Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 708: Tần Quân Vào Viêm Vực

Ngay trong lúc mọi người triều đình lộ ra ánh mắt vui mừng, Viêm Hoàng vậy mà quay người chạy mất.
Lý Chính nhìn Viêm Hoàng vậy mà chạy trốn, lộ ra một ánh mắt tán thưởng.
Rất không tệ!
Co được dãn được quả thật là đại trượng phu.
Nhưng có thể đào tẩu hay không thì không nhất định.
Trong nháy mắt Viêm Hoàng đã xông về hoàng cung.
Nhưng đúng vào lúc này, Vũ Văn Thành Đô sau lưng Lý Chính rốt cục động.
Ầm ầm!
Tiếng vang giống như thiên lôi, thân thể làm cho người kính úy nương theo một tia chớp to lớn chiếu sáng toàn bộ Viêm Đô.
Bên trong vô số ánh mắt, Phượng Sí Lưu Kim Thang trong tay Vũ Văn Thành Đô giống như kình thiên cự ảnh bộc phát ra lôi điện bao phủ toàn thân, lôi điện lấp lóe, bày ra thân ảnh như lôi đình Chiến Thần.
Vô tận lôi đình phủ đầy toàn bộ hư không, điện quang lấp lóe, sấm sét vang dội, thiên địa đều âm trầm xuống, vô tận lôi điện dường như bổ ra thiên địa, như là ông trời đang cuồng nộ.
Viêm Hoàng biểu lộ hoảng sợ muôn dạng, bởi vì tốc độ của hắn càng ngày càng chậm, trơ mắt nhìn hoàng cung gần ngay trước mắt, chỉ cần đến hoàng cung thì có một đường sinh cơ.
Ầm ầm ~.
Bầu trời lóng lánh bạch quang chướng mắt.
Hai con mắt lôi điện bày đầy đột nhiên mở ra, Phượng Sí Lưu Kim Thang được ngàn vạn lôi đình quay xung quanh nương theo cánh tay Vũ Văn Thành Đô bộc phát tràn ngập lực lượng mà động.
Oanh!
Lôi đình nương theo khí tức hủy diệt xẹt qua bầu trời, đánh về phía Viêm Hoàng.
Thiên địa khẽ run!
Lôi đình cuồng bạo không cách nào ngăn cản oanh đến trên người Viêm Hoàng, tính cả toàn bộ hoàng cung đều bao phủ phía dưới lôi đình chi nộ của Vũ Văn Thành Đô!
Lôi đình huy hoàng đánh vào hoàng cung, tứ phương nứt toác, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Oanh!
Toàn bộ Viêm Đô lung lay sắp đổ, hoàng cung vô cùng to lớn và Viêm Hoàng cùng nhau biến mất.
Hô!
Nhìn tràng diện hủy thiên diệt địa, tất cả mọi người ngây dại, ánh mắt đờ đẫn.
Viêm Hoàng trước đó còn duy ngã độc tôn, tu vi nửa bước Chí Tôn áp chế khí thế mọi người.
Bây giờ lại thân tử đạo tiêu đơn giản như vậy.
Mà người một phương triều đình lộ ra gương mặt mê mang cùng hoảng sợ.
Thực lực căn bản không cùng một cái cấp độ, chênh lệch quá xa.
- Ha ha! Ha ha!
Viêm Tâm Huy nhìn hoàng cung bị hủy diệt, vạn phần bi thiết, điên cuồng cười to.
Hết thảy mưu kế đều chỉ là làm áo cưới cho người khác, thực lực mới là căn bản.
Hai tay Viêm Tâm Huy phóng thích chân khí chói mắt, đột nhiên đánh về phía trán của mình.
Ầm!
Một tiếng ngột ngạt.
Thất khiếu chảy máu mà chết.
- Thái Tử điện hạ!
Giờ phút này tướng sĩ triều đình rốt cục tỉnh táo lại sau rung động khi Viêm Hoàng bị diệt, nhìn Viêm Tâm Huy tự sát, rốt cục cũng nhịn không được nữa.
Rút trường kiếm trong tay, đặt ở trên cổ mình:
- Thề sống chết hiệu trung bệ hạ.
- Bệ hạ, Thái Tử điện hạ, ta theo đây.
Người tử trung Đại Viêm Hoàng triều liên tục tự vận mà chết.
Một nhóm lớn, một nhóm lớn tướng sĩ ngã xuống.
Lý Chính trên không trung bình tĩnh nhìn bọn họ chết đi.
Được làm vua thua làm giặc.
Hiện thực cũng là tàn khốc như thế.
Cái thế giới này cơ bản là như thế, cường giả thống trị người yếu.
Ở chung hòa thuận, chẳng qua là một loại ý nghĩ lừa mình dối người của người yếu mà thôi.
Thực lực mới là hậu thuẫn kiên cường nhất chính thức của quốc gia!
Chân lý chỉ ở bên trong tầm bắn của đại pháo.
Mà mọi người phía dưới cũng bởi vì Lý Chính không có đưa ra lời gì, nên không dám có bất kỳ động tác gì.
Theo Vũ Văn Thành Đô được ngàn vạn lôi đình quấn quanh như chúa tể lôi đình trở lại sau lưng Lý Chính, Lý Chính liếc nhìn mọi người bên trên phế tích.
Vận mệnh của bọn hắn chưởng khống ở trong tay Lý Chính.
Mà bên ngoài phía xa Giác Vương phủ, vô số người đang âm thầm kính úy nhìn Lý Chính.
Thái độ của Lý Chính sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến sinh tử của tất cả mọi người.
- Trẫm chính là chủ nhân Đại Tần hoàng triều, tiếp theo toàn bộ Viêm Vực đều sẽ là con dân của trẫm, trẫm sẽ đối xử như nhau, các ngươi đầu hàng, thần phục Đại Tần hoàng triều, đều có thể hưởng thụ phúc lợi bình dân của Đại Tần.
m thanh bá khí của Lý Chính vang vọng Viêm Đô, thoáng như thiên lôi cuồn cuộn truyền đến càng xa xôi hơn.
Theo Lý Chính ra hiệu, trong tay Vũ Văn Thành Đô xuất ra một khắc bàn thần bí khó lường, nhất thời xung quanh khắc bàn có một loại cảm giác thời không thác loạn, ở trên khắc hoạ vô số đường vân, liếc nhìn lại sẽ có một loại cảm giác mê muội, linh hồn bị hút vào.
Khí thế Vũ Văn Thành Đô phóng đại, Lôi Đình lĩnh vực phô thiên cái địa trên không trung, không ngừng lăn lộn.
Vũ Văn Thành Đô trực tiếp ném khắc bàn lên trên sớm một cái hố lớn của hoàng cung trước kia sớm đã phai mờ.
Đùng đùng không dứt.
Nhất thời vô tận lôi điện thô to đánh về phía khắc bàn, khắc bàn bị kích hoạt bộc phát ra năng lượng thời không ngập trời.
Một cánh cửa lớn cao rộng mấy chục trượng phá vỡ toàn bộ không gian.
Xung quanh cửa lớn có kim quang quấn quanh.
Một cỗ khí tức thiết huyết mãnh liệt đập vào mặt, khí huyết ngút trời.
Dưới ánh mắt kính sợ của hết thảy mọi người trong Viêm Đô, trong cửa lớn lại là một cỗ khí tức Chí Tôn cảnh truyền đến, chỉ thấy Lữ Bố người mặc xích hỏa hồng, khải giáp đầu thú, đầu đội tử kim quan, tay cầm Phương Thiên Họa Kích bước ra một bước, thân thể đỏ sậm, cảm giác áp bách không cách nào hình dung.
Một cỗ khí thế làm người sợ hãi nhất thời bao phủ khắp nơi, bên trong ánh mắt sợ hãi của tất cả mọi người nhìn thấy hư không sau lưng Lữ Bố dường như bị xích diễm thiêu đốt, đỏ sậm đen nhánh, khiến người ta kính sợ hoảng sợ không thôi.
Vô số cường giả vì đó run rẩy, trong lòng điên cuồng hô to.
Lại là một vị chiến tướng cấp bậc Chí Tôn cảnh.
Đại Tần hoàng triều này đáng sợ như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận