Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 604: Phụ Hoàng, Xin Chỉ Giáo

Thần Hoàng nhìn Lý Vọng nằm phía dưới, cười cười nói với Lý Chính:
- Trẫm thật càng ngày càng thưởng thức ngươi, thân là Hoàng giả không chỉ có nắm giữ át chủ bài cao thâm mạt trắc, cũng cần để cho người khác nhìn không thấu thực lực, vô luận điểm nào, Lý Chính, ngươi đều làm được.
- Đến bây giờ rất nhiều người đều chỉ nhìn thấy thực lực những mãnh tướng dưới trướng ngươi, từ đó sẽ không để mắt đến ngươi, chủ nhân chân chính của thế lực này có thực lực gì, nhân tố trí mạng này, đủ để hình thành thất bại sau cùng.
- Như đã nói, phụ hoàng mang nhiều người đến đây cũng là vì tiêu trừ ta, nhân tố không chừng sau cùng sẽ trở thành tai hoạ ngầm à?
Hai con mắt Lý Chính thâm thúy quét mắt nhìn sáu người lão tổ hoàng thất, lộ ra hàn quang.
- Chính nhi, còn nhớ rõ trẫm dạy bảo ngươi không, thực lực nghiền ép đủ sức để ép phá diệt hết thảy âm mưu quỷ kế.
- Mỗi một trận đều phải toàn lực ứng phó, không muốn cho địch nhân một tia cơ hội sinh tồn.
- Phụ hoàng, ta có một vấn đề muốn hỏi người?
Ánh mắt Lý Chính nhìn thẳng Thần Hoàng.
Thần Hoàng nhìn Lý Chính lại cười nói:
- Tốt, ngươi đã muốn trì hoãn thời gian, trẫm cho ngươi cơ hội này.
Lý Chính bị Thần Hoàng đoán đúng tâm tư, sắc mặt không hề lay động, bình tĩnh tự nhiên hỏi:
- Lấy thực lực của phụ hoàng hoàn toàn có thể diệt những thế lực làm loạn kia, vì sao lại giả chết để cho chúng ta trưởng thành.
Trong mắt Lý Chính lóe lên vẻ nghiêm túc, đây là chỗ Lý Chính nghi ngờ nhất.
Lấy thực lực còn có thủ đoạn của Thần Hoàng, còn cần giả chết để bố cục? Hoàn toàn có thể toàn diệt bọn họ.
Thần Hoàng nhìn bộ dáng Lý Chính nghiêm túc, ánh mắt cũng nghiêm túc.
- Chính nhi, Đại Hiên hoàng triều ba ngàn vạn dặm cương thổ, người có dã tâm nhiều lắm.
- Nếu như trẫm thu thập từng người từng người, ngay từ đầu đối phó một cái thế lực, tất cả đại thế lực các châu nhất định toàn bộ đều sẽ liên hợp lại, chỗ nào sẽ còn từng người tự chiến.
- Mà những ẩn thế gia tộc hận không thể thiên hạ đại loạn, coi như hoàng thất thực lực mạnh hơn, thời gian ngắn căn bản không có khả năng bình định.
Trẫm chờ không nổi, coi như diệt bọn hắn cũng cần bỏ ra thời gian mấy chục năm.
- Mà vừa hay trẫm cũng muốn khảo nghiệm một chút đám nhi tử ưu tú các ngươi.
- Một, có thể để cho các ngươi đạt được đoán luyện trong chiến hỏa, Đại Hiên hoàng triều tứ phương đều để các ngươi dọn sạch.
- Hai, có thể để các thế lực bởi vì trẫm giả chết, buông lỏng cảnh giác hoàng thất, không có quyết tâm nhất thống liên hiệp, từng người tự chiến.
- Ba, có thể bảo tồn thực lực triều đình, sau đó thống nhất Đại Hiên hoàng triều liền có thể nhanh chóng tấn công hai đại hoàng triều khác.
- Nếu không phải trẫm giả chết, nào sẽ nhanh giống như bây giờ, ngắn ngủi không đến ba năm, Đại Hiên chỉ còn sót chỉ là Trấn Quốc phủ.
Toàn bộ bầu trời đều vang lên tiếng nói Thần Hoàng dã tâm nồng đậm bá đạo, nhất thống Sở Vực.
Thế mà ánh mắt Lý Chính băng lãnh nhìn Thần Hoàng nói:
- Cho nên nói, quá kiệt xuất cũng là một cái tội, bởi vì đã vượt ra khỏi sự chưởng khống của người.
Thần Hoàng đảo mắt nhin qua Hạng Vũ cùng Vũ Văn Thành Đô mấy người, chậm rãi gật đầu nói:
- Không sai, trẫm chính là chủ nhân Đại Hiên hoàng triều, mà những văn thần mãnh tướng dưới trướng ngươi, trẫm lại một tên cũng tra không được, không biết từ nơi nào mà đến, đối với Đại Hiên hoàng triều thống nhất Sở Vực là tai hoạ ngầm quá lớn, vì Đại Hiên hoàng triều, trẫm không thể không đại nghĩa diệt thân.
Sau khi Thần Hoàng nói xong, trên người bộc phát ra một cỗ khí tức vô cùng mênh mông bao phủ bát hoang, che lại khí thế tất cả mọi người.
Trên trời dưới đất duy ta độc tôn.
Bóng mờ phát ra khí diễm ngập trời bao phủ cả hư không.
Phòng ngự đại trận do mấy chục vạn binh lính trên Yến Hoang phía dưới tạo ra bị khí tức Thần Hoàng bạo phát ảnh hưởng ẩn ẩn có chút vỡ tan, Từ Thế Tích toàn lực ổn trọng phòng ngự đại trận, chúng chiến sĩ cắn răng kiên trì, bọn họ một mặt lo lắng nhìn Lý Chính đang đối lập cùng Thần Hoàng.
Hạng Vũ cùng Vũ Văn Thành Đô tản ra nồng đậm sát ý nhìn sáu người khác trên không.
Thế mà Thần Hoàng nhìn Lý Chính lại lộ ra một tia hiền lành:
- Chính nhi, phụ hoàng nói cho ngươi nhiều như vậy, nguyên nhân thì ngươi hẳn phải biết, ngươi chỉ cần từ bỏ bọn họ, cùng trẫm trở về, trẫm bảo vệ ngươi cả đời vinh hoa phú quý!
- Từ bỏ bọn họ?
Sắc mặt Lý Chính lạnh lẽo, Hoa Hạ nhân kiệt được mình triệu hoán mà đến, ngay cả bảo hộ sự an toàn cơ sở nhất đều không bảo chứng được, mình lấy tư cách gì triệu hoán.
- Phụ hoàng, người không phải vẫn muốn biết thực lực của ta sao?
- Ta cũng có ý định mời phụ hoàng chỉ giáo!
Lý Chính nhìn thẳng Thần Hoàng lạnh giọng nói, toàn bộ hoàng đạo khí thế trong cơ thể bạo phát ra, từng bước đi lên không trung, theo tà áo phiêu đãng, Long Tường cửu thiên.
Khí thế trên người đầy ắp thiên địa theo từng bước đi lên mà thăng:
Tạo Hóa cảnh sơ kỳ...
Tạo Hóa cảnh trung kỳ...
Tạo Hóa cảnh hậu kỳ...
Tạo Hóa cảnh đỉnh phong...
Sau cùng dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, khí tức Lý Chính còn đang chậm rãi tăng lên.
Ráng tím ngút trời, rồng ngâm cửu thiên.
Sau đó Hoàng giả khí thế tương xứng với Thần Hoàng bạo phát từ trên người Lý Chính, chống lại Thần Hoàng đang phát ra vô tận uy thế.
m Dương cảnh sơ kỳ!
Cái gì! Mấy vị lão tổ hoàng thất rung động nhìn Lý Chính, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới Lý Chính đã đột phá đến m Dương cảnh, ẩn tàng sâu như vậy.
Ngay cả Thần Hoàng, trong mắt lưu vẫn hiện ra thần sắc chấn kinh, còn chưa tiêu tan.
Thế mà kinh hãi nhất chính là Lý Vọng đang nằm bên trong hố lớn.
Lý Vọng thất thần, ngơ ngác nhìn Lý Chính, trong miệng lẩm bẩm:
- Không có khả năng! Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
Thế mà Lý Chính còn đang dậm chân đi lên không trung, ngay khi Lý Chính đạt tới cùng một độ cao với Thần Hoàng, khí thế trong cơ thể lại một lần nữa đột phá.
m Dương cảnh trung kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận