Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 449: Đánh lui (1)

- Trống trận, trợ uy cho tướng quân của chúng ta!
Khúc Tĩnh Kỳ ngăn không được Trình Giảo Kim ứng chiến, chỉ có thể cắn răng hô to, Khúc Tĩnh Kỳ cũng hiểu rõ Trình Giảo Kim cố ý cùng Thái Qua đối chiến, trì hoãn thời gian chờ đợi giáo chủ trợ giúp đến.
- Tướng quân uy vũ!
- Tướng quân uy vũ!
- Tướng quân uy vũ!
Hoàng Cân thủ quân Vân Thành trông thấy Trình Giảo Kim anh dũng như thế phấn chấn hô to.
Cứ như vậy, dưới tâm tư song phương đều muốn kéo dài thời gian, song phương trực tiếp mở ra võ tướng quyết đấu được hoan nghênh lớn nhất trên chiến trường.
Trình Giảo Kim nhảy tới trên mặt đất khua tay hai cầm búa lớn, giao thế ma sát ra một đạo tia lửa, mặt mũi tràn đầy cười lạnh nói:
- Trình gia gia ngươi tới đây.
- Thật can đảm!
Nơi xa ngoài trăm thước, Thái Qua nhìn Trình Giảo Kim trực tiếp nhảy xuống, không khỏi lớn tiếng khen hay.
Giờ phút này Trình Giảo bại lộ tu vi Kim Niết Bàn cảnh sơ kỳ không thể nghi ngờ.
Thái Qua nhìn Trình Giảo Kim đã chuẩn bị xong lộ ra nụ cười tàn nhẫn, Hổ Sát Côn cấp tốc xoay tròn giữa hai tay, cường đại sức gió thổi lên bụi mù bốn phía.
Khí thế Niết Bàn cảnh hậu kỳ cường đại hoàn toàn bạo phát ra, theo Thái Qua gào rít giận dữ một tiếng, hai chân chấn động ra hiệu cho Tử Đồng Hắc Sư, lăng không nhảy lên, rút côn mà lên, một côn ảnh to lớn trong nháy mắt hình thành, như thiên thạch rơi xuống đánh tới hướng Trình Giảo Kim, côn ảnh chưa tới, côn nhọn đã tới, một cỗ trọng lực trầm trọng từ không trung đè xuống, mặt đất phía trước Trình Giảo Kim dường như bị cự côn vô hình đè xuống, lõm xuống bay thẳng Trình Giảo Kim mà đến.
Thế mà xung quanh Trình Giảo Kim nổi lên gió lốc bốn phía, râu tóc bay loạn, bắp thịt cánh tay tráng kiện bạo gân nổi cục mạnh mẽ, đối mặt với trên không Thái Qua xông tới cảm giác áp bách cường đại, nổi giận gầm lên một tiếng.
- Nhìn một kích bá thiên của Trình gia gia ngươi!
Toàn thân Trình Giảo Kim vờn quanh kình khí, hai chân chấn động, mặt đất trực tiếp lõm ra hai cái lỗ thủng to, chỉ thấy hai tay Trình Giảo Kim trực tiếp vung vẩy hai lưỡi búa, không ngừng chém thẳng côn ảnh xông tới, toàn thân xoay tròn.
Thời điểm sau cùng sắp chạm vào côn của Thái Qua, cánh tay phải đột nhiên giơ một vòng to, tay nắm chặt búa lớn vung bổ về phía cây gậy Thái Qua đập tới.
Bên trong ánh mắt mong đợi của song phương binh lính, hai người rốt cục đụng vào cùng một chỗ.
Bành!
Búa lớn cùng gậy to va chạm tạo ra tiếng vang, trung tâm hai người va chạm, khí thế vô cùng cường đại từ trong trung tâm va chạm điên cuồng bao phủ ra, từng đạo từng đạo chân khí ba động đáng sợ giống như gợn sóng nước thủy triều khuếch tán ra xa.
Xa xa, binh lính hai phe đều cảm nhận được khí thế kinh khủng phản tán bốn phía.
Chỉ thấy bên trong bão chân khí như gió, hai người đều lui lại mấy bước.
Thái Qua hai tay cầm côn, có chút kinh dị nhìn Trình Giảo Kim, trách không được dám cùng ta quyết đấu, tốt cho một kích bá thiên, vậy mà có thể ngăn cản mình lăng không cúi bổ.
Mà Trình Giảo Kim thì nắm chặt hai lưỡi búa, sau khi ngăn cản Thái Qua, tiếp tục thừa thắng xông lên.
- Chỉ có thực lực như vậy à, ngươi xuất thủ, vậy đến phiên Trình gia gia ta.
Trên bầu trời vang lên âm thanh Trình Giảo Kim.
Chỉ thấy Trình Giảo Kim vung ra búa thứ hai của mình.
Trình Giảo Kim đằng không mà lên, xoay người trên không trung hóa thành một đạo cự đại phủ ảnh vung ra một mảnh hàn quang chói lọi, giống như tia chớp rơi xuống, tựa hồ không khí xung quanh bị chấn động vì hắn, búa lớn nở rộ phủ mang chướng mắt bay thẳng mà lên đánh tới phía Thái Qua.
Chiêu này là búa thứ hai bên trong Tam Bản Phủ của Trình Giảo Kim.
Trong mắt Thái Qua đã bị hàn ảnh búa lớn hấp dẫn, mà đằng sau Trình Giảo Kim lại có cự nhân ảnh như ẩn như hiện tản ra khí tức hoang cổ.
Nhìn Trình Giảo Kim mang đến áp lực thật lớn, hai con mắt Thái Qua trợn trừng, toàn thân ngưng tụ sát khí, mây bay chấn động, điên cuồng vung vẩy Hổ Sát Côn, một đầu cự ảnh hắc hổ mắt đỏ lấy Thái Qua làm trung tâm trong nháy mắt ngưng tụ, ngửa mặt lên trời gào thét!
Một cái hổ vồ trực tiếp nhào về phía Trình Giảo Kim, móng vuốt hổ dường như phá vỡ không gian, mà Trình Giảo Kim không chút nào yếu thế, lưỡi búa tạo ra phong mang phá vỡ chân trời, hai người lại một lần nữa đụng vào nhau.
Bành!
Một ba động còn mạnh hơn so với va chạm vừa rồi từ trung tâm hai người giao chiến bạo phát ra, phía dưới nổ lên bụi mù, mây bay trên không bị đánh xơ xác, càn khôn xoay tròn!
Song phương đại quân phía dưới nhìn hai người trên không tản ra khí thế kinh khủng như thế, nguyên một đám trợn mắt hốc mồm nhìn hai người giao chiến.
Phương Tuyệt Sinh trong đại quân Huyết Hoành bang càng híp mắt lại, Thái Qua có thực lực cường hãn hung mãnh, hắn cũng không muốn cứng đối cứng, mà một Trình Giảo Kim chỉ có tu vi Niết Bàn cảnh sơ kỳ vậy mà có thể chính diện chống đỡ cùng Thái Qua.
Xem ra không thể khinh thị Hoàng Cân giáo.
Mà Khúc Tĩnh Kỳ trên đầu thành càng trong lúc khiếp sợ mang theo kinh hỉ, ban đầu vốn cho rằng Trình Giảo Kim căn bản khó có thể ngăn cản Thái Qua có tu vi Niết Bàn cảnh hậu kỳ, bởi vậy mười phần lo lắng, sợ Trình Giảo Kim bị Thái Qua giết chết, cái này sẽ ảnh hưởng cực lớn đến thế khí Hoàng Cân thủ quân.
Không nghĩ tới thực lực Trình tướng quân vậy mà cường đại như thế, có thể chống đỡ cùng Thái Qua Niết Bàn cảnh hậu kỳ.
Theo phong bạo trong giao chiến trên không tản ra, đại quân song phương rốt cục thấy được tình huống hai người.
Chỉ thấy Trình Giảo Kim thở phì phò, mà khải giáp trước ngực của hắn bị vạch ra ba đạo vết cào, bên trong vết cào còn chưa sát khí nồng đậm, trong khải giáp phá nát trước ngực ẩn ẩn lộ ra máu tươi.
Mà khí tự Thái Qua có chút hỗn loạn, khải giáp trên cánh tay phải thô cuồng đã vỡ tan, một Phủ ấn đạo thật sâu nứt ra trên cánh tay, máu me đầm đìa, máu tươi theo Hổ Sát Côn nhỏ xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận