Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 898: Công Ngọc Tâm Thành (1)

Kim môn khóa vực đại trận phát ra lưu quang, khóa vực thông đạo đã được xây xong, một cỗ khí tức binh đạo sát phạt chậm rãi theo khóa vực đại trận truyền ra, một bóng người khí thế kinh khủng bước ra từ bên trong hư không, rõ ràng là Từ Thế Tích.
- Mạt tướng bái kiến bệ hạ, Thái úy.
Theo Từ Thế Tích cung kính chào hỏi, khóa vực đại trận sau lưng lại có bóng người khí tức cường đại bước ra: Mã Siêu.
Sau đó Chương Hàm, Tân Khí Tật cũng cùng nhau bước ra.
Bốn đại võ tướng sóng vai đứng thẳng, phong vân biến ảo, khí thế ào ào...
Mà phía sau bọn họ, tứ đại quân hồn quân đoàn binh đạo sát khí tràn ngập, trong mắt phóng thích chiến ý hừng hực...
Sau đó Phạm Tăng, Lý Nho, Trần Bình, Trần Cung cũng lần lượt bước ra khóa vực đại trận, đồng thời cung kính gật đầu chào Lý Chính, ánh mắt đều đầy ý cười.
Nhìn các nhân kiệt đều đến, Lý Chính cùng Tôn Vũ nhìn nhau, lộ ra một ý cười, bắt đầu hành động.
...
Ngự Tâm cương vực, bên trong Ngự Tâm cự thành, Tư Không Minh đã nhận được tin tức của Tuyết Hoàng, biết Phong Tuyết Thánh Vương muốn đi trước Bắc Vực tác chiến, kế hoạch lúc trước toàn bộ hủy bỏ, như thường ngày tấn công Ngọc Tâm thành là được.
Trong quân doanh Tuyết Mộ hoàng triều, mấy vị đại tướng tề tụ một đường, nhìn lấy Tư Không Minh tiếp nhận chỉ thị của Tuyết Hoàng bệ hạ xong chân mày hơi nhíu lại, Triệu Mãnh Hùng thấy thế nghi hoặc hỏi:
- Tư Không tướng quân, phải chăng kế hoạch có biến?
Chúng tướng cùng nhau nhìn về phía Tư Không Minh, bây giờ Ngọc Tâm thành bị bọn họ tấn công đến tràn ngập nguy hiểm, mắt thấy là phải công phá Ngọc Tâm thành, tăng thêm tình thế Bắc Vực đột biến, bọn họ sợ tấn công Ngọc Tâm thành lại xuất hiện ngoài ý muốn gì đó.
Tư Không Minh khẽ gật đầu nhưng lại chậm rãi lắc đầu:
- Kế hoạch không có đổi, chúng ta tiếp tục cùng Đại Tần hoàng triều liên thủ tấn công Ngọc Tâm thành, chỉ bất quá chúng bây giờ ta không thể đánh Ngọc Tâm thánh địa quá gấp?
- Vì sao?
Phùng Triển Hồng hỏi.
- Bốn đại thế lực liên minh Bắc Vực thỉnh cầu Tuyết Hoàng bệ hạ trợ giúp bọn họ cộng đồng đối phó Lăng Thiên thánh địa, bệ hạ đáp ứng, đã mời ra Phong Tuyết Thánh Vương tiến về Bắc Vực.
- Hiện tại Tuyết Mộ hoàng triều chúng ta thiếu khuyết Thánh Vương lão tổ trấn thủ, một khi chúng ta công phá Ngọc Tâm thành, Ngọc Tâm thánh chủ rất có thể sẽ xuất hiện tại Ngọc Tâm thành.
Tư Không Minh nhíu mày nói.
Mà chúng tướng nghe được lời Tư Không Minh, sắc mặt lộ ra một tia ngưng trọng, bọn họ đều hiểu hàm nghĩa Tư Không Minh nói tới.
- Ngọc Tâm thánh chủ chẳng lẽ không sợ Thánh Vương Đại Tần hoàng triều xuất hiện sao?
Triệu Mãnh Hùng cũng có chút không tự tin nói.
Coi như Thánh Vương Đại Tần hoàng triều xuất hiện, Ngọc Tâm thánh chủ cũng không cần sợ hãi, hoàn toàn có thể xuất thủ tại Ngọc Tâm thành, để người Ngọc Tâm thành an toàn rút về trong khu vực Ngọc Tâm thánh địa.
Bởi vậy bọn họ hiện tại cần chính là trong khoảng thời gian Phong Tuyết Thánh Vương rời đi Tuyết Mộ hoàng triều, tiếp tục tấn công Ngọc Tâm thành, muốn lưu lại chủ lực Ngọc Tâm thành, mà không phải để Ngọc Tâm thánh chủ cứu bọn hắn trở về.
Bởi vậy bọn họ hiện tại không thể công phá Ngọc Tâm thành, nhưng cũng cần tiếp tục tấn công Ngọc Tâm thành, không thể cho Ngọc Tâm thành cơ hội hồi sức, đợi đến sau khi Phong Tuyết Thánh Vương trở về, liền một lần hành động tiêu diệt chủ lực Ngọc Tâm thánh địa.
Thế mà một bên khác Hạng Vũ và Lữ Bố tiếp nhận mệnh lệnh của Lý Chính là công phá Ngọc Tâm thành.
Sau khi Hạng Vũ, Lữ Bố tiếp nhận mệnh lệnh của Lý Chính, thân thể chấn động, liếc nhau, lộ ra ý cười khát máu.
Rốt cục có thể toàn lực chiến đấu...
- Ngày mai chiến đấu, trước công phá Ngọc Tâm thành, sau khi giải quyết Ngọc Tâm thành, sẽ giải quyết mấy người Tư Không Minh.
Ánh mắt Hạng Vũ sáng như đuốc, tiếng nói khiên động hư không bốn phía.
Ánh mắt Lữ Bố kiệt ngao lộ ra ánh sáng màu máu nồng đậm, Phương Thiên Họa Kích trong tay khẽ chấn động, ngày mai chính là thời điểm đại khai sát giới.
...
Giờ phút này Lý Chính đã thu được tin tức của Điền Phong, Phong Tuyết Thánh Vương đã tiến về Bắc Vực, Tôn Vũ cùng Trang Chu căn cứ tình báo của Điền Phong, đã tiến về chặn giết.
Mà Lý Chính tiến về Ngự Tâm cương vực, chờ đợi Ngọc Tâm thánh chủ đến.
Từ Thế Tích, Mã Siêu, Chương Hàm, Tân Khí Tật, Trương Liêu mấy người suất lĩnh quân đoàn đã trận địa sẵn sàng đón quân địch, nhiệm vụ của bọn hắn cũng là chiếm lĩnh Tuyết Mộ hoàng triều.
...
- Ô... Ô!
Ánh nắng sáng sớm thông qua Ngọc Tâm thành, nương theo tiếng ô kêu vang động trời, người Ngọc Tâm thánh địa bên trong Ngọc Tâm thành biểu lộ nghiêm túc, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Bọn họ trong khoảng thời gian này trải qua quá nhiều lần công thành chiến thảm liệt.
Đồng bằng ngoài cổng thành ba mươi dặm, đại quân Tuyết Mộ hoàng triều như thường ngày đến đây công thành, cờ xí tung bay, tứ bề báo hiệu bất ổn.
Phía trước đại quân, Tư Không Minh nhìn về phía Ngọc Tâm thành đã sớm thủng trăm ngàn lỗ, ánh mắt sắc bén, phóng thích sát cơ nồng đậm.
- Giết!
- Keng!
Trường kiếm vung tới Ngọc Tâm thành, kiếm khí giống như cuồng long cuốn lên mây bay tứ phương, đâm về Ngọc Tâm thành.
Bành!
Phòng ngự đại trận to lớn ao phủ Ngọc Tâm thành tuỳ tiện ngăn cản kiếm ý của Tư Không Minh, gây nên từng đợt gợn sóng.
- Xông lên!
Một mảng lớn đại quân đen nghịt tay cầm binh khí, một cỗ sát khí thiết huyết từ trong cơ thể của bọn họ lao ra, theo Tư Không Minh vung trảm, điên cuồng phóng tới Ngọc Tâm thành.
Phía trên Ngọc Tâm thành lại một lần nữa trình diễn đại chiến kinh thiên động địa khiếp quỷ thần.
Ầm ầm...
Ầm ầm...
Mặt đất không ngừng chấn động, nộ hống ngút trời.
Từng nhánh quân hồn quân đoàn hóa thành quân hồn cự thú khủng bố không ngừng va chạm ở cửa thành bên ngoài, xích viêm sôi trào, hỏa quang thiêu đốt, từng đạo từng đạo khí thế cường đại cùng cực đập đến phòng ngự đại trận, huyết sát tràn ngập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận