Trần quân sư có thể suất lĩnh đại quân xông ra trùng vây, trở lại Dương Thanh phủ đã là công lớn, sao lại có tội.
Sau đó Lưu Lệ đứng lên quét mắt nhìn các tướng lĩnh nói:
- Đánh trận khó tránh khỏi thương vong, trong lúc chúng ta thương cảm vì Cao Tinh Đào hi sinh đồng thời cũng cần phải báo thù cho hắn.
Nghe Lưu Lệ nói, các tướng lĩnh lục tục ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nhìn đại tướng quân.
- Báo thù cho Cao tướng quân, đánh bại Dương Vương!
Chỉ thấy một vị Tướng Lĩnh mang theo giận dữ nói:
- Đại soái, Dương Vương đánh chết Cao tướng quân lấy được thắng lợi, bọn họ hiện tại khẳng định đắc ý vạn phần, mà lần chiến đấu này thất bại để cho Trấn quốc phủ chúng ta bị ảnh hưởng không nhỏ, vậy để chúng ta suất lĩnh đại quân cùng Dương Vương tranh tài một trận, để bọn hắn biết Trấn quốc phủ chúng ta không thể xâm phạm, một trận chiến này tiêu trừ ảnh hưởng chiến bại trước đó.
- Không sai!
- Để bọn hắn biết rõ nói sự lợi hại của chúng ta!
- Không thể để một trận thắng lợi tạm thời thì để bọn hắn đắc ý.
- Không sai, chúng ta bây giờ cần một trận đại thắng, muốn để bọn hắn biết Trấn quốc phủ không phải dễ đánh bại, muốn để bọn hắn một mực lưu giữ sợ hãi trong lòng đối với chúng ta mới dễ dàng đánh bại tất cả.
Các tướng lĩnh phía dưới liên tục đứng lên đồng ý dự định tiếp tục ra quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận