Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 641: Đánh Bại Hai Đại Hoàng Triều

Lý Chính nghe được Cương Phu Thế Lưu, xem thường nói:
- Tốt, đã như vậy, vậy thì tùy tiện hắn đi, đến đây Sơn Bản Tôn Giả, Cương Phu tướng quân, uống chén rượu này, chúng ta liền lập tức xuất phát.
Cương Phu Thế Lưu cùng Sơn Bản Ngũ Thập Lục ban đầu vốn có chút hốt hoảng nhìn thấy Lý Chính tùy ý, theo bản năng cầm lên chén rượu binh lính đưa tới.
Giờ phút này người phía dưới đều truyền rượu tới trên tay mỗi người.
Trên đài cao. Lý Chính, Vũ Văn Thành Đô, Trương Liêu mấy người cũng đều cầm lấy bát rượu.
Lý Chính giơ lên một chén rượu, cao giọng nói:
- Chư vị tướng sĩ, hôm nay công phá Nguyên Nghi phủ.
Uống!
- Uống!
Theo đại quân hò hét, tất cả mọi người giơ lên chén rượu lớn cộng đồng uống vào!
Quân đội Cương Phu Thế Lưu cũng bị bầu không khí như thế này phủ lên, cũng hào khí uống hết.
Cương Phu Thế Lưu cùng Sơn Bản Ngũ Thập Lục thấy thế cũng chỉ có thể uống hết chén rượu lớn trong tay.
Chờ bọn người Cương Phu Thế Lưu nâng cốc uống hết rượu, Vũ Văn Thành Đô cùng Trương Liêu đi tới gần bọn họ.
Lý Chính cười híp mắt nhìn bọn họ một chút, nói với đại quân phía dưới:
- Chư vị tướng sĩ, vì cảm kích Đại Nhật Hoàng triều viện binh, đến.
- Chúng ta vì bọn họ cùng một chỗ đếm ngược!
Theo giọng nói của Lý Chính truyền khắp toàn bộ đại quân, tất cả tướng sĩ đều nở nụ cười, lớn tiếng đếm:
- Mười!
- Chín!
- Tám!
- Bảy!
- Sáu!
Mà quân đội Cương Phu Thế Lưu cho rằng bọn người kia đang hoan nghênh bọn họ, liên tục cười to.
Cương Phu Thế Lưu mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng nhìn ánh mắt Lý Chính ra hiệu hắn nghe xong, chỉ có thể bất đắc dĩ chờ bọn hắn đếm xong lại nói.
- Năm!
- Bốn!
- Ba!
- Hai!
- Một!
Chờ bọn hắn đếm xong, Lý Chính nói với Cương Phu Thế Lưu đang tràn ngập nghi ngờ:
- Cương Phu tướng quân mời xem!
Cương Phu Thế Lưu theo hướng Lý Chính chỉ nhìn về phía quân đội của mình, đột nhiên sợ vỡ mật, lên cơn giận dữ.
Chỉ thấy đại quân Cương Phu Thế Lưu ngã xuống từng loạt từng loạt.
- Tần Vương ngươi...
Thế mà Cương Phu Thế Lưu vừa nộ hống đã ngậm miệng, bởi vì Lý Chính, Trương Liêu đang lạnh lùng nhìn hắn.
Mà một tay Vũ Văn Thành Đô trực tiếp bóp chặt đầu Sơn Bản Ngũ Thập Lục đang mang theo vẻ hoảng sợ trên mặt.
Giờ phút này mặt mũi Sơn Bản Ngũ Thập Lục tràn đầy hoảng sợ, thực lực của Vũ Văn Thành Đô quá kinh khủng, Vũ Văn Thành Đô lúc đầu ở bên cạnh mình đột nhiên xuất thủ, mình căn bản không kịp phản ứng, mà bây giờ của mình lại bị khí thế Vũ Văn Thành Đô trấn áp, căn bản không phản kháng được.
Phải biết mình thế nhưng là m Dương cảnh hậu kỳ, Vũ Văn Thành Đô mới m Dương cảnh sơ kỳ mà thôi.
Trong nháy mắt Cương Phu Thế Lưu vẫn không dám tin tưởng, sắc mặt tái nhợt, hắn hiện tại đã hoàn toàn hiểu rõ:
- Các ngươi sớm phát hiện kế hoạch của chúng ta?
- Trách không được hiện tại An Dã Mộ chưa từng xuất hiện, các ngươi cũng là mượn An Dã Mộ không có xuất thủ để cho chúng ta thả lỏng uống chén rượu kia.
Mà giờ khắc này Lữ Bố cùng Lý Nho cũng xuất hiện ở trên đài cao, trong tay còn bắt An Dã Mộ.
Đối mặt An Dã Mộ, mặt mũi Cương Phu Thế Lưu, cùng Sơn Bản Ngũ Thập Lục tràn đầy hoảng sợ, Lý Chính không có một động đậy, khí thế Vũ Văn Thành Đô cùng Lữ Bố hai người đã sớm đem trấn trụ bọn hắn.
Lý Chính lộ ra ánh mắt lạnh lùng mà ba người bọn họ chưa từng thấy qua, mười phần bình tĩnh nói:
- Giết!
Ba người Sơn Bản Ngũ Thập Lục một câu cũng không có nói, ánh mắt đều muốn lồi ra ngoài.
Thế mà Trương Liêu giơ tay chém xuống, một đao trực tiếp bổ đầu Cương Phu Thế Lưu cùng An Dã Mộ, Vũ Văn Thành Đô trực tiếp bóp nát Sơn Bản Ngũ Thập Lục.
Mà đại quân phía dưới đã đang nhấc thi thể quân đội Đại Nhật Hoàng triều.
Lý Chính ra hiệu cho đám nhân kiệt, lập tức bay về phía không trung chạy tới Ương Châu.
Lữ Bố tiếp tục trở về cùng Cổ Hủ trấn thủ Hoang Châu, Trần Cung lưu tại Dực Châu.
Mà Trương Liêu cùng Vũ Văn Thành Đô, Lý Nho thì trấn thủ toàn bộ Yến Hoang phủ Thiên Châu.
...
Mà giờ khắc này Dã Mộc Điền Phu nhận được tin tức quay người nhìn về phía sau, nhìn chúng tướng đang đợi hắn, rồi là vô tận đại quân kéo dài hai mươi dặm ở xa xa.
- Xuất phát!
Ngữ khí Dã Mộc Điền Phu lãnh tuấn ngạo nghễ truyền khắp toàn bộ đại quân.
Chúng tướng lập tức bay trở về phía trước các quân đoàn, chỉ huy đại quân tiến lên!.
Mà Đại Di Hoàng triều bên kia cũng cũng giống như thế.
- Ô ~
Đại quân thổi lên kèn lệnh.
- Xuất phát!
...
Mà đối với Đại Hiên Hoàng triều, tất cả mưu kế kế sách đều đã áp dụng, tất cả bố trí đều đã hoàn thành, chờ đợi chỉ có thắng lợi sau cùng.
Đại chiến hai đại biên cảnh rốt cục bạo phát.
Thời điểm Đại Nhật Hoàng triều tiến vào Ương Châu biên cảnh, hai mươi dặm đồng bằng xuất hiện một mảnh đại quân đen kịt đang cực nhanh chạy tới ba thành.
Mà m Dương cảnh Tôn giả bên trong tam lộ đại quân đằng không mà lên, bay về hướng ba thành.
Dã Mộc Điền Phu vì nhanh chóng đánh hạ biên cảnh Ương Châu, để m Dương cảnh Tôn giả dẫn đầu tiến về ba thành chuẩn bị trực tiếp hàng phục thủ quân ba thành, chờ đợi quân đội Đại Nhật Hoàng triều đến liền có thể trực tiếp tiếp quản.
Thế mà đặc biệt đề xuất đệ tam cường giả của Đại Nhật Hoàng triều, Đảo Điền Cúc Đao đi đến Ngự Ương thành, muốn huyết tẩy Ngự Ương thành phóng thích cừu hận trong lòng.
Thân là m Dương cảnh đỉnh phong, hắn đi vào trên không Ngự Ương thành, nhìn tướng sĩ Ngự Ương thành đang lộ ra ánh mắt kinh hãi, nhe răng cười, ngay khi đang định thả mở lĩnh vực hung hăng tra tấn bách tính Ngự Ương thành.
Một cỗ Thương Thiên bá ý theo Ngự Ương thành bao phủ khắp nơi, xuyên qua thương khung.
Hạng Vũ trực tiếp lao ra từ bên trong Ngự Ương thành, nương theo đó là Bá Quyền nối liền trời đất trực tiếp đánh phía Đảo Điền Cúc Đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận