Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 464: Hãm hại (2)

- Bản bang chủ bởi vì thất bại trận chiến này, rất cảm thấy áy náy, đặc biệt là Tuyệt Sinh chết có điểm đáng ngờ trùng điệp, để bản bang chủ trong lòng khó có thể bình an, bởi vậy bản bang chủ đi khắp nơi.
Huyết Lịch Hải trầm giọng nói, ánh mắt chú ý ở trên người Thái Qua.
Thái Qua nghe lời ấy, sắc mặt lập tức trở nên nặng nề chắp tay nói:
- Cái chết của Phương huynh xác thực ngoài dự liệu, nếu như bang chủ có bất cứ phân phó nào, Thái Qua ta tuyệt không chối từ, nguyện tận một phần lực vì Phương huynh báo thù.
- Ừm!
Huyết Lịch Hải nhìn Thái Qua biểu lộ trầm trọng, rồi năm kiện bảo vật sau lưng, ban đầu vốn có lời muốn nói, làm sao cũng nói không nên lời.
- Bản bang chủ đi trước, trong khoảng thời gian này còn cần ngươi phí sức nhiều cảnh giác động tĩnh Hoàng Cân giáo.
- Tuân lệnh! Bang chủ.
Vẻ mặt Thái Qua thành thật nói.
Ngay khi Huyết Lịch Hải đi không lâu, Thái Qua một mặt ngưng trọng hỏi thăm hạ nhân bên cạnh, mấy cái rương này làm sao tới?
Nhưng nghe những hạ nhân nói một trung niên nam tử bình thường đem năm cái rương đưa đến phủ, có chút thần bí nói là lễ vật hiến cho Thái đường chủ, nghe vậy, đám này hạ nhân cũng không dám hỏi thăm nhiều, dù sao lúc trước thường xuyên có người tặng lễ dạng này cho Thái Qua, mà vị trung niên nam tử kia đưa xong sau liền rời đi.
Thái Qua nghe được người phía dưới nói thế, còn chưa chờ hắn nổi giận trách phạt bọn họ, người bên ngoài đã bẩm báo nói:
- Đường chủ, Mạc đà chủ ngoài cửa cuống cuồng cầu kiến?
Thái Qua nghe thế ánh mắt khẽ nhúc nhích, lập tức để hạ nhân trước dời đi năm cái rương, mà dự cảm bất thường trong lòng càng ngày càng nặng, đặc biệt là hôm nay Thái Qua cảm thấy bang chủ hành động cử chỉ có chút kỳ quái, nghe được Mạc đà chủ cầu kiến, vội vàng để hắn tiến vào.
- Thái đường chủ, Huyết Hổ đường ngươi có đại phiền toái.
Sau khi Mạc đà chủ đi vào, một mặt nóng nảy nói.
- Mạc hiền đệ, vì sao?
Thái Qua nghe đến lời này, trong lòng hơi hồi hộp một chút, Mạc đà chủ đi đến trước người vội vàng dò hỏi.
- Ta nghe nói đêm qua người Huyết Chiến đường bẩm báo bang chủ, cho rằng người Huyết Hổ đường tồn tại gian tế Hoàng Cân giáo, cố ý hại chết Phương đường chủ.
Mạc đà chủ nhìn Thái Qua chân thành nói.
Thái Qua nghe thếm sắc mặt biến hóa nổi giận nói:
- Cái gì, làm sao có thể! Huyết Hổ đường ta không có khả năng có loại người này, khẳng định là người Huyết Chiến đường vu hãm Huyết Hổ đường.
Ánh mắt Mạc đà chủ có chút lấp lóe nói:
- Thế nhưng, Phương đường chủ chết như thế nào, tất cả mọi người nhìn ở trong mắt, thật sự quá kì quái, mà người Huyết Chiến đường tựa hồ suy đoán có lý có cứ, bang chủ đều đồng ý.
Sau đó Mạc đà chủ liền đem tất cả mọi chuyện nói cho Thái Qua.
Sau khi Thái Qua nghe xong, sắc mặt bình tĩnh lại, mà trong lòng lại đại chấn, hắn nghĩ tới không biết người nào đưa tới bảo vật, phát hiện có người đang cố ý hãm hại hắn, đặc biệt là hôm nay Huyết Lịch Hải đến, càng làm cho sau lưng Thái Qua toát ra mồ hôi lạnh.
Chẳng lẽ Bang chủ bây giờ hoài nghi ta.
Trong lòng Thái Qua không ngừng suy tư, thân thể vô ý thức đi tới đi lui bên trong nhà.
- Thái đường chủ, Thái đường chủ?
Mạc đà chủ nhìn dáng vẻ Thái Qua, vội vàng kêu lên.
Thái Qua nhất thời giật mình tỉnh lại, nhìn Mạc đà chủ cười khổ nói:
- Mạc hiền đệ ngươi cũng cho rằng như thế sao?
Mà lần này đến phiên Mạc đà chủ cười khổ nói:
- Thái đường chủ, việc này không chỉ ta hoài nghi, rất nhiều người nghe tin tức này cũng bắt đầu hoài nghi.
Mạc đà chủ nhìn thấy Thái Qua lại rơi vào trầm mặc, chắp tay cáo từ nói:
- Thái đường chủ, ngươi vẫn nên kiểm tra thêm Huyết Hổ đường đi, chí ít ngươi cũng cần chứng minh Huyết Hổ đường trong sạch, tiểu đệ sẽ không quấy rầy, cáo từ!
- Mạc hiền đệ?
Lúc đầu Thái Qua muốn nói chuyện vừa rồi cho hắn biết, nhưng giờ phút này Mạc đà chủ đã đi xa.
Gương mặt Thái Qua giờ phút này ưu sầu, hắn đã xác định bang chủ bắt đầu hoài nghi hắn, nhưng cũng tự tin bang chủ vẫn sẽ tín nhiệm hắn.
Chỉ cần giao ra m Thần Thảo, Ngọc Tủy Chi, Long Lân Quả, Thất Hà Liên, Thiên Nguyên Quả năm kiện bảo vật, lại nói rõ ràng chuyện này, nhất định có thể tiêu trừ hiểu lầm của bang chủ đối với mình.
Nhưng bảo vật trân quý như thế, nếu có thể phụ trợ mình tu luyện, mình rất có thể đột phá đến tu vi Niết Bàn cảnh đỉnh phong.
Một cái là thực lực, một cái là bang chủ tín nhiệm, Thái Qua lâm vào trong sự lựa chọn khó khăn.
Thái Qua đột nhiên suy nghĩ hiểu rõ, đột nhiên đập nát cái bàn bên cạnh.
- Dù sao ta chuyện gì cũng không có làm, chẳng lẽ bang chủ chỉ bằng chuyện này thì hoài nghi ta là gian tế? Mà lão tử một khi đột phá Niết Bàn cảnh đỉnh phong, coi như bang chủ cũng không thể tuỳ tiện đối phó ta, sợ cái gì.
Trong mắt Thái Qua tràn đầy kiên định.
...
Giờ phút này phía trên tiểu trấn ngoài Ứng Thiên thành ba mươi dặm, trong gian phòng một tửu lâu, Lý Chính nhìn người Huyết Hoành bang hành động hung hăng càn quấy với những người bán hàng rong trên đường cái phía dưới, người qua đường bên cạnh giận mà không dám nói gì, lắc đầu thở dài nói:
- Văn Ưu, ngươi nói Thái Qua sẽ dùng à, hắn có thể trực tiếp giao ra bảo vật chúng ta đưa cho hắn hay không?
Lý Nho bình tĩnh nhìn phía dưới ồn ào, quả nhiên người bán hàng rong lựa chọn dàn xếp ổn thỏa, vẻ mặt ba năm người Huyết Hoành bang đắc ý rời đi.
- Điện hạ yên tâm, người bang phái bọn họ không có như người Tần Vương phủ chúng ta, bọn họ đều sẽ lấy lợi ích của mình làm trọng, chúng ta cho những vật kia đã đầy đủ để Thái Qua động tâm?
- Huyết Hoành bang có lẽ có người tử trung, nhưng tuyệt đối không phải là Thái Qua!-.
Lý Nho nghĩ đến tình báo La Võng điều tra Thái Qua, tự tin cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận