Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 272: Hai Quân Đối Chiến

Chu Lương Vinh căn bản không có cách tránh né, phát ra khí thế toàn thân, thương như lôi đình, thân thương hợp nhất, lao ngược lên trên!
Mũi thương đối lưỡi búa!
Hô!
Chỉ thấy Phan Phượng chém Chu Lương Vinh thành hai khúc!
Búa lớn liên tục bổ tới đồng bằng phía dưới, bổ ra một vết nứt!
- Lương Vinh!
Hà Du Tín hô to!
Mà lúc này, võ tướng xung quanh trì trệ, cục diện thăng bằng bị phá vỡ!
Phan Phượng đột nhiên phóng tới Chu Thiên Võ bên cạnh!
Chu Thiên Võ một mực đối chiến cùng Hoa Hùng cảm thấy nguy cơ to lớn buông xuống, hai chân đạp mạnh, bay ngược mà ra, lăn lộn tránh thoát búa lớn của Phan Phượng!
Mà gia chủ ba đại thế gia nhìn thấy tình huống như thế, vô cùng không ổn, hơn nữa còn tiếp tục phái võ tướng đi tiếp, mất mặt không nói, càng là vô dụng, mặt mũi Chu Vô Tận tràn đầy âm ngoan, chỉ huy toàn quân xuất kích, đánh tới bọn người Phan Phượng, cứu Chu Thiên Võ mấy võ tướng!
Khi Lý Chính nhìn quân đội đối diện chấn động, lập tức phất tay:
- Toàn quân xuất kích!
Tình thế bỗng nhiên chuyển biến, tiếng trống kèn lệnh bên phía đại quân màu đỏ mãnh liệt vang vọng, là cờ phần phật phấp phới trong gió. Hai vị võ dũng tướng ba đại thế gia xuất lĩnh kỵ binh bên hai cánh dẫn đầu xuất động, binh sĩ trung quân thì lấy tốc độ chỉnh tề, liên hợp khiên thành tường đẩy về phía trước tiến lên, mỗi khi đi ba bước hô to “Giết”, bình tĩnh tiến sát.
Nhóm cỗ vũ thổi ngưu giác hào tạo ra âm thanh chấn động sơn cốc, bên Tần minh. Phương Lâm cùng Tiêu Chiến suất lĩnh kỵ binh hai cánh gào thét nghênh đón, đặc biệt là quân đoàn Lang Kỵ, ánh mắt hung ác, lóe qua vẻ tàn nhẫn hưng phấn, vọt tới đại quân kỵ binh hướng đối diện!
Bộ binh trọng giáp Lý Chính đã sớm chuẩn bị cũng ngạo mạn sải bước không thể ngăn cản, nhìn thoáng qua như thủy triều đất bằng màu đen đang cuốn tới.
Võ tướng song phương nhanh chóng trở lại bên trong quân đội mình, tương dung khí thế chiến sĩ cùng sau lưng, hợp thành một thể, khí thế thay đổi trở nên càng cường đại, các võ tướng cầm vũ khí kích phát ra khí thế của mình, ngưng kết đao ảnh, thương ảnh, phủ ảnh... to lớn trực tiếp bổ về phía đại quân đối phương!
Bành!
Bên trong một tiếng vang lớn, hai đại quân như bài sơn đảo hải rốt cục chạm vào nhau, tiếng ù ù như sấm rền vang vọng sơn cốc, lại như sóng dữ mênh mang tấn công dãy núi. Trường kiếm cùng loan đao leng keng bay múa, trường mâu cùng đầu thương gào thét bay lượn, mưa tên dày đặc như cá diếc sang sông ùn ùn kéo đến, tiếng kêu giết trầm muộn cùng tiếng gào rú ngắn ngủi làm đồng bằng run rẩy!
Quân đoàn bộ binh trung ương ra sức áp sát, thiết kỵ tung hoành ngang dọc bên trong mấy chục vạn đại quân, quay xung quanh xen kẽ!
Võ tướng đang chém giết lẫn nhau còn cố gắng chỉ huy quân đội xung quanh phối hợp. Chiến sĩ quân đoàn đụng đánh, chết không kịp trở tay, khuôn mặt dữ tợn, mang huyết đao kiếm, trầm thấp tru lên, bụi mù tràn ngập, toàn bộ Sơn Nguyên đều bị chém giết nguyên thủy bộc phát khí tức thảm liệt bao phủ chôn vùi...
Mà ở phía sau, ánh mắt Lý Chính xuyên qua đại quân chém giết, nhìn tới gia chủ ba đại thế gia và cường giả Niết Bàn cảnh phía sau hỗn chiến!
Lý Chính mở miệng nói với tất cả cường giả Niết Bàn cảnh Tần minh:
- Các ngươi ngăn chặn cường giả Niết Bàn cảnh đối diện, Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô hai người các ngươi đi đánh giết ba vị gia chủ!
Mà ở trong hư không, ba vị siêu cấp cường giả Tạo Hóa cảnh Tần minh đã khóa chặt năm vị Tạo Hóa cảnh cường giả đối diện!
Trong đó ba vị Tạo Hóa cảnh sơ kỳ, hai vị Tạo Hóa cảnh trung kỳ.
- Tuân lệnh!
Tất cả mọi người lĩnh mệnh, cường giả Niết Bàn cảnh lăng không bay lên!
Mà gia chủ ba đại thế gia nhìn xuất thủ Niết Bàn cảnh đối diện, Chu Quế Tín phát ra một tiếng hừ lạnh nói với mọi người xung quanh:
- Ngăn chặn cường giả Niết Bàn cảnh đối diện, trước chém giết Tần Lâm Quân!
Hai vị gia chủ còn lại cũng tán đồng, Tần Vương Lý Chính bây giờ là cường giả Niết Bàn cảnh, rất khó chém giết, nhưng Tần Lâm Quân thì không giống, giết Tần Lâm Quân, Tần minh chí ít sẽ loạn lên một chút!
Mọi người đều phiêu phù đến không trung, khí thế dồi dào bạo phát!
Mà đại quân ở phía dưới nghe thấy động tác dừng một chút, ánh mắt xéo qua nhìn chăm chú lên phía trên. Tần minh có mười vị Niết Bàn cảnh cường giả, trong đó Niết Bàn cảnh đỉnh phong năm vị. Mà ba đại thế gia xuất động mười lăm vị Niết Bàn cảnh cường giả, bốn vị Niết Bàn cảnh đỉnh phong, năm vị Niết Bàn cảnh trung kỳ, sáu vị Niết Bàn cảnh sơ kỳ. Mà ba vị gia chủ còn ở phía sau chờ đợi. Chỉ thấy trên không bình nguyên, từng đạo từng đạo khí thế Niết Bàn cảnh cường đại bàng bạc giao chiến trên không trung!
Lơ lửng vân động, không trung lăn lộn lửa đỏ, không khí trong nháy mắt bốc hơi, các loại chiêu thức hoa lệ kinh khủng đụng nhau!
Cản! Cản!
m thanh vũ khí giao tiếp, đinh tai nhức óc!
Mà Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô hai người bá khí mười phần, khí tức khủng bố. Mà ba đại thế gia thì phái ra hai vị cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong muốn liều chết ngăn chặn hai người. Chỉ thấy Lữ Bố hai người bạo phát khí thế, một chiêu, khí thế vô cùng kinh khủng đánh tới hai vị cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong.
Bành!
Khí lãng kinh khủng tản ra!
Chỉ thấy hai vị cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong bị đánh rơi thẳng xuống đất, không rõ sống chết!
Đụng!
Mặt đất đồng bằng xuất hiện hai cái hố sâu, mà binh sĩ ba đại thế gia xung quanh gần đó bị đánh nổ, ngã xuống một mảng lớn, sương máu tràn ngập!
Đại quân ở phía dưới đang giao chiến thảm liệt hơi yên tĩnh!
Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn bóng người đỏ sậm cùng bóng người vàng óng trên bầu trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận