Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 160: Vân Quý Phi, Chết!

Vân quý phi nhìn Lý Chính nói thẳng: -
Bây giờ bản cung không còn gì nói với ngươi nữa, hi vọng tự mình ngươi giải quyết cho tốt!
- Nhi thần hiểu rõ, ta tin tưởng phụ hoàng nhất định có thể cứu trợ mẫu phi!
- Ừm, ngươi đi đi, bản cung muốn nghỉ ngơi!
- Vâng, nhi thần cáo lui!
Lý Chính cúi đầu nói.
Khi Lý Chính vừa sắp ra khỏi tẩm cung, Vân quý ở phía sau phi đột nhiên nói:
- Bây giờ ngươi không cần liên lạc với Vân gia, Vân gia không giúp được ngươi bao nhiêu!
Lý Chính khẽ giật mình, hiểu rõ ý nàn, muốn Lý Chính đừng liên lụy Vân gia!
Lý Chính yên tĩnh không nói, cúi đầu với Vân quý phi một cái, quay người đi ra!
Lý công công đứng ngoài cửa ra vào nhìn thần sắc Lý Chính đau thương, biết đối thoại của bọn họ vừa rồi, cứ nghĩ Vân quý phi nguy cơ sớm tối, tính cách thay đổi lớn mà thôi!
Lý công công nhìn Lý Chính thất hồn lạc phách rời khỏi Vân Phi cung, không khỏi thở dài một hơi.........
Lý Chính thất thần đi trên đường trong hoàng cung, giải dược Lý Nho cho lặng yên rơi xuống trong tay....... Không biết bao lâu, sắc mặt mặt Lý Chính không biểu tình nắm tay chặt lại, bình nhỏ trong nháy mắt hóa thành bụi phấn!
Hoàng hôn trời chiều chiếu vào bóng lưng Lý Chính đang đi trên người, bóng lưng càng ngày càng dài, càng ngày càng kiên định!
“Ha ha...... Nguyên lai đây chính là người cô đơn sao......”
Khi Lý Nho nhìn thấy thần sắc Lý Chính khi trở về, khẽ giật mình. Hắn phát hiện chủ công của mình giống như có chỗ khác biệt!
Mà Vũ Văn Thành Đô trông thấy Lý Chính biểu lộ như thế, có chút nóng nảy muốn gọi chủ công, thế mà bị Lý Nho kéo lại.
- Vũ Văn tướng quân, để chủ công yên lặng một chút!
- Hả?
Vũ Văn Thành Đô lộ ra vẻ không hiểu nhìn Lý Nho.
Lý Nho chậm rãi lắc đầu.
Lý Chính không nói một tiếng đi qua bên cạnh bọn họ, đến buổi tối ngày thứ hai, ròng rã một ngày đều một mực nhốt mình trong phòng....
Hoàng cung, ngự thư phòng, Thần Hoàng một mặt băng lãnh ngồi trên long ỷ, mà người đứng ở phía dưới là hoàng hậu.
- Hoàng hậu, trẫm muốn hỏi nàng Vân Phi xảy ra chuyện có quan hệ với nàng hay không!
Hoàng hậu nghe được lời Thần Hoàng, ngẩng đầu khiếp sợ nhìn lên:
- Bệ hạ, ngài hoài nghi thần thiếp hại Vân quý phi?
Thần Hoàng phiền lòng nhìn lấy hoàng hậu đang hiện vẻ mặt đầy oan uổng, ánh mắt chứa lệ nhìn mình. Thật chẳng lẽ không phải nàng, Thần Hoàng nhìn chằm chằm hoàng hậu, cũng cảm thấy hoàng hậu không có có lý do gì độc hại Vân quý phi. Bởi vì Tần Vương, hiện tại Tần Vương không có những thế lực lớn khác chống đỡ, đối với bọn hắn mà nói căn bản không có uy hiếp!
Thần Hoàng híp mắt nhìn chằm chằm hoàng hậu, trầm giọng nói:
- Nàng chính là chủ Hậu cung, nên quản lý tốt toàn bộ hậu cung. Hiện tại Vân Phi xảy ra chuyện, nàng nên như thế nào?
Hoàng hậu lấy khăn tay lau nước mắt, kiên định nói:
- Vân muội bị người hạ kịch độc, là chức trách của thần thiếp, thần thiếp nhất định toàn lực phối hợp bệ hạ, nhất định bắt hung thủ, báo thù cho Vân muội muội!
Hoàng hậu lộ ra vẻ hung ác, dường như hận thấu xương với hung thủ. Thần Hoàng phức tạp nhìn vẻ mặt hoàng hậu, trong lòng thở dài một hơi, không biết nghĩ cái gì. Sau đó khoát tay nói:
- Nàng đi xuống trước, thật tốt nghiêm tra hậu cung!
- Vâng, thần thiếp cáo lui!
Hoàng Hậu xoay người đi vài bước, đột nhiên quay người thận trọng nhìn Thần Hoàng nhẹ giọng hỏi:
- Bệ hạ, Vân muội muội còn có thể cứu không?!
Thần Hoàng chậm rãi nhắm mắt lại, hoàng hậu dường như hiểu rõ, ánh mắt lúc đầu mang theo hi vọng mờ đi.
Hoàng hậu nhẹ nhàng thi lễ, lui ra khỏi ngự thư phòng!
Sau khi Hoàng hậu ra khỏi ngự thư phòng, cung nữ bên cạnh cũng lập tức theo sau. Hoàng hậu tùy ý dè chừng liếc mắt nhìn cung nữ Ngọc Cầm sau lưng, bây giờ Ngọc Cầm một mực đi theo bên cạnh hoàng hậu. Trên đường Hoàng hậu đi trở về cung hoàng hậu, trong lòng không ngừng suy tư chuyện này còn có mạo hiểm nào dễ bại lộ. Ánh mắt Hoàng hậu híp lại, lại nhìn Ngọc Cầm bên người. Bây giờ chỉ còn lại Ngọc Cầm một mực theo bên người, thời điểm hiện tại không có khả năng để cung nữ bên người mình biến mất, quá để người chú ý!
Vẫn phải chờ một đoạn thời gian, sau khi mất tiếng gió, giải quyết triệt để nguy hiểm là xong!
Ánh mắt Hoàng hậu lộ ra một tia sát khí!
Trong ngự thư phòng, phía dưới bất ngờ xuất hiện một đạo hắc ảnh nửa quỳ.
Thần Hoàng lạnh lùng hỏi:
- Bây giờ trong cung có thiếp thân cung nữ của phi tần nào đột nhiên biến mất hoặc bị đánh chết không!
- Bẩm báo bệ hạ, không có!
- Không có!
Ánh mắt Thần Hoàng hơi sáng;
- Tiếp tục tra, trong bóng tối thu thập tin tức tất cả lời nói chuyện với nhau trong hậu cung, tra xem có những ai trong khoảng thời gian này lui tới trong hoàng cung!
- Vâng! Bệ hạ! Còn những ngự trù chuẩn bị cung yến?
Hắc ảnh thận trọng hỏi.
- Đều giết!
Trong mắt Thần Hoàng lóe lên vẻ tàn nhẫn bình thản nói.
Hiện tại trong hậu cung thần hồn nát thần tính, cung nữ thái giám trong hoàng cung đều đi tới đi lui vội vã, mỗi tần phi đều cảm thấy bất an. Các loại thiên tài địa bảo, thánh dược chữa thương ào ào vận chuyển vào trong Vân Phi cung, lúc này Vân Phi trúng độc càng ngày càng sâu, nội lực đã bắt đầu bạo loạn. Lý công công một mực trợ giúp Vân Phi an ổn nội lực, ánh mắt ngự y bên cạnh càng ngày càng trầm thấp, trong cung lấy ra thánh dược chữa thương căn bản vô dụng, chỉ có thể trợ giúp Vân Phi giảm nhẹ một chút thống khổ mà thôi. Ngự y bây giờ không có biện pháp nào, tất cả mọi người cũng biết Vân Phi lần này khó thoát tai kiếp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận