Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 538: Ý Nghĩ Của Lý Chính

Sau đó mặt mũi tràn đầy yêu thích nhìn Mã Siêu cao giọng tán thưởng:
- Ha ha, tốt, tốt cho một Mã Mạnh Khởi, trẫm hiện tại ban ngươi chức Trấn Uy tướng quân, cùng Tề Lỗi Hâm, Giang Nghị Phong cộng đồng trấn thủ Hoang Châu, lĩnh quân mười vạn!
Mã Siêu nghe được Lý Duyệt phong thưởng, nhìn cúi đầu Lý Vọng một chút, trực tiếp thu hồi thương, cấp tốc đi xuống đến phía trước Lý Duyệt cung kính nói:
- Đa tạ bệ hạ ban thưởng!
- Ha ha, đây là ngươi nên được, trẫm chỉ nhìn năng lực, không nhìn thân phận.
Lý Duyệt vỗ vỗ cánh tay kiên dày của Mã Siêu để thân cận, không chỉ nói với Mã Siêu, còn ý vị thâm trường nói với chúng thần bên cạnh.
Cũng là muốn một loại biểu hiện cho nhân kiệt đến đây đầu nhập vào, hi vọng có nhiều nhân kiệt hơn xin vào.
- Chúc mừng Trấn Uy tướng quân!
- Chúc mừng Trấn Uy tướng quân!
- Chúc mừng Trấn Uy tướng quân!
Theo Lý Duyệt ban thưởng, không ít tướng lĩnh liên tục tiến lên chúc mừng, ngay cả bọn người Hùng Trử Mạc, Lâu Ôn Nguyên đều gật đầu lấy lòng, hiện tại Mã Siêu đã tính toán như người mình, mà thực lực đã từng thấy qua, đương nhiên sẽ không có chuyện gì đánh mặt lại xuất hiện.
Đến mức một nhân vật chính khác đã triển lãm thực lực là Lý Vọng sớm rời đi nơi đây nhưng lại không có bao nhiêu người chú ý.
Đây chính là người thất bại, hơn nữa còn là một người thất bại không được ưa thích.
Sau đó Lý Duyệt bởi vì giải quyết nan đề Lý Chính, tăng thêm đạt được một vị mãnh tướng như Mã Siêu, ban đêm xếp đặt tiệc rượu chúc mừng.
Mà chỉ có Lý Vọng duy nhất không có đến, thịnh yến trong phủ phi thường náo nhiệt, tiếng cười không ngừng.
Mà ở một chỗ khác, trong một gian phòng yên tĩnh hắc ám, Lý Vọng ngồi xếp bằng hai đầu gối, ánh mắt đỏ bừng tản ra hắc khí không thể coi thường, từng đạo từng đạo hắc khí từ trên người hắn vờn quanh, không ngừng tiến vào trong cơ thể của hắn.
- Đồ nhi, ngươi muốn đánh bại Mã Siêu, để nguyên một đám bọn hắn lau mắt mà nhìn ngươi, nguyên một đám kính sợ ngươi, phải cố gắng tu luyện, “Ám Tịch Chân Pháp” này cũng là một bộ công pháp Tôn cấp, có thể cùng Cuồng Thiên Chiến Pháp hỗ trợ lẫn nhau, để ngươi càng nhanh tu luyện, để ngươi trở nên càng mạnh.
Chiến lão ở trong đầu Lý Vọng không ngừng dẫn dụ.
Lý Vọng nắm chặt quyền đầu, đầy não đều là cảnh hôm nay bị Mã Siêu đánh bại, ánh mắt mọi người chế giễu.
- Ta muốn trở nên mạnh hơn!
- Ta muốn trở nên mạnh hơn...
...
Mà đêm đó Quách Giai liền theo Vũ Hóa Điền cùng một chỗ tiến về Yến Hoang thành dự định hòa đàm cùng Lý Chính, người hộ tống là một vị cường giả Tạo Hóa cảnh hậu kỳ.
Mà giờ khắc này Lý Chính đang chậm chạp không động cũng chờ đợi bọn họ.
...
Hai ngày sau, Yến Hoang thành, quân đội không ngừng tuần tra, bên trong bên ngoài thành đều đề phòng sâm nghiêm.
Một đoàn người Quách Giai cùng Vũ Hóa Điền rốt cục chạy đến, khi Quách Giai nhìn đại quân cầm thương thẳng xuôi theo phía trên thành, quân dung chi thịnh, quân thế phồn vinh mạnh mẽ. Trong lòng thầm thở dài một hơi, Tần Vương quả nhiên là một đối thủ mạnh mẽ.
Cùng Vũ Hóa Điền liếc nhau, Quách Giai đi đến ngoài cửa thành, nhìn thủ tướng trong thành hô to:
- Ta chính là sứ thần Quách Giai do bệ hạ phái tới, làm phiền đi bẩm báo Tần Vương!
Thủ tướng cổng thành chính là Tiêu Chiến, hắn đã sớm nhận được mệnh lệnh Lý Chính chờ đợi rất lâu.
Tiêu Chiến đứng trên đầu thành nhìn Quách Giai, Vũ Hóa Điền cùng ba tùy tùng phía dưới, bình tĩnh gật đầu:
- Các ngươi vào đi!
Ánh mắt Quách Giai lóe lên tinh quang, nhất thời tự tin lên tám phần cho nhiệm vụ đến đây chuyến này, nhìn thái độ thủ tướng trong thành, hiển nhiên Tần Vương cũng đang đợi mình đến.
Khi Quách Giai cùng Vũ Hóa Điền năm người tới phủ thành chủ, Lý Chính đã triệu tập Lữ Bố, Lý Nho, Cổ Hủ các cao tầng ở trong đại sảnh trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Quách Giai tiến vào đại sảnh, nhìn văn thần võ tướng thủ hạ Tần Vương liên tục nhìn chăm chú mình, khí thế mười phần áp lực, mà Quách Giai vẫn bình ổn tỉnh táo đến đến giữa đại sảnh cung kính hành lễ cho Lý Chính:
- Sứ thần Quách Giai bái kiến Tần Vương điện hạ!
Lý Chính nhìn Quách Giai ung dung không vội, ngược lại lộ ra vẻ hân thưởng, dù sao bị Lữ Bố, Lý Nho đám nhân kiệt nhìn soi mói vẫn còn có biểu hiện như vậy, đúng là không dễ.
- Ừm, đứng dậy đi!
Lý Nho bên cạnh trước tiên mở miệng nói:
- Quách tiên sinh, đã lâu không gặp, lần trước ta gặp ngươi, vẫn là đi theo bên người Vũ Vương.
- Hôm nay gặp lại lần nữa biến thành người giả hoàng, quả nhiên thủ đoạn bất phàm.
bọn người Hoa Hùng, Dạ Lăng Vân bên cạnh thì lộ ra nụ cười khinh thường.
Quách Giai nghe được lời Lý Nho, mí mắt khẽ động, hiểu rõ đây là Tần Vương người cố ý chèn ép khí thế của mình, lớn tiếng doạ người.
Trong nháy mắt lập tức bình phục trong lòng, bình tĩnh tự nhiên nói:
- Lý tiên sinh nói đùa, bệ hạ chính là chủ nhân Đại Hiên hoàng triều, chúng ta tự nhiên là người của bệ hạ, vì bệ hạ phân ưu.
Quách Giai cũng không chút nào yếu thế, ám chỉ Lý Duyệt là chủ nhân Đại Hiên hoàng triều, mà bọn người Lý Chính phản kháng Lý Duyệt chính là loạn thần tặc tử.
- Há, nói như vậy, thời điểm khi ngươi còn ở bên người Vũ Vương tâm đã hướng về giả hoàng, Quách tiên sinh ngược lại có dự kiến trước, đã sớm biết Vũ Vương sẽ thua ở trong tay giả hoàng.
Lý Nho không có chút nào thay đổi tiếp tục mỉm cười nói.
Còn Cổ Hủ bên cạnh thì thảnh thơi quạt cây quạt, nhìn Lý Nho biểu diễn.
Quách Giai nghe được lời Lý Nho giết người tru tâm, sau lưng nhất thời toát ra mồ hôi lạnh, nếu lời Lý Nho nói thật bị truyền đi, tiền đồ của mình coi như xong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận