Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 853: Bổ Nhiệm (1)

- Đúng vậy, ba năm, nếu không phải lúc trước trẫm tâm huyết dâng trào, muốn quan sát quan sát tình huống các nơi bên trong Hoàng triều, cải trang vi hành, để trẫm gặp ngươi, nếu không đối với trẫm mà nói là một tổn thất lớn.
- Bệ hạ!
Phùng Kỷ cảm động nhìn Hỏa Hoàng một chút, sau đó cúi đầu nói:
- Vi thần có thể được đến bệ hạ thưởng thức là phúc phận vô cùng lớn.
Hỏa Hoàng nhìn Phùng Kỷ cúi đầu, bên trong ánh mắt chợt lóe lên thần sắc lạnh nhạt vô tình.
Mọi người đều biết, các loại cảm tình mà hoàng thượng dành cho thần tử là lời nói không thể tin nhất.
- Ngươi biết điểm trẫm nhìn trúng Phùng Kỷ ngươi là ở chỗ nào không?
Phùng Kỷ ngẩng đầu lên nhìn về phía Hỏa Hoàng, ưỡn ngực ngẩng đầu nhìn không chớp mắt.
- Bệ hạ, vi thần nhớ, bệ hạ nhìn trúng vi thần là có can đảm nói thẳng.
- Tốt, tốt, tốt!
Hỏa Hoàng gặp Phùng Kỷ biểu lộ, hết sức hài lòng, nhớ tới những đại thần trong triều kia, trên mặt lộ ra một tia tức giận.
- Những đại thần tài năng của trẫm trước kia càng ngày càng trơn trượt, vị trí dưới mông càng cao, càng cẩn thận, coi như trong lòng bọn họ có ý nghĩ gì, cũng phải nhìn tình huống, tìm thời cơ lại nói, giành lấy lợi ích lớn nhất.
Có rất nhiều chuyện, ngươi cho rằng bọn họ không rõ ràng à, không, bọn họ rất tinh minh, nhưng bọn họ sợ làm ra sai lầm, sợ mất mặt, sợ bị đại thần thù địch bắt được cái chuôi.
Phùng Kỷ nghe được Hỏa Hoàng tức giận, cúi đầu không hề bị lay động.
- Nhưng bọn hắn suy nghĩ gì, trẫm không biết sao, trẫm là hạng người như vậy sao.
- Như hôm nay ngươi nói đến Thiên Long Hoàng triều sẽ liên minh cùng Lăng Thiên thánh địa, ngươi cho rằng bọn họ không có nghĩ qua à, nhưng cũng bởi vì bọn họ không xác định, nên không có nói ra với trẫm.
- Thì như hôm nay vậy, đại thần lúc đầu ủng hộ ngươi khi nghe Xích Sát thánh chủ cho ra đáp, đạt được tin tức chính xác, dù trong lòng bọn họ bán tín bán nghi, càng khuynh hướng ngươi, cũng không có chen lời nói một câu.
- Bọn họ cứ sợ trẫm trách tội bọn họ?
- Bọn họ là cái gì, đại thần trong triều, bọn họ suy nghĩ cũng đều là vì Hắc Diễm Hoàng triều, vì giang sơn xã tắc, mà không phải vì ích lợi của bọn họ, gia tộc của bọn họ.
- Hiện tại đến lúc này, bọn họ vẫn đang chờ đợi, chờ đợi, chờ đợi sự kiện này nếu như người nào làm ra sai lầm, có thể mưu được lợi ích gì mà không phải đang suy nghĩ Hắc Diễm Hoàng triều đang đứng trước cái gì.
Hỏa Hoàng phát ra hết lửa giận trong lòng, ngực chập trùng dần dần khôi phục, nhìn về phía Phùng Kỷ nói:
- Phùng Kỷ, ngươi bây giờ còn kiên trì ý nghĩ của ngươi sao?
Ánh mắt Phùng Kỷ mát lạnh, nhìn thẳng Hỏa Hoàng nói:
- Bệ hạ, vi thần tin tưởng phán đoán của mình.
- Há, vậy vì sao ngươi tin tưởng phán đoán của mình, Xích Viêm thánh chủ đã chính miệng nói ra ở trước mặt văn võ bá quan triều đình, Thiên Long Hoàng triều đã tìm kiếm Xích Sát thánh địa liên minh, ngươi còn có lý do gì kiên trì.
- Bệ hạ, chúng ta đã có thể cho Xích Sát thánh địa mặt ngoài hợp tác cùng Thiên Long Hoàng triều, vì sao Thiên Long Hoàng triều không thể mặt ngoài hợp tác cùng Xích Sát thánh, vụng trộm tìm kiếm Lăng Thiên thánh địa hợp tác.
Hỏa Hoàng nghe được lời Phùng Kỷ, nhịn không được tiết lộ một tia khí tức vô cùng kinh khủng, làm cho cả ngự thư phòng tràn ngập ngay ngắn nghiêm nghị.
Hiển nhiên hắn cũng nghĩ qua điểm này.
- Phùng Kỷ ơi Phùng Kỷ, nếu ngươi phỏng đoán là thật, kia chính là đại phiền toái của Hắc Diễm Hoàng triều.
Hỏa Hoàng thở dài nhìn thoáng qua bản đồ lớn treo ở phía trên ngự thư phòng, ngọn lửa dã tâm trong lòng một mực trưởng thành, nhưng thủy chung không được tiến một bước.
Phùng Kỷ trầm giọng nói:
- Bệ hạ anh minh, Hắc Diễm Hoàng triều chúng ta sẽ xuất hiện đại phiền toái, phiền toái này không chỉ đến từ những thế lực lớn khác, thậm chí đến từ bên trong Hắc Diễm Hoàng triều.
Bành!
Phùng Kỷ nhất thời cảm nhận được một cỗ áp lực cực lớn áp chế toàn thân.
- Bên trong Hoàng triều?
Hỏa Hoàng lạnh lùng nhìn Phùng Kỷ một chút.
- Đúng, đến từ bên trong Hoàng triều!
Phùng Kỷ y nguyên cứng rắn nói.
- Vì sao?
- Bệ hạ, nếu như chuyện vi thần nói phát sinh, như vậy Thiên Long Hoàng triều đã sớm thấy rõ chúng ta mưu đồ, nhưng bọn hắn vì sao có thể nhanh như vậy thấy rõ và biết chúng ta mưu đồ, cũng cấp tốc thiết kế mê hoặc chúng ta. Mà kế hoạch chúng ta lúc trước mười phần chặt chẽ, cũng chỉ có đại thần triều đình mới biết được, chính như Cao đại nhân nói, kế hoạch chúng ta không chê vào đâu được, nhưng bây giờ lại bại lộ.
- Bởi vậy, vi thần đang suy nghĩ.
- Sẽ có có khả năng bên trong các đại thần có tồn tại gian tế của Thiên Long Hoàng triều hay không.
- Gian tế?
Toàn bộ ngự thư phòng bị một cỗ khí thế kinh khủng bao phủ, trở nên đến vô cùng ngột ngạt.
Trong mắt Hỏa Hoàng hiện ra một tia sát cơ như hàn băng vạn năm lạnh lùng nhìn thẳng Phùng Kỷ, thân thể Phùng Kỷ nhịn không được co rụt lại, đối mặt áp lực Hỏa Hoàng kinh khủng như thế, tư thế Phùng Kỷ vẫn bảo trì không thay đổi, ưỡn ngực, nhìn thẳng vào Hỏa Hoàng.
- Ngươi cũng đã biết, nếu như những lời ngươi nói truyền đi, sẽ khiến triều đình chấn động bao lớn, đường đường đại thần triều đình, Hắc Diễm Hoàng triều trùng điệp sàng chọn ra người lại còn có thể là gian tế của Hoàng triều khác?
- Ngươi để chúng thần triều đình có cảm tưởng gì, mà ngươi sẽ gặp phải cái gì?
Uy nghiêm Hỏa Hoàng trên người càng ngày càng nặng, chậm rãi bước đi đến trước mặt Phùng Kỷ, nhìn thẳng Phùng Kỷ.
Phùng Kỷ nhìn thẳng ánh mắt Hỏa Hoàng, nghĩa chính ngôn từ nói:
- Vi thần biết những lời này sẽ khiến rất nhiều hiểu lầm, càng biết để bách quan triều đình cô lập vi thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận