Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 505: Thuyết Phục Ngọc Nữ Môn (2)

- Cải tà quy chính, cái gì là tà, cái gì là chính!
Ánh mắt Ngọc Tâm Nghiên vẫn bất động nhìn chằm chằm Vũ Hóa Điền.
Thế mà Vũ Hóa Điền lại không có mở miệng, Chu Minh Hiên nhìn Vũ Hóa Điền không có mở miệng tiếp tục nói:
- Ngọc môn chủ, thế đạo hiện tại ngài cần phải rõ ràng, đối với Ngọc Nữ môn các ngươi mà nói, bây giờ Vũ Vương thế yếu là tà, triều đình thế lớn là chính.
- A, tốt cho một cái chính!
ánh mắt Ngọc Tâm Nghiên cuối cùng nhìn về phía Chu Minh Hiên.
Thế mà không chờ Chu Minh Hiên kích động, Vương Đa Ngọc cũng mở miệng:
- Tình huống Ngọc Nữ môn hiện tại, ngươi chắc đã rõ ràng, Vũ Vương ngăn không được phong mang đại quân triều đình ta, một khi Vũ Vương chiến bại, nhưng thế lực chống đỡ Vũ Vương các ngươi có thể ngăn cản được đại quân triều đình binh phong à, sao không trực tiếp đầu nhập vào triều đình, đến lúc đó Tân hoàng xem ở phân lượng Ngọc Nữ môn biết rõ bờ mê trở lại, bệ hạ có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ.
- Ha ha, tốt cho một hồi quay đầu, chuyện cũ bỏ qua.
- Ta thật không cần nói gì nữa rồi!
Ngọc Tâm Nghiên cười lạnh không thôi, khí tức Tạo Hóa cảnh giống núi lớn ép trên người bọn hắn.
Nguyên một đám nín nghẹn sắc mặt đỏ bừng, lưng ưỡn thẳng chậm rãi cong lên.
Chỉ có một Vũ Hóa Điền mực giữ vững bình tĩnh lạnh lùng nói với Ngọc Tâm Nghiên:
- Nếu như Ngọc môn chủ không đồng ý, chờ triều đình đánh hạ Vũ Vương, đại quân triều đình sẽ không chút do dự đạp phá Ngọc Nữ phong, Ngọc Nữ môn không còn một người tồn tại!
- Làm càn!
- Lớn mật!
Ngọc Tâm Mai trông thấy Vũ Hóa Điền còn lớn lối dám uy hiếp Ngọc Nữ môn nhất thời giận dữ, sát ý lẫm liệt.
Mà Ngọc Tâm Nghiên càng là sát cơ nổi lên bốn phía, sát ý xung quanh hoàn toàn bao phủ bốn người.
- Các ngươi muốn chết phải không?
Thế mà ba người Vương Đa Ngọc cắn răng kiên trì sát ý xung quanh xâm lấn, bây giờ não hải hỗn loạn đục ngầu, thời khắc bảo trì thanh tỉnh sau cùng.
- Bốn người chúng ta bốn mạng, đổi lấy mấy vạn tính mạng Ngọc Nữ môn các ngươi, đầy đủ, ngươi có thể thử một chút.
Vũ Hóa Điền bị áp lực nặng nề áp chế, lại như cũ thẳng tắp thân thể ngạo nghễ nói.
- Môn chủ, giết bọn hắn, ta cũng không tin, chúng ta toàn lực ủng hộ Vũ Vương còn có thể bị triều đình đánh bại?
Ngọc Tâm Mai nhìn Vũ Hóa Điền phách lối, tức giận không thôi quát.
Ngay tại lúc Ngọc Tâm Mai vừa dứt lời, sát ý xung quanh lại biến mất.
- Tốt, các ngươi rất không tệ, nói đi, Tân hoàng có điều kiện gì?
Ngọc Tâm Nghiên lập tức khôi phục bình tĩnh, bình thản hỏi.
Ba người Vương Đa Ngọc nghe được lời Ngọc Tâm Nghiên, trong lòng đột nhiên phấn chấn, một bước cuối cùng quan trọng nhất đã thành công.
Gương mặt Vũ Hóa Điền âm nhu tuấn dật hơi hơi nẩng lên, lộ ra một nụ cười mỉm rung động lòng người.
- Chuyện thứ nhất, chính là hi vọng Ngọc môn chủ có thể dẫn tại hạ bái phỏng các chủ hai các còn lại, hi vọng bọn họ cũng có thể thức thời như Ngọc môn chủ.
Ngọc Tâm Nghiên nghe được Vũ Hóa Điền muốn nhờ nàng dẫn hắn bái phỏng các chủ hai các, không khỏi cười nói:
- Vũ hán đốc dễ tính toán, bất quá bản môn chủ không có khả năng đáp ứng, nếu như Vũ hán đốc có thể thuyết phục hai vị kia, Ngọc Nữ môn chúng ta lập tức đầu nhập vào triều đình...
Vũ Hóa Điền nghe được lời sNgọc Tâm Nghiên, đáp.
- Tốt! Một lời đã định!
- Một lời đã định!
Ngọc Nữ môn đồng ý, hai các còn lại sẽ còn xa sao?
Vũ Hóa Điền chỉ huy ba người chậm rãi đi ra phủ thành chủ, trong mắt tràn đầy tự tin.
Ngay tại thời điểm Tân hoàng phái Vũ Hóa Điền thuyết phục một môn hai các Dực Châu, Tần Lâm Quân cuối cùng tiêu diệt Dương Vương, sau cùng thống nhất Thanh Nguyên phủ.
Mà Thái Tử cũng trong hai tháng này công phá phòng tuyến Hắc Linh quân, chiếm lĩnh ba quận chi địa Thanh Mộc phủ.
Bây giờ Tần Lâm Quân lập tức tập kết binh lực tiến về Thanh Mộc phủ cùng Thái Tử triển khai đọ sức thời khắc sinh tử.
- Dương Vương chết!
Bên trong thành lâu Lâm Ương thành, Lý Chính nhìn qua phương hướng Thanh Châu.
Bốn đại Vương gia Đại Hiên hoàng triều lúc đầu uy phong lẫm lẫm rốt cục có người thất bại tiêu vong, cũng rất nhanh sẽ đến phiên bọn họ.
Mình cũng nên thanh lý Ương Châu.
Một khi Lý Chính thống nhất Ương Châu, như vậy hắn chỗ thiếu hụt của thế lực hắn rõ ràng nổi bật xuất hiện.
Vô luận binh mã hay là tướng lĩnh Lý Chính không thiếu, càng không thua bất kỳ một thế lực nào thậm chí có hơn, nhưng đỉnh phong chiến lực Tôn giả m Dương cảnh lại không có.
m Dương cảnh, cũng là cảnh giới tối cao bên trong Sở Vực.
Nếu như nói Tạo Hóa cảnh đã lĩnh ngộ ý cảnh, thế hóa thành ý, chân khí hóa thành chân nguyên, có thể sử dụng thiên địa nguyên khí, thọ nguyên cao đến năm trăm năm, trong lúc giơ tay nhấc chân phá hủy đồi núi, dời núi lấp biển.
Như vậy m Dương cảncao hơn một tầng h thọ nguyên ngàn năm, câu thông lực lượng thiên địa, có thể lĩnh ngộ thiên địa đại thế, hình thành lĩnh vực.
Bên trong lĩnh vực, thay trời đổi đất, sinh tử do bản thân chưởng khống.
Không phải m Dương cảnh cường giả không thể phá.
- Điện hạ, chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng, Văn Hòa sẽ hiểu rõ ý chúng ta, cùng Hoàng Cân giáo phối hợp chúng ta.
Lý Nho đi lên thành lâu cung kính nói với Lý Chính.
- Tốt!
Lý Chính quay người nhìn về phía Lý Nho, trong mắt tràn đầy chiến ý, từ khi dựng lên thế lực từng giờ từng phút đến bây giờ còn cần sợ cái gì.
- Sau ba ngày, bố trí mai phục! Hai đường đồng thời tiêu diệt Ương Châu liên minh, nhất chiến định càn khôn.
- Tuân lệnh!
Tướng lĩnh xung quanh cùng đồng thanh trả lời, trong mắt hừng hực chiến ý muốn tràn đi ra, trong khoảng thời gian này để bọn hắn nhịn gần chết.
Trong một tháng này, ngoại trừ quấy rối Ương Châu liên minh ra, Lý Chính còn truyền ra một tín hiệu, bởi vì Lâm Yến thành đánh lâu không xong, dự định đường vòng Lâm Yến thành, tiến tới đánh chiếm Biên Ương thành phía sau Lâm Yến thành, lấy hai thành sau cùng còn lại phía dưới Ương quận mà vây quanh Lâm Yến thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận