Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 542: Tần Lâm Quân Quyết Tâm

- Từ bỏ Yến Dực phủ đưa cho Tần Vương!
Nghe được Trần Bình, Vệ Đông Nguyên hít sâu một hơi, hắn không phải hoài nghi Trần Bình, lấy Vệ Đông Nguyên nhạy bén một chút thì thông, hắn rung động là khí phách của Lý Duyệt.
Một phủ chi địa nói đưa thì đưa.
Mọi người nghe được Trần Bình nói đưa Yến Dực phủ liền rất nhanh kịp phản ứng, liên tục mở to hai mắt, nếu như Lý Duyệt thật đưa Yến Dực Châu cho Tần Vương, Tần Vương căn bản sẽ không sẽ động thủ cùng Lý Duyệt, cố ý để Lý Duyệt tiến vào Thiên Châu, đến lúc đó Tần Vương có thể tọa sơn quan hổ đấu.
Lương Ôn Việt một mặt ngưng trọng nói:
- Quả nhiên mỗi một người hoàng thất đều không tầm thường, khí phách kinh người.
Đúng vậy, tuy nhiên đối với Lý Duyệt mà nói là biện pháp tốt nhất, nhưng không trở ngại bọn họ cảm thán, phải biết Lý Duyệt từ bỏ không chỉ là Yến Dực phủ còn có Dực Châu đằng sau.
Mấy người Lương Ôn Việt cũng tràn đầy ngưng trọng đối tương lai đối thủ, người của hoàng thất thật không phải loại thùng rỗng kêu to.
Lý Vũ, Lý Chính, Lý Duyệt tăng thêm Lý Vũ, thậm chí Dương Vương Lý Tuân đã thất bại đều có thể nhất thống Thanh Châu giao chiến lâu như thế cùng Trấn Quốc phủ.
Mà bây giờ thế lực các châu Đại Hiên hoàng triều đều muốn bị mấy hoàng tử bọn họ dọn dẹp sạch sẽ.
Mà bọn họ cũng không cho rằng tam đại thế lực Dực Châu có thể ngăn cản Tần Vương binh phong.
Mà Phương Tư Vũ lại hưng phấn nói:
- Kể từ đó, Lý Duyệt chẳng mấy chốc sẽ tiến vào Thiên Châu, Lý Vũ hắn xong, chỉ cần chúng ta tạm thời ngăn cản hắn, như vậy trong tương lai Lý Vũ cùng Lý Duyệt tranh phong, chúng ta có thể từ đó thu hoạch cơ hội, đánh bại bọn họ.
- Ừm, không sai, hai hổ đánh nhau tất có một con bị thương, đến lúc đó cơ hội của chúng ta sẽ đến.
- Chúng ta ngăn chặn Lý Vũ còn không đơn giản.
Ánh mắt tướng lĩnh phía dưới lộ ra nét mừng, liên tục phấn chấn nói.
Mà mọi người lại không có trông thấy có người nào đó cúi đầu đang lấp lóe ánh mắt:
“Ngăn chặn, ha ha, Thái Tử há có thể bị các ngươi ngăn chặn.”
Tần Lâm Quân nhìn biểu lộ mọi người phấn chấn lại không có chút nào cảm thấy vui vẻ, chẳng lẽ mình cũng chỉ có thể ngăn cản Lý Vũ, chờ đợi Lý Duyệt nhập chủ Thiên Châu?
Chẳng lẽ mình không thể đánh bại Lý Vũ, đánh hạ địa bàn Lý Vũ, đường đường chính chính đánh nhau một trận cùng triều đình Đại Hiên hoàng triều!.
Tần Lâm Quân nhìn người một mạch Trấn Quốc phủ, biết bọn họ bình tĩnh ổn trọng, để Lý Duyệt cùng Lý Vũ đánh nhau là phương pháp ổn trọng nhất, có thể bảo tồn thực lực Trấn Quốc phủ, nhưng Tần Lâm Quân lại không nghĩ như vậy, đặc biệt là Tần Lâm Quân tựa hồ nghĩ tới chuyện gì, trong mắt chợt lóe lên sát ý, sau cùng nhìn về phía một mực bọn người Triệu Quát trầm mặc không nói.
- Tốt, các ngươi lui xuống trước đi đi, thời khắc cảnh giác Lý Vũ tấn công lần thứ hai.
Mọi người nghe được Tần Lâm Quân ra lệnh, ánh mắt ngưng tụ nhất thời đáp lại.
- Triệu Quát, Lưu Lệ, Trần Bình các ngươi lưu lại.
Triệu Quát cùng Lưu Lệ, Trần Bình ba người nghe được Tần Lâm Quân, nhìn nhau, đều lộ ra ánh mắt khó hiểu.
Mọi người nghe được Tần Lâm Quân, tuy nhiên cũng có chút không hiểu, nhưng cho rằng thiếu chủ chỉ bất quá trước tìm bọn hắn thương lượng đại sự mà thôi, tự mình rời đi.
Phải biết Triệu Quát cùng Lưu Lệ là thống soái hai đại quân đoàn, mà Trần Bình gần đây trong giao chiến cùng Lý Vũ liên tiếp suy tính, đã trở thành đệ nhất mưu sĩ Trấn Quốc phủ.
Sau khi đám người rời đi, Tần tổng quản đột nhiên xuất hiện sau lưng Tần Lâm Quân, lĩnh vực mở ra.
Toàn bộ trong trướng bồng đều bên trong lĩnh vực, người bên ngoài căn bản không nhìn thấy, cũng nghe không được tình huống bên trong.
Ba người nhìn thấy Tần Lâm Quân trang trọng như thế, không khỏi nghiêm túc lên, ánh mắt chăm chú nhìn Tần Lâm Quân.
Tần Lâm Quân đạt được Tần tổng quản gật đầu, ngưng trọng nói với Triệu Quát, Trần Bình, Lưu Lệ:
- Ba người các ngươi hiện tại là người ta tín nhiệm nhất, các ngươi có thể hay không nói cho ta biết, chúng ta có thể đánh bại Lý Vũ không?
Ánh mắt ba người khẽ động, nhìn về phía nhau, có chút không biết làm sao, nhưng cũng hiểu rõ ý Tần Lâm Quân, muốn đánh hạ Lý Vũ trước khi Lý Duyệt chưởng khống Thiên Châu.
Muốn đánh bại Lý Vũ khó, là thật khó.
Văn thần mãnh tướng thủ hạ Lý Vũ đông đảo, tuyệt là thế hệ tài ba, so sánh thực lực cùng Lý Vũ, thực lực Trấn Quốc phủ cũng chỉ bất quá sàn sàn với nhau, muốn trong khoảng thời gian ngắn đánh bại Lý Vũ căn bản không có khả năng.
Sau cùng được Triệu Quát cùng Trần Bình ra hiệu, Lưu Lệ tư cách già nhất có chút khó khăn nói:
- Thiếu chủ, nếu như thời gian đầy đủ, chúng ta có thể đánh bại Lý Vũ, nhưng trong thời gian ngắn chỉ cần Lý Vũ chưa từng xuất hiện sai lầm lớn, chúng ta căn bản tìm không thấy cơ hội.
Triệu Quát cùng Trần Bình cũng đồng ý gật đầu.
Lý Vũ sẽ xuất hiện sai lầm trọng đại cho mình à, lấy năng lực của Lý Vũ căn bản sẽ không có cơ hội như vậy.
Thế mà Tần Lâm Quân lại mang theo một tia sát cơ nói:
- Nếu như chúng ta có thể sáng tạo cơ hội này thì sao.
- Ừm?
Triệu Quát, Trần Bình, Lưu Lệ ba người giật mình nhìn Tần Lâm Quân, không biết nàng nói tới sáng tạo cơ hội là ý gì?
Lấy Lý Vũ cùng mấy đỉnh phong mưu sĩ thủ hạ dưới trướng, rất khó để Lý Vũ vào bẫy.
Trừ phi làm cho Lý Vũ mười phần vững tin.
Tần Lâm Quân nhìn ba người biểu lộ nghi ngờ, sát ý trong lòng ẩn ẩn tràn ra, trầm giọng nói:
- Trấn quốc phủ chúng ta xuất hiện một vị phản đồ.
- Mà ngay ở bên trong cao tầng.
Sắc mặt ba người Triệu Quát, Trần Bình đột biến, mười phần chấn kinh.
- Làm sao có thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận