Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 951: Viêm Long Khôi, Chết! (2)

Đối mặt Hạng Vũ khủng bố như thế, Viêm Long Khôi lần đầu tiên cảm giác được tê cả da đầu, một chút hàn ý phát lên từ ở sâu trong trong lòng, lần trước đối mặt áp lực kinh khủng như thế vẫn là tại thời điểm đối chiến Thánh Vương.
Thế mà đối mặt Hạng Vũ đánh tới, trong lòng Viêm Long Khôi đột nhiên dâng lên một cơn lửa giận, có khi nào mình biệt khuất như thế.
Gầm thét một tiếng!
Toàn thân Viêm Long Khôi dấy lên liệt diễm màu tím, khí thế cuồng bạo, so với lúc trước còn muốn cao hơn một tầng, cuốn lên liệt hỏa tứ phương, một đầu Hỏa Long một trăm trượng trong nháy mắt quấn quanh bốn phía Viêm Long Khôi, trường đao trong tay gào thét, quang mang vạn trượng, như là một vầng mặt trời chói chang.
Liệt Long bay lên không trung, nhiệt độ vô cùng nóng rực, đi theo Viêm Long Khôi vung vẩy, Liệt Long du động mở ra miệng lớn, theo sát mặt trời gay gắt cắn tới Hạng Vũ.
Bầu trời đã hoàn toàn tối xuống, tất cả thiên địa là thân ảnh của hai người.
Oanh!
Kích quang và đao mang va chạm, sáng rõ giữa thiên địa.
Thiên địa đều là vào lúc này run rẩy, loại đối đầu kia đã không cách nào dùng hai từ đáng sợ để hình dung, vô số người hoảng sợ nhìn thấy không gian đều bị đánh nát, từng đạo từng đạo vết nứt màu đen thật nhanh lan tràn ra tự trên bầu trời.
Viêm Long Khôi đối mặt lực lượng kinh khủng không cách nào hình dung của Hạng Vũ lần nữa bị đánh lui, trong miệng phun đầy máu tươi, lùi lại, khuôn mặt đầy vẻ hoảng sợ.
Đúng lúc này bầu trời lần nữa xẹt qua một đạo thiên ngân đen nhánh thật sâu, sấm sét vang dội, bóng người Hạng Vũ vĩ ngạn lần nữa phóng tới Viêm Long Khôi.
- Không tốt!
Hỏa Lân Thánh Vương Bắc Hâm cự thành gầm thét một tiếng, bất ngờ xông ra.
Mà giờ khắc này coi như tốc độ Thánh Vương cứu viện cũng không kịp Hạng Vũ toàn lực công sát.
Một cổ thiên địa lĩnh vực bá đạo đến cực hạn ầm vang bạo phát, mọi người đột nhiên cảm nhận được trên không nồng đậm bá ý, như là Thái Sơn hằng cổ áp chế ở trong lòng bọn họ.
Dường như giờ phút này Hạng Vũ chính là bá chủ phiến thiên địa này, toàn bộ thời không cũng vì đó mà đình trệ.
Một cỗ khí thế khủng bố không cách nào tưởng tượng chấn động trời cao, cả vùng không gian đều đang vỡ vụn toàn bộ, hóa thành hư vô.
Bá Vương Kích trong tay Hạng Vũ ra sức trảm một cái, trong nháy mắt, kích quang ngút trời, vắt ngang bầu trời, cả phiến hư không đều bị kích quang màu vàng này lấp đầy.
Bị bá ý Hạng Vũ ngưng lại bên trong thời không, Viêm Long Khôi lộ ra ánh mắt khủng hoảng, bởi vì toàn thân hắn cũng đã đọng lại, hoàn toàn động đậy không được.
Chỉ có Thương Long Ảnh Nguyệt Đao ngang ở trước mặt mình, lần này Viêm Long Khôi vô cùng hi vọng Thương Long Ảnh Nguyệt Đao của mình có thể ngăn cản Hạng Vũ tấn công, cho dù chỉ là trong nháy mắt, mình có thể sử dụng át chủ bài chạy ra khỏi phạm vi công phạt kinh thiên của Hạng Vũ.
Trong đầu Viêm Long Khôi lần đầu tiên lộ ra ý nghĩ vô cùng hối hận, sao mình lại đi tìm đối thủ vô địch khủng bố như thế chứ.
Muốn tự mình lựa chọn Lữ Bố cũng tốt.
Thế mà không đợi sắc mặt Viêm Long Khôi lộ ra biểu lộ hối hận, một đòn của Hạng Vũ như đập tan thiên địa oanh sát tới.
Oanh!
Bầu trời lần nữa bạo phát hào quang vô cùng chói sáng, chiếu rọi hơn nghìn dặm, hư không mênh mông sụp đổ, bầu trời hỗn loạn, pháp tắc thậm chí đều phai mờ.
Ở trung tâm, mấy khe hở dài hơn vạn trượng xuất hiện trên bầu trời, từng đạo từng đạo không gian loạn lưu gợi lên, nhưng đều trong nháy mắt bị từng tia từng tia dư âm kinh khủng xé nát.
Mà Đệ nhất mãnh tướng Hỏa Hoàng Hoàng triều Viêm Long Khôi một chút phản kháng cũng không có, trực tiếp bị Hạng Vũ oanh sát đến nỗi ngay cả tro cũng không còn sót lại một chút cặn.
Thương Long Ảnh Nguyệt Đao còn không có đụng phải Bá Vương Kích trảm giết tới đã bị Bá Vương Kích nở rộ kích nhọn chém rách, sau đó bị dư âm hủy diệt phai mờ.
Trong lúc hư không vô tận nổ tung, sắc mặt Hạng Vũ lạnh lùng, chậm rãi dậm chân đi tới, một thân bá ý làm thiên địa e ngại quấn quanh, giống như một tôn bá chủ thời đại từ Viễn Cổ đi tới, làm cho không người nào có thể nhìn thẳng, tim mật đều đang phát lạnh.
Trong nháy mắt thời không ngưng kết khôi phục bình thường.
Vô số người ngước nhìn bóng người chí cao vĩ ngạn phát ra vô tận bá khí trên không trung.
Giờ khắc này, bọn họ mới biết được vì cái gì Hạng Vũ được xưng là Bá Vương.
Trước đó, đệ nhất mãnh tướng liên minh Lâm Liệt bị Viêm Long Khôi một đao miểu sát, khi mọi người biết hắn là Viêm Long Khôi, đáy lòng càng là kính sợ sâu hơn.
Mà bây giờ, Viêm Long Khôi vô cùng khủng bố trong mắt mọi người lại bị Hạng Vũ lấy phương thức lộ ra bá khí như thế oanh sát.
Bọn họ làm sao có thể không rung động.
Trong lúc đó, một đạo âm thanh âm lãnh vang lên sau lưng Hạng Vũ, giống như hàn phong lạnh lẽo thổi ra từ Cửu U Địa Ngục bên trong, khiến toàn thân người ta run rẩy.
- Để mạng lại!
Khí tức Thánh Vương khủng bố trực tiếp xoắn nát hư không, trong mắt Hỏa Lân Thánh Vương hiện đầy sát khí nồng đậm, từng sợi sát cơ sắc bén nở rộ, tựa như muốn cắt đứt bầu trời.
Bên trong ánh mắt kinh hãi của vô số người, trên không Hạng Vũ đột nhiên xuất hiện Hỏa Lân Thánh Vương, tung một chưởng đánh tới Hạng Vũ.
Một kinh thiên đại thủ ấn nương theo vô tận vỡ tan đánh xuống, đen nghịt, khiến người ta kinh dị, đánh thương khung lay động lao về phía Hạng Vũ.
Bầu trời chịu áp lực cực hạn, nương theo một kích đầy lửa giận của Thánh Vương cảnh hậu kỳ, sức mạnh to lớn vô cùng mênh mông làm cho sâu trong đáy lòng người ta dâng lên không nổi một tia chống cự.
Thế mà, ngay tại lúc này, một đạo kiếm quang kinh động thiên địa hiện lên.
Dưới chưởng ấn che trời vô tận khí tức hủy diệt, Lý Chính trong nháy mắt xuất hiện phía dưới, Thiên Đế Kiếm trong tay bộc phát ra kim sắc thần quang chói mắt, một cỗ kiếm ý rung chuyển trời đất, không gì địch nổi đáng sợ vung trảm mà ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận