Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 766: Đạm Đài Luyện Vũ (2)

Tần Lâm Quân gật đầu nói:
- Không sai, người Xích Viêm thánh địa rất hào phóng, không chỉ có tặng cho ba vạn năm Phượng Huyết Tham, mà vì ta đến, dự định liên thủ tổ chức thiên tài thi đấu tại Ngọc Lâm phủ, khen thưởng các loại bảo vật.
- Thiên tài thi đấu?
- Đúng, chính là thiên tài thi đấu, mà còn bảo ta chủ trì trận thiên tài thi đấu này, ta thấy thiên tài thi đấu này rất thú vị, đã trực tiếp đáp ứng bọn họ.
Tần Lâm Quân lộ ra hứng thú, hưng phấn nói.
Mà cùng lúc đó, một khối ngọc bài khác trong tay Đạm Đài Hiên Minh tỏa sáng, vị tin tức thị nữ kia truyền đạt đến trên tay Triệu Lệnh Thiên xong, lại bị Triệu Lệnh Thiên lập tức truyền đạt đến trên tay Đạm Đài Hiên Minh.
Trong nháy mắt mọi tin tức đều được Đạm Đài Hiên Minh hiểu rõ, khi biết Linh Lung công chúa lúc ấy muốn hỏi ý kiến mình, ánh mắt Đạm Đài Hiên Minh nhìn Tần Lâm Quân càng thêm nhu hòa.
- Tốt tốt tốt, Linh Lung đã có hứng thú như thế, cũng có thể chơi đùa, dù sao Ngọc Lâm phủ là đất phong của ngươi, cũng có thể nhìn xem chất lượng một số thiên tài Ngọc Lâm phủ như thế nào?
- Ừm, cái này do ta cử hành thiên tài thi đấu, không biết đế huynh ngươi có thời gian đến đây quan sát hay không, ta nghĩ đến lúc đó người các thế lực Hãn Lan châu đều sẽ tới, nếu như đế huynh tới, đế huynh có thể lôi kéo những thế lực Hãn Lan châu này.
Tần Lâm Quân hơi có chút mong đợi nhìn Đạm Đài Hiên Minh.
Đạm Đài Hiên Minh trông thấy Tần Lâm Quân mời mình đến, bộ dáng hoàn toàn suy nghĩ vì mình, trong lòng cảm thán, quả nhiên lòng Linh Lung luôn hướng về mình, xem ra ngày sau cần đối xử nàng tốt hơn một chút, mình không thể cô phụ một phen tâm ý của nàng.
- Tốt, nếu Linh Lung lần đầu tiên chủ trì thiên tài thi đấu, thân là đế huynh làm sao có thể vắng mặt, đến lúc đó đế huynh sẽ mang một phần lễ vật cho Linh Lung.
- Thật không, tốt, đế huynh, Linh Lung... Chờ ngươi đến!
Sau một hồi huynh cung muội khiêm, thân ảnh Đạm Đài Hiên Minh biến mất trong đại sảnh.
Mấy người Diêu Sùng cũng liên tục đứng dậy.
Tần Lâm Quân thở nhẹ một hơi nói:
- Đế huynh đến lúc đó nhất định sẽ tới, chúng ta dựa theo kế hoạch hành sự...
- Tuân lệnh!
Sau khi Đàm Thế Hoa trở về, tin tức thiên tài thi đấu bắt đầu truyền khắp toàn bộ Ngọc Lâm phủ.
...
Đế cung, Luyện Vũ cung, cung điện Đại Đế tử Đạm Đài Luyện Vũ.
Đại Đế tử Đạm Đài Luyện Vũ ngồi ở bên trong đình xung quanh có các loại kỳ hoa đua nở hoa, một vị thái giám cung kính đứng thẳng ở phía sau hắn.
Lần trước bởi vì chuyện đất phong, các đế tử âm thầm tranh đấu, trong đó nhìn như thua thiệt lớn nhất chính là Đại Đế tử Đạm Đài Luyện Vũ.
Bởi vì nhị đế tử có quan hệ với Đạm Đài Lạc, Đế vũ ban thưởng Linh Lạc công chúa Đạm Đài Lạc một trong sáu quận Nghiễm Lâm phủ, Hãn Lan châu - Bạch Tượng quận, bởi vậy nhị đế tử Đạm Đài Lân Nguyên mượn nhờ Đạm Đài Lạc chưởng khống nhất quận chi địa.
Mà bởi vì tam đế tử Đạm Đài Hiên Minh cũng bởi vì Tần Lâm Quân, sắp nhúng tay cũng chưởng khống Ngọc Lâm phủ.
Mà Đại Đế tử lại cái gì cũng không chiếm được.
Vậy mà lúc này Đại Đế tử Đạm Đài Luyện Vũ lại không có lộ ra một tia thất bại ảo não.
Đạm Đài Luyện Vũ nhìn đến tin tức truyền đến có quan hệ đến thiên tài thi đấu, hai con mắt sâu xa như biển rốt cục ba động, nhàn nhạt cười nói:
- Lại một vòng tranh đấu bắt đầu.
- Người này, luôn luôn không ngừng tranh đoạt, tranh đoạt thời gian, tranh đoạt cơ duyên, tranh đoạt địa bàn, tranh đoạt các loại!
- Có ít người cả đời đặc sắc tuyệt luân, có ít người cả đời bắt đầu chính là lá xanh vật làm nền cho người khác.
- Những đế tử chúng ta càng như vậy, khi còn bé đã bắt đầu tranh giành, tranh đoạt phụ đế chú ý, tranh đoạt phụ đế sủng ái, hiện tại bắt đầu tranh đoạt bảo vật tư nguyên, thế lực hết thảy có thể tranh đoạt bên người.
- Đế tử có dã tâm có năng lực không ngừng tranh đấu, không ngừng minh tranh ám đấu, chỉ vì chiếm đoạt được vị trí Đế trữ sau cùng bên trong đế trữ tranh đoạt.
- Nhưng tranh đoạt vị trí Đế trữ lại có thể thế nào?
- Đệ nhất Đại đế Đế triều hoành không che đậy Đế triều vạn năm, vạn năm đổi một lần.
- Mà Đế trữ cũng muốn chờ đợi phụ đế thoái vị mới có thể trở thành chủ nhân Đế triều.
- Lần chờ đợi này liền phải chờ bao nhiêu năm.
- Hơn nữa còn muốn bất cứ lúc nào lo lắng những đế tử sau lưng lại một lần nữa nghịch tập, bên trong thời gian lâu dài như thế, các loại biến số không ngừng.
- So với việc hao tổn tâm cơ không ngừng tranh đoạt, không bằng dựa vào Đế tộc làm một Vương gia Tiêu Dao có gì không thể.
- Có gì không thể chứ.
- Nhưng không biết sao, không biết sao!
Thái giám sau lưng Đạm Đài Luyện Vũ nhìn bộ dáng tùy ý của hắn, ánh mắt nhấp nháy, hơi hơi cúi đầu xuống.
Đạm Đài Luyện Vũ hiểu rõ vị tâm phúc thái giám sau lưng nhạy bén thông tuệ, nghiêm cẩn cẩn thận, loại chuyện này sao hắn lại dám lên tiếng.
Mà Đạm Đài Luyện Vũ càng hết sức rõ ràng, tất cả minh tranh ám đấu của đám đế tử bọn họ đều ở trong khống chế của phụ đế kia.
Hắn chẳng qua là muốn nhìn một chút, bên trong ba đại Đế triều bình tĩnh vạn cổ, dưới tình huống không có gì lạ thống trị tìm kiếm một số niềm vui thú.
Bởi vì kích thích một chuyện rất nhỏ diễn biến thành một đại sự, đây là thứ mà chưởng khống giả thích chơi nhất.
Bởi vậy Đạm Đài Luyện Vũ đang nghĩ, chính hắn có nên đi chơi hay không.
Sau cùng hắn hỏi hướng thái giám bên cạnh nói:
- Ngươi cảm giác chúng ta có nên đi tiếp cận tham gia náo nhiệt hay không?
Trương Nhượng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận