Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 575: Đại Hiên Hoàng Triều Chấn Động (1)

Ba động khủng bố khiến tất cả mọi người phía dưới cảm thấy tim đập thình thịch, cho dù cường giả Tạo Hóa cảnh cũng không ngoại lệ, cảm giác mình nếu nghênh tiếp những dư âm này, lập tức bị nghiền nát.
Mà hai phe Tôn giả m Dương cảnh lập tức dùng lĩnh vực bao phủ phía trên đại quân các phương, nếu không thì vẻn vẹn chấn động vừa rồi đã có thể để binh lính phía dưới liên tục vỡ ra.
Vàng, lam hai đạo quang mang giống như hai vòng mặt trời gay gắt chiếu sáng giữa trời, hào quang sáng chói để người ta không thể mở mắt, lực lượng kinh khủng trong cơ thể Hạng Vũ chảy như lũ quét cuốn tới phun thả mà ra.
Toàn thân Tần Niết thanh quang loá mắt, các loại chiêu thức kinh khủng lộng lẫy không ngừng đánh tới Hạng Vũ.
Gió lớn gào thét, trời đất quay cuồng.
Bầu trời đã hoàn toàn tối xuống, tất cả thiên địa bây giờ chỉ còn thân ảnh của hai người.
Đối mặt các loại chiêu thức cường đại của Tần Niết, Hạng Vũ đứng sừng sững giữa thiên địa, bất động, mỗi vung một quyền đã có thể trực tiếp đánh vỡ chiêu thức kinh khủng của Tần Niết.
Giờ khắc này bóng người Hạng Vũ cho người ta một cỗ cảm giác vĩ ngạn cao không thể chạm, xung quanh hắn dường như cuồn cuộn lấy một cỗ lực lượng Thần Ma.
Mọi người phía dưới rung động nhìn Hạng Vũ.
Bởi vì bọn hắn cũng cảm nhận được tu vi Hạng Vũ cũng bất quá là m Dương cảnh sơ kỳ, mà Tần Niết đại tướng quân là ai, một trong ba đại chí cường giả đỉnh tiêm lúc đầu của Đại Hiên hoàng triều.
Nếu không phải trước đó Tần Niết vì trăm vạn đại quân Trấn Quốc phủ, thủ hạ Lý Vũ có ba vị m Dương cảnh cường giả căn bản không đáng chú ý, có lẽ chỉ có ngũ tổ có thể miễn cưỡng đào tẩu.
Bầu trời không ngừng phai mờ, dư âm khí lãng không ngừng bao phủ tứ phương.
Nhưng vào đúng lúc này, song đồng trong mắt Hạng Vũ nhất chuyển, đột nhiên một bước phóng tới Tần Niết.
Hạng Vũ rốt cục bắt đầu tấn công.
Nắm tay phải to lớn phóng tới Tần Niết đánh ra một quyền, bầu trời trong nháy mắt hình thành một đạo quyền ảnh to lớn, quyền ảnh già thiên tế nhật, bá đạo đến cực hạn, thế không thể cản.
Một quyền này.
Hủy thiên diệt địa.
Tần Niết mở to hai mắt, không gian xung quanh đã bị bá ý Hạng Vũ khóa chặt, chỉ có thể liều mạng.
Khuôn mặt Tần Niết cương nghịm hai tay hợp lại, không gian xung quanh ẩn ẩn bị khí tức ngưng tụ trên người Tần Niết ép đến sụp đổ, lộng lẫy quang mang phô thiên cái địa bao phủ đi ra, loại lộng lẫy quang mang kia nương theo lấy vô tận chân nguyên theo hai tay Tần Niết oanh ra ngoài, phóng tới Hạng Vũ.
Tùng tùng!
Thiên địa đều run rẩy vào lúc này, loại đối đầu kia đã không cách nào dùng hai từ “đáng sợ” để hình dung, vô số người hoảng sợ nhìn thấy không gian đều bật nát, từng đạo từng đạo vết nứt màu đen từ trên bầu trời thật nhanh lan tràn ra.
Tất cả mọi người mở to hai mắt, nhìn kết quả cuối cùng của chiến đấu trên không.
Dưới Mà ánh mắt hoảng sợ của tất cả mọi người, chỉ thấy Tần Niết bị một quyền Hạng Vũ đánh vào bên trong cao sơn bên cạnh, nhất thời tòa núi cao kia trong nháy mắt hóa thành bột phấn.
- Đại tướng quân!
Mọi người Trấn Quốc phủ liên tục cả kinh kêu to, Trấn Quốc Đại tướng quân không gì địch nổi trong mắt mình vậy mà thua.
Mặt mũi Tần tổng quản tràn đầy băng lãnh, trong nháy mắt đi vào trên không, mà vị trí Tần Niết lập tức khí thế chấn động, cũng vọt ra.
Chỉ thấy Tần Niết đã không có tiêu sái như trước đó, tóc tai bù xù, sắc mặt tái nhợt, mặt mũi tràn đầy ngưng trọng nhìn Hạng Vũ.
Hạng Vũ nhìn Tần tổng quản cùng Tần Niết sóng vai chiến đấu xông lên, ánh mắt xéo qua liếc ba vị m Dương cảnh Tôn giả phía dưới một chút.
Trên bầu trời vang lên tiếng nói tràn ngập bá ý của Hạng Vũ.
- Kích đến!
Chỉ thấy không gian xung quanh Hạng Vũ vỡ vụn, một thanh Bá Vương Kích dài ba thước bảy tấc chậm rãi vươn ra từ bên trong hư không, theo Bá Vương Kích xuất hiện, một cỗ khí tức sát lục nồng đậm chậm rãi dâng lên xung quanh toàn bộ Thanh Vân hạp.
Không cần bất kỳ nhắc nhở gì, tất cả mọi người hiểu rõ kích này bất phàm.
Nếu là võ tướng thì cầm lên vũ khí mới là trạng thái mạnh nhất của hắn.
Cực hạn sát ý theo Hạng Vũ nắm chặt Bá Vương Kích bắt đầu phát ra từ trong ra ngoài.
Bầu trời dường như nhiễm lên màu máu hiện lên sau lưng Hạng Vũ.
Cực hạn bá đạo tăng thêm sát ý vô tận dung hợp, đây mới là chiến lực mạnh nhất của Hạng Vũ.
- Đến chiến!
Hạng Vũ tay cầm Bá Vương Kích vung lên, bầu trời xẹt qua một vết rách đen nhánh.
Phong vân trợ trận, lôi điện làm bạn.
Mọi người thấy thân thể Bá giả vô cùng vĩ ngạn trên không, tràn đầy rung động.
Thật có loại này người à, đây là cường giả m Dương cảnh sơ kỳ sao?
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, loại người không cách nào hình dung này làm sao có thể sẽ xuất hiện trước mặt bọn hắn, đánh vỡ nhận biết của bọn họ.
Coi như ba vị m Dương cảnh Tôn giả bên người Lý Vũ cũng căng cứng thân thể, bất cứ lúc nào chuẩn bị mang Lý Vũ đi trốn.
Không sai, là trốn.
Mặc dù bây giờ Hạng Vũ đang đối phó Trấn Quốc phủ, nhưng ai biết hắn có thể giết điên, tìm bọn hắn xuất thủ hay không.
Ngay tại lúc Tần tổng quản bày ra trận địa sẵn sàng đón quân địch, muốn liều mạng, đại tướng quân Tần Niết tằng hắng một cái đột nhiên duỗi tay biểu thị ngưng chiến:
- Hạng Vũ, Tần Vương Lý Chính đã phái ngươi đến cứu người, khẳng định hắn đã nói cho ngươi cứu người xong thì phải nhanh rời đi, hiện tại ngươi mang bọn hắn đi đi.
Chỉ thấy Tần Niết vung tay lên trực tiếp kéo Trần Bình, Triệu Quát, Phan Phượng ba người đến bên cạnh Hạng Vũ.
Tần Niết hiểu rõ, võ tướng loại cấp bậc giống như Hạng Vũ, hoặc là ngươi đánh thắng được hắn, hoặc là ngươi tốt nhất đừng để hắn nhấc lên chiến ý.
Về phần tại sao không tiếp tục chiến đấu, ngươi nghĩ Tần Niết ngốc, tiếp tục đánh xuống, mình thì sẽ chết thật.
Bởi vậy Tần Niết yếu thế, trực tiếp ném ba người kia cho Hạng Vũ, cũng là muốn tạm thời cho Hạng Vũ bỏ đi chiến ý trong lòng vừa muốn dâng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận