Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 944: Xuất Chiến (1)

Lăng Thiên thánh địa bị Nam Minh Ngộ bày bố một phen làm cho đâm lao phải theo lao.
Mọi người đều nhìn về phía Lăng Thiên thánh chủ, Lăng Thiên thánh chủ liếc mắt nhìn chằm chằm Nam Minh Ngộ, không hổ là mưu sĩ Hỏa Hoàng Hoàng triều phái tới, quả nhiên không tầm thường, từ sau khi Nam Minh Ngộ mở miệng, toàn bộ tiết tấu đều chưởng khống trong tay hắn, quyền chủ đạo ban đầu vốn thuộc về Lăng Thiên thánh địa tựa hồ dần dần dựa sát vào Hỏa Hoàng Hoàng triều.
- Tốt, ta đáp ứng Hỏa Hoàng Hoàng triều các ngươi, sau khi đánh bại ngũ đại thế lực liên minh, lại phân một nửa Đông Vực cho Hỏa Hoàng Hoàng triều các ngươi.
- Nhưng chỉ có lần này phá lệ phân phối địa vực ước định lúc đầu thôi.
- Tốt!
Hỏa Lân Thánh Vương một lời đáp ứng, quay đầu nhìn thoáng qua Nam Minh Ngộ, ánh mắt mang theo mỉm cười, Đông Vực này vốn chính là niềm vui ngoài ý muốn.
Mà hai con mắt Viêm Long Khôi bên cạnh Hỏa Lân Thánh Vương hơi mở, trong mắt cháy hừng hực liệt hỏa, một luồng khí tức đáng sợ lan tràn.
Tại thời điểm Hỏa Hoàng Hoàng triều điều tra Đại Tần hoàng triều, Viêm Long Khôi đã nghe nói cái gì Hạng Vũ, Lữ Bố lấy nửa bước Thánh Võ cảnh chém giết Thánh Võ cảnh đỉnh phong, lúc ấy cũng là mặt mũi tràn đầy khịt mũi coi thường, hắn trước kia cao ngạo đều làm không được, chỉ là tướng quân đi ra từ một tiểu vực thì có thể làm được, hơn nữa còn không chỉ là một người? Là Thánh Võ cảnh đỉnh phong Lăng Thiên vực quá mỏng sao?
Sau đó biết được Hạng Vũ cùng Lữ Bố đã sớm đột phá Thánh Võ cảnh, chỉ bất quá che giấu tu vi áp chế đến nửa bước Thánh Võ cảnh mà thôi, Viêm Long Khôi thì càng tin tưởng Hạng Vũ cùng Lữ Bố lúc ấy thực lực chân chính hẳn là lấy Thánh Võ cảnh chém giết cường giả Thánh Võ cảnh đỉnh phong.
Nếu như lấy Thánh Võ cảnh sơ kỳ chém giết Thánh Võ cảnh đỉnh phong, Viêm Long Khôi hắn cũng có thể làm được.
Lần này hắn muốn nhìn xem Hạng Vũ, Lữ Bố có phải có tiếng không có miếng hay không.
Cái gì Đại Tần hoàng triều nghịch thiên võ tướng rung động Lăng Thiên vực, chờ hắn tại chỗ chém giết Hạng Vũ, Lữ Bố, để người của Lăng Thiên Vực nhìn xem cái gì mới thật sự là võ tướng nghịch thiên.
Đó chính là hắn.
Võ tướng mạnh nhất Hỏa Hoàng Hoàng triều - Viêm Long Khôi.
Khí thế xung quanh Viêm Long Khôi dẫn động, một cỗ khí thế vô cùng uy áp tứ phương, toàn bộ đại điện run nhè nhẹ, làm cho mọi người trong đại điện nhìn chăm chú.
Lăng Thiên thánh chủ liếc một chút Viêm Long Khôi, nhìn về phía Nam Minh Ngộ hỏi:
- Nam Minh tiên sinh, ngũ đại thế lực liên minh đã đoán được Lăng Thiên thánh địa chúng ta tìm được giúp đỡ, vậy trận chiến đầu tiên bọn hắn sẽ hành động như thế nào?
Trong mắt Nam Minh Ngộ lấp lóe ánh sáng tự tin nói:
- Bọn họ đã biết Bắc Hâm cự thành có viện quân tồn tại, dưới tình huống bọn họ không hiểu rõ thực lực cụ thể, trận chiến đầu tiên của bọn họ cũng là đánh sĩ khí.
- Đánh sĩ khí?
- Không sai, là đánh sĩ khí.
- Đấu tướng!
- Đấu tướng!
Mọi người nghe được lời Nam Minh Ngộ, ánh mắt sáng rõ, đặc biệt là Viêm Long Khôi, Thạch Nham, Tưởng Tuế Hợi ba vị võ tướng Thánh Võ cảnh đỉnh phong.
Thân là võ tướng ai không muốn đấu tướng trước mặt đại quân.
Đặc biệt là trận chiến tranh này đang tiến hành dưới ánh mắt của vô số người toàn bộ Lăng Thiên vực, nghĩ đến đây, dã tâm trong lòng bọn họ bành trướng.
......
- Đấu tướng!
Trong đại bản doanh ngũ đại thế lực liên minh, mọi người ngũ đại thế lực phân ngồi năm phương vị, trung tâm an vị chính là chủ nhân ngũ đại thế lực.
Đưa ra đấu tướng không phải người khác, chính là mưu sĩ Long Dương Thiên nể trọng nhất - Hứa Du.
Chỉ thấy Hứa Du chầm chậm mở miệng nói:
- Cho tới nay Lăng Thiên thánh địa bình tĩnh có chút quỷ dị, loại tình huống khác thường này không khó suy đoán bọn họ đã tìm được thế lực mới tiếp viện, mà còn là thế lực ở ngoại vực.
Nghe được lời Hứa Du, không ít người ngũ đại thế lực gật đầu, nhìn về phía Hứa Du tiếp tục nghe Hứa Du nói:
- Bởi vậy chúng ta dưới tình huống chưa hiểu rõ thực tế Bắc Hâm cự thành, nóng lòng công thành là không khôn ngoan.
- Nhưng ngũ đại thế lực chúng ta đã liên minh ở chỗ này, trong lúc nhất thời không có bất kỳ động tác gì, chỉ sợ để không ít thế lực giễu cợt, cực lớn đả kích chiến ý binh lính, bởi vậy chúng ta hoàn toàn có thể tiến hành đấu tướng.
- Thứ nhất có thể tăng lên sĩ khí, thứ hai có thể áp chế thế lực Bắc Hâm cự thành, nếu như Lăng Thiên thánh địa không xuất chiến còn tốt, một khi xuất chiến, chúng ta đánh bại bọn họ, nhất định sẽ làm cho người của thế lực tiếp viện xuất thủ.
- Một khi người thế lực tiếp viện xuất thủ, chúng ta có thể tra ra này người đến từ thế lực nào, kể từ đó có thể biết được thế lực nào tiếp viện Lăng Thiên thánh địa, hiểu rõ tình huống thế lực này liền có thể thôi toán cách đối phó.
Mọi người nghe được Hứa Du giải thích một phen đều lộ ra ánh mắt khẳng định cho kế sách của Hứa Du, mà Long Dương Thiên nhìn thấy mọi người tán thành kế sách của Hứa Du, trong lòng đại hỉ, hết sức hài lòng nhìn Hứa Du.
Trong lòng Long Dương Thiên mười phần đắc ý, khiêu khích nhìn Lý Chính một chút, trong khoảng thời gian này theo Lý xuất hiện đến liên minh, chuyện gì đều không bằng Lý Chính.
Đồng dạng là một Hoàng giả trẻ tuổi, trong con mắt của mọi người Tần Hoàng và Long Dương Thiên một trời một vực, căn bản không cách nào so sánh được.
Thậm chí nhiều khi cao tầng các thế lực nói chuyện với hai người, một người xưng là Tần Hoàng, một người thì trực tiếp gọi tên Long Dương Thiên.
Cái này khiến Long Dương Thiên cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Mình cũng không phải là một chủ nhân Hoàng triều à, làm sao xưng Lý Chính là Tần Hoàng, xưng hô trẫm lại là Long Dương Thiên rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận