Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 419: Phân tích (2)

- Năm ngày!.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ hung hiểm trong năm ngày này.
Trương Hợp trầm mặc một hồi, trịnh trọng gật đầu.
- Có thể!.
- Không biết Trương tướng quân có kế sách gì có thể lượn quanh Thanh Vân cứ điểm?.
Tần Lâm Quân hỏi.
Ánh mắt của mọi người chuyển hướng sang Trương Hợp, chỉ thấy Trương Hợp đứng lên đi đến bên cạnh bản đồ địa hình trong lúc dùng ngón tay chỉ con đường Thanh Vân phủ cùng Thanh Dụ phủ cắt nhau nói:.
- Ta muốn theo đường vòng Thanh Dụ phủ đi vào Thanh Vân quận.
Đường vòng Thanh Dụ phủ vào Thanh Vân quận?.
Các tướng lĩnh liên tục nhìn về phía bản đồ địa hình, vừa thấy từ bên trong Thanh Dụ phủ có một con đường có thể thông hướng Thanh Vân quận.
Thế nhưng Từ Thiên Dương, Tần Liệt các tướng lĩnh đều nhíu mi.
Ý nghĩ này cũng không tệ, nhưng muốn đến Thanh Vân quận cần bước qua mấy cửa ải khó.
Đầu tiên bất luận cái gì tiến vào Thanh Dụ phủ, đây chính là địa bàn Tần Trấn Hiên, Tần Trấn Hiên nhất định sẽ phái binh phòng thủ tại biên cảnh.
Mà ngươi lại không có khả năng chỉ suất lĩnh vài trăm người tiến đến, nếu không có thể sẽ ảnh hưởng đến tác chiến.
Mà Thạch Chấn Thủ ở Thanh Vân quận cũng khẳng định sẽ phái binh trấn thủ con đường kia, khó!.
Hơi không cẩn thận sẽ là kết quả toàn quân chết hết.
Bọn người Từ Thiên Dương kinh nghi nhìn Trương Hợp, tướng lĩnh có thể được Tần Vương trọng dụng không có khả năng nghĩ không ra điểm này, chẳng lẽ hắn có biện pháp nào có thể thông qua mấy cửa ải khó?.
Chỉ thấy Trương Hợp phân tích:.
- Con đường theo Thanh Dụ phủ tiến vào Thanh Vân quận tuy Thạch Chấn Thủ sẽ phái người trấn thủ, nhưng bọn hắn cũng hiểu rõ khả năng chúng ta suất quân từ nơi đó tiến vào rất nhỏ, bởi vậy đại quân trấn thủ ở nơi đó sẽ không có hơn mười ngàn binh lính.
Trương Hợp nói đến đây nhìn về phía Triệu Quát, muốn có được xác định nhân số.
- Ừm, không sai, căn cứ chúng ta dò xét, ở nơi đó trấn thủ chỉ có tám ngàn binh lính, trấn thủ tướng lĩnh là chất nhi Thạch Chấn Thủ, Thạch Ấn Sơn.
Triệu Quát gật đầu nói.
- Tám ngàn!.
Trương Hợp tự tin hơn một thành.
Chỉ cần hắn suất lĩnh năm ngàn hắc kỵ xuất kỳ bất ý đi qua một đợt trùng kích đã có thể một kích đánh bại, sau khi chỉ huy hắc kỵ biến mất tại Thanh Vân quận không có tung tích.
Mà một cửa ải khó Thanh Dụ phủ của Tần Trấn Hiên, ngược lại có chút khó làm, một khi Tần Trấn Hiên phái binh ngăn cản, rất dễ dàng để Thạch Ấn Sơn nổi lên lòng phòng bị, đến lúc đó khó có thể xuất kỳ bất ý đánh bại Thạch Ấn Sơn.
Thượng Quan Mộ Hoàng dường như thấy được suy nghĩ trong lòng Trương Hợp, khóe miệng hơi hơi giương lên, thần bí nói:.
- Các ngươi cảm giác chúng ta có thể để Tần Trấn Hiên trợ giúp chúng ta hay không?.
Nghe được Thượng Quan Mộ Hoàng đột nhiên mở miệng, một số người như Phương Tư Vũ đột nhiên sững sờ, Tần Trấn Hiên làm sao có thể trợ giúp chúng ta?.
Mà ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Mộ Hoàng lóe qua một tia coi thường, xem ra nữ nhân này còn giống như không có rõ ràng tình huống.
- Thượng Quan tiểu thư, Tần Trấn Hiên tuy cùng chúng ta đều người Trấn Quốc phủ, nhưng tình huống không thể nào trợ giúp chúng ta!.
Phương Tư Vũ mỉm cười nói với Thượng Quan Mộ Hoàng, thậm chí có ít người nhìn Thượng Quan Mộ Hoàng với ánh mắt xem thường.
Mà Thượng Quan Mộ Hoàng vẫn như cũ không hề bị lay động, ánh mắt nhìn về phía Tần Lâm Quân, nàng không cho rằng bọn họ nghe không ra ý tứ gì.
Quả nhiên, ánh mắt bọn người Tần Lâm Quân, Triệu Quát, Vệ Đông Nguyên ngưng tụ, giống như nghe hiểu ý Thượng Quan Mộ Hoàng.
Trong đại sảnh bất ngờ rơi vào trầm mặc, người ban đầu vốn có chút xem thường trông thấy Tần Lâm Quân Triệu Quát mấy người lâm vào suy nghĩ, đột nhiên phát hiện chuyện giống như có chút không đúng?.
Chẳng lẽ Tần Trấn Hiên lại trợ giúp mình?.
Tại thời điểm bọn hắn nghi ngờ, Tần Lâm Quân nhìn bọn hắn nói:.
- Tình huống bây giờ không thể thư giãn, các ngươi đi về trước trấn thủ chức trách, đừng cho đối thủ có lợi dụng thời cơ.
Các văn thần võ tướng nhìn nhau, chỉ có thể bất đắc dĩ nói:.
- Vâng!.
Sau khi trong đại sảnh chỉ còn lại có hạch tâm tâm phúc của Tần Lâm Quân cùng bốn người Thượng Quan Mộ Hoàng.
- Thượng Quan Mộ Hoàng vừa rồi có ý nói, Tần Trấn Hiên rất có thể sẽ hợp tác cùng Dương Vương sao?.
Triệu Quát nhìn đại sảnh cửa đóng phong bế, ngưng trọng nói.
Lúc này Đỗ Thâm Hải, Vệ Đông Nguyên, Diệp Hân Ngữ mấy người cũng một mặt ngưng trọng.
- Triệu tiên sinh chẳng lẽ không cho rằng như thế.
Thượng Quan Mộ Hoàng cười nói.
Thế mà bọn người Tần Lâm Quân lại không để ý đến Thượng Quan Mộ Hoàng đùa nghịch.
Mấy người liếc nhau yên lặng im ắng, nhất thời cảm thấy một tia áp lực.
Tần Trấn Hiên cùng Dương Vương hợp tác thực tại không thể khinh thường.
Vệ Đông Nguyên, Diệp Hân Ngữ mấy người nhìn về phía Thượng Quan Mộ Hoàng mỹ mạo rung động lòng người cảm thán Thượng Quan Mộ Hoàng tài trí, vừa tới liền lập tức có thể suy đoán ra lựa chọn tốt nhất lúc này của Tần Trấn Hiên.
Để bọn hắn xem trọng Thượng Quan Mộ Hoàng cùng Trương Hợp hai người thêm một tầng.
Mà lúc này Phương Tư Vũ nghe được bọn họ trò chuyện, sắc mặt trong nháy mắt trắng lên, tại sao hắn không có nghĩ đến Tần Trấn Hiên rất có thể sẽ hợp tác cùng Dương Vương, mà vừa rồi còn âm thầm giễu cợt Thượng Quan Mộ Hoàng một phen, vẻ mặt lúc đầu trắng bệch nhất thời trở nên nóng bỏng.
Mà Tưởng Bá lại nghi ngờ nói:.
- Thiếu chủ, thời điểm Tần Trấn Hiên xem chúng ta như đại địch cũng không có khả năng liên hợp người ngoài mưu hại chúng ta cùng là người Trấn Quốc phủ chứ.
- Nếu như chúng ta nói, vậy hắn chẳng phải thân bại danh liệt.
Triệu Quát cười lạnh ói:.
- A, không có khả năng à, Cao Tinh Đào tướng quân chết như thế nào?.
Bành!.
Trong nháy mắt toàn bộ đại sảnh tràn đầy vẻ nghiêm nghị, ánh mắt Vệ Đông Nguyên, Tần Liệt mấy người lộ ra sát ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận