Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 852: Đào Hố

Cả một số đại thần ổn trọng cũng không nhịn được nhìn thoáng qua Xích Sát thánh chủ, chờ đợi đáp án.
Chỉ thấy Xích Sát thánh chủ lộ ra mỉm cười, âm thanh vang dội vang vọng đại điện.
- Hỏa Hoàng, ngươi có phải đã sớm dự liệu được hay không?
- Ồ?
Hỏa Hoàng nhìn thấy Xích Sát thánh chủ biểu lộ, trong lòng run lên.
- Vừa rồi Long Dương Thiên mao đầu tiểu tử kia đã tới tìm ta, vô cùng vội vàng tìm ta Viêm Sát thánh hợp tác.
- Hô!
Bách quan triều đình Hắc Diễm Hoàng triều nhất thời thở dài một hơi trong lòng.
Đặc biệt là vị quan viên hơi mập trước đó giận dữ mắng mỏ Phùng Kỷ lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.
- Cho nên, ngươi đáp ứng?
Hỏa Hoàng nghe được lời Xích Sát thánh chủ nói, tròng mắt hơi híp, tựa ở trên long ỷ, ngữ khí có nhẹ có nặng, không nhìn ra Hỏa Hoàng biểu tình gì.
- Ha ha, sao lại vậy, ít nhất cũng phải phơi hắn mấy ngày, Thiên Long Hoàng triều muốn không đánh đổi một số thứ thì liên minh cùng Xích Sát thánh địa ta, nào có chuyện tốt như vậy?
Xích Sát thánh chủ cười to nói, đã muốn diễn xuất, tự nhiên muốn diễn giống một chút, Thiên Long Hoàng triều mới không sẽ nghi ngờ.
- Tốt, rất tốt!
- Vậy chúng ta tiếp tục theo kế hoạch hành sự!
- Có thể.
Xích Sát thánh chủ sáng mắt lên, theo không gian một cơn chấn động, thân ảnh vĩ ngạn biến mất trong triều đình.
Giờ phút này mọi người nghe được Xích Sát thánh chủ cho đáp án, trong lòng thở dài một hơi thật sâu.
Còn tốt, còn tốt! Kết quả xấu nhất cũng không có phát sinh.
Thiên Long Hoàng triều bị lừa thì tốt.
Chỉ thấy vị quan viên hơi mập kia tên Cao Soái kia ngẩng đầu lên, khinh bỉ nhìn thoáng qua Phùng Kỷ.
- Bệ hạ, kế hoạch của chúng ta không chê vào đâu được, Thiên Long Hoàng triều làm sao có thể nhanh như vậy thì nhìn thấu.
Hiện tại Thiên Long Hoàng triều liên hệ Xích Viêm thánh địa, sự thật chứng nhận tân Long Hoàng đã mắc lừa, không có liên lạc Lăng Thiên thánh địa.
m thầm khinh bỉ Phùng Kỷ.
- Đúng thế, đúng thế.
Một số quan viên vuốt râu gật đầu cười nói.
Mà Phùng Kỷ một mực bình tĩnh đứng ở một bên yên lặng nhìn bọn hắn, hoàn toàn coi nhẹ lời bọn hắn, trong lòng chỉ có một cái ý nghĩ:
- Hứa Tử Viễn, ngươi mẹ nó âm ta.
Cùng nhất thời, hoàng cung Thiên Long Hoàng triều, trong ngự thư phòng Long Dương Thiên cùng đương triều tể tướng, mấy vị đại thần cùng Hứa Du, và mấy vị tâm phúc tiếp tục lưu lại nơi này, thương nghị việc này.
Mọi người bình tức tĩnh khí đứng thẳng phía dưới, chờ hình chiếu Xích Sát thánh chủ biến mất, ánh mắt lóe qua tinh quang khác lạ.
Gương mặt ban đầu bản có chút nóng nảy trong nháy mắt trở nên kích động, ánh mắt nhìn về phía Hứa Du tràn đầy thưởng thức nói:
- Hứa Du, biện pháp này của ngươi rất không tệ, hiện tại chúng ta còn chưa xác định Xích Sát thánh địa có liên minh cùng Hắc Diễm Hoàng triều hay không, nếu như Xích Sát thánh địa thật âm thầm liên minh cùng Hắc Diễm Hoàng triều, chúng ta bây giờ liên hệ Xích Sát thánh địa có thể mê hoặc ba đại thánh địa bọn họ, tranh thủ thời gian.
- Nếu không có liên minh, chúng ta cũng có bảo hộ bước thứ hai.
Mà Tô tể tướng cùng đại tướng quân Nam Chấn Thiên Thiên Long Hoàng triều nhìn thật sâu Hứa Du một chút, bọn họ cũng cảm thấy một tia bội phục đối với tâm cơ của Hứa Du, có thể trong thời gian thật ngắn biết được mưu kế của Hắc Diễm Hoàng triều, còn ngược lại mê hoặc bọn họ, đây là một vị đại tài.
Tô tể tướng nhìn về phía Long Dương Thiên, bởi vì Hứa Du tồn tại, để trong lòng hắn tán đồng Long Dương Thiên nhiều thêm một chút, có chút cung kính nói:
- Bệ hạ, Hứa Du suy đoán hẳn là đúng, vừa rồi vi thần tỉ mỉ quan sát lời nói và việc làm của Xích Sát thánh chủ, hoàn toàn tồn tại một tia không hài hòa, nếu không có lúc trước Hứa Du cảnh cáo, có lẽ vi thần và các đại nhân sẽ không cảm thấy Xích Sát thánh chủ có vấn đề.
- Mà Hắc Diễm Hoàng triều rất có thể tính cả Xích Sát thánh chủ âm thầm kết minh, để Xích Sát thánh địa mặt ngoài kết minh cùng chúng ta, lúc chúng ta đối địch Hắc Diễm Hoàng triều, Thiên Hỏa thánh địa, ở phía sau quay giáo một kích, đến lúc đó triều đình thì thật nguy hiểm.
Mấy vị đại thần phía sau gật đầu, như đã nhận định Xích Sát thánh địa có vấn đề, đối bọn hắn mà nói khắp nơi Xích Sát thánh địa đều tồn tại điểm đáng ngờ.
- Tốt, vậy chúng ta thì âm thầm hành sự theo kế hoạch.
- Hừ! Xích Sát thánh chủ còn muốn kéo chúng ta mấy ngày, vậy thì thật tốt, chúng ta còn muốn kéo thêm một đoạn thời gian đây.
Hứa Du hưởng thụ lấy cặp mắt kính nể của mọi người, trong lòng vang lên bóng người của Phùng Kỷ, cười thầm nói:
- Phùng Nguyên Đồ ơi là Phùng Nguyên Đồ.
Lễ vật nho nhỏ không thành kính ý.
Vừa hay cho ngươi mượn một cây đao...
......
Bên trong triều điện Hắc Diễm Hoàng triều, trước đó Phùng Kỷ một phen luận chứng theo Xích Sát thánh chủ biến mất cũng cùng nhau biến mất.
Trên triều đình, Hỏa Hoàng không có khích lệ Phùng Kỷ, càng không có quở trách, như thường ngày tan họp, Phùng Kỷ bị một mình triệu vào trong ngự thư phòng.
Trong ngự thư phòng, Hỏa Hoàng gác tay mà đứng, nhìn một bức địa đồ các thế lực Lăng Thiên vực to lớn treo ở trong ngự thư phòng.
Phùng Kỷ được triệu hoán đi vào, Hỏa Hoàng cũng không có động tĩnh, vẫn nhìn chăm chú trên bản đồ.
Thật lâu, Hỏa Hoàng phát ra một tiếng thở dài bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, sau đó xoay người nhìn về phía Phùng Kỷ, bên trong ánh mắt tràn đầy thưởng thức.
- Phùng Kỷ, ngươi đi theo trẫm mấy năm?
Phùng Kỷ nhìn thoáng qua bệ hạ, yên lặng cúi đầu đáp:
- Bệ hạ, ba năm có thừa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận