Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 443: Huyết Hoành bang (2)

Hai bên cầm đầu phía dưới chính là đường chủ hai đường khẩu Huyết Hoành bang, Huyết Chiến đường Đường chủ Phương Tuyệt Sinh, Huyết Hổ đường Đường chủ Thái Qua, hai người đều là tu vi Niết Bàn cảnh hậu kỳ.
Huyết Chiến đường, chính như kỳ danh huyết chiến đến cùng, bang chúng trong đường từng người nói đến đánh nhau đều liều mạng không thôi. Thế mà thân là Huyết Chiến đường Đường chủ Phương Tuyệt Sinh lại là người một hào hoa phong nhã ôn tồn lễ độ, nhưng chỉ cần người hiểu rõ hắn liền biết bề ngoài hắn hào hoa phong nhã ẩn giấu đi một trái tim tàn nhẫn cỡ nào, người này âm hiểm xảo trá, mà lại mặc kệ là địch nhân gì, hắn đều sẽ dùng cách tàn nhẫn nhất giải quyết.
Mà Huyết Hổ đường Đường chủ Thái Qua chính như kỳ danh, lưng hùm vai gấu, làm người lỗ mãng, làm việc cho tới bây giờ đều cậy mạnh.
Mà phía dưới thì ngồi hơn mười vị Đà chủ, đều là tu vi Tông Sư, cấp bậc Đại đầu mục Tiên Thiên cảnh chỉ có thể ở đứng phía sau.
- Bang chủ, chúng ta lúc nào đi đánh Hoàng Cân giáo?
Tiếng nói của Thái Qua như hổ gầm vang lên, ánh mắt lộ ra biểu lộ tàn nhẫn, lúc nói chuyện liếm liếm môi khô khốc, tựa hồ nghĩ đến tình cảnh mình ngược sát đám người Hoàng Cân giáo, để máu của bọn hắn dính đầy đến trên người mình tạo ra cảm giác hưởng thụ.
Đại bộ phận đầu mục phía dưới đều nhìn về phía Huyết Lịch Hải, bọn hắn cũng đều là phần tử hiếu chiến.
Mà Phương Tuyệt Sinh thì nhìn bộ dáng Thái Qua lộ ra vẻ khinh thường, hắn ghét nhất là mãng phu không não như tên này, chỉ biết là bạo lực huyết sắc, một chút truy cầu cũng không có.
Ngay cả lí do tại sao muốn trì hoãn thời gian đánh Hoàng Cân giáo cũng không hiểu, ngu xuẩn như heo!
- Gấp cái gì, trước nắm trong tay mấy quận còn lại của Ứng Ương phủ, đến lúc đó đám ô hợp như Hoàng Cân giáo sẽ bị chúng ta thu thập dễ như trở bàn tay.
m thanh Huyết Lịch Hải trầm thấp vang lên, gương mặt bị che lấp khi nhắc tới ba Hoàng Cân giáo, mặt mũi tràn đầy khinh thường.
Hiện tại nếu không phải để Hồng Tinh hội, Thanh Trúc hội cùng Kinh Sát bang đánh lâu một chút tiêu hao lẫn nhau, chỉ là Hoàng Cân giáo đã sớm bị hắn diệt, còn cần để bọn chúng chướng mắt ở trước mặt hắn à.
Mà các Đà chủ phía dưới đều mắt híp mắt ngậm miệng, hiển nhiên đều biết Huyết Lịch Hải có tâm tư gì, nguyên một đám ngậm miệng không nói.
Mà Huyết Lịch Hải nhìn Thái Qua đang hiện ra biểu tình thất vọng, an ủi:
- Yên tâm, đến lúc đó ngươi sẽ phát huy tác dụng, thời điểm đánh Hoàng Cân giáo, chủ lực là Huyết Hổ đường các ngươi.
Ban đầu Thái Qua vốn có chút thất vọng nghe được Huyết Lịch Hải hứa hẹn, nhất thời ngu ngơ nở nụ cười.
- Bang chủ, đây chính là ngươi nói, đến lúc đó Huyết Hổ đường ta sẽ cầm công đầu.
Lúc Thái Qua nói, ánh mắt nhìn về phía Phương Tuyệt Sinh tràn đầy đắc ý.
Mà Phương Tuyệt Sinh nhìn đến ánh mắt Thái Qua, càng khinh thường, hắn cũng không tin con Hổ ngốc này thật mỗi lần đều có vận khí tốt.
Thế mà tất cả mọi người trong đại sảnh không nhìn thấy lúc Thái Qua cúi đầu xuống, ánh mắt đôn hậu chợt lóe lên một đạo tinh quang.
- Tốt, đến lúc đó tấn công Hoàng Cân giáo thì lấy Huyết Hổ đường các ngươi làm chủ, mà trong khoảng thời gian này cứ để Huyết Chiến đường trấn thủ xung quanh Ứng Ương quận, chấn nhiếp Hoàng Cân giáo.
- Nếu Hoàng Cân giáo dám phái binh đi ra, Phương Tuyệt Sinh tự ngươi nhìn mà làm!
Huyết Lịch Hải quay đầu nhìn về phía Phương Tuyệt Sinh, trầm giọng nói.
- Vâng, bang chủ!
Khóe miệng Phương Tuyệt Sinh hơi hơi giương lên, trong mắt lóe ra thần sắc tàn nhẫn cười đáp, mà âm thanh trả lời lạnh lẽo như muốn đông lạnh xương.
- Hô!
Nghe được âm thanh âm trầm của Phương Tuyệt Sinh, toàn thân Thái Qua lạnh run, toàn thân không thoải mái, thầy tướng số chết tiệt này.
- Bang chủ, chúng ta làm thế sẽ không khiến cho Giáo chủ Hoàng Cân giáo xuất thủ, đến lúc đó chỉ sợ...
Phía dưới một vị đà chủ Huyết Hoành bang thận trọng nói.
- Yên tâm đi, thực lực Hoàng Cân giáo nhỏ yếu, cũng không biết Hoàng Cân giáo chủ Trương Giác kia từ nơi nào nhặt được Trình Giảo Kim, chúng ta không tấn công đánh bọn hắn, trong lòng bọn hắn đã vụng trộm vui mừng, làm sao dám chủ động xuất thủ!
Một Đà Chủ khác ở bên cạnh cười to nói.
- Ha ha, không sai! Chúng ta bây giờ đợi Hồng Tinh hội, Thanh Trúc hội cùng Kinh Sát bang đánh lưỡng bại câu thương, đến lúc đó chờ lão bang chủ đột phá Tạo Hóa cảnh hậu kỳ, toàn bộ Ương Châu cũng sẽ là của chúng ta!
Một đà chủ cuồng nhiệt nói.
Mà tất cả mọi người trong đại sảnh nghe đến ba chữ lão bang chủ, liên tục chấn động, nguyên nhân chủ yếu lão bang chủ thoái vị là muốn đột phá Tạo Hóa cảnh hậu kỳ.
Trong lòng Huyết Lịch Hải cũng mười phần phấn chấn, trước kia Đại Hiên hoàng triều có Thần Hoàng trấn áp, tất cả thế lực cũng không dám thò đầu ra ngoài, hiện tại Thần Hoàng đã chết, Đại Hiên hoàng triều hỗn loạn, đây là một cái cơ hội của Huyết Hoành bang bọn họ, một cơ hội nhất thống Ương Châu.
Nhưng Huyết Lịch Hải còn không có váng đầu não, cẩn thận nói với người phía dưới:
- Tuy Huyết Hoành bang chúng ta diệt Hoàng Cân giáo rất dễ dàng, nhưng các ngươi còn phải nghiêm phòng tử thủ cho ta, đừng cho Hoàng Cân giáo cơ hội phát triển, đặc biệt là cẩn thận điều tra rõ ràng Trương Giác này đến cùng từ đâu tới cho ta, còn có Trình Giảo Kim kia khi nào thì xuất hiện tại Ương Châu, các ngươi đều phải điều tra rõ ràng cho ta, hiểu chưa!
- Tuân lệnh!
Mọi người cùng đồng thanh đáp lại.
Mà biến số duy nhất khiến Huyết Lịch Hải lo lắng là Trương Giác cùng Trình Giảo Kim, bởi vì bọn hắn đều thần bí xuất hiện tại Ương Châu, nếu như chỉ là cường giả lánh đời còn tốt, dù sao thế giới lớn như vậy, luôn có chút cường giả ưa thích mai danh ẩn tính, không thích làm náo động.
Nhưng chỉ sợ bọn họ là người của một thế lực nào đó, kia sẽ là vấn đề rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận