Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 685: Gặp Hoàng Phủ Minh Nguyệt (1)

- Nếu như có thể diệt trừ trợ thủ đắc lực của Viêm Thiên Tứ là Từ Thứ, đối với chúng ta mà nói là kết quả vô cùng không tệ.
Viêm Tâm Huy khẽ gật đầu, lộ ra vẻ mong đợi nói:
- Từ Thứ, là nhân tài hiếm có, bản cung ngược lại rất muốn thu phục hắn.
Sau đó ánh mắt đạm mạc của Viêm Tâm Huy lóe lên ánh sáng:
- Các ngươi âm thầm trợ giúp là được, không thể bại lộ thế lực của chúng ta, Viêm Thiên Tứ trong khoảng thời gian này vô cùng phách lối, đắc tội không ít thế lực, bọn họ cũng không muốn để Viêm Thiên Tứ tốt hơn.
- Mà chúng ta chỉ có nắm chắc ở thời cơ sau cùng thu phục Từ Thứ, đừng để thế lực khác vượt lên trước!
- Nếu như Từ Thứ không đồng ý liền giết, loại người này không cho bản cung sử dụng, cũng không thể chảy vào tay người khác.
Mấy vị tâm phúc liếc nhau liên tục cung kính nói:
- Điện hạ anh minh!
Thế mà một vị tâm phúc tướng lĩnh hơi nghi hoặc một chút nói:
- Điện hạ, Thiên Linh Quả là điện hạ thật vất vả lấy được, trước đó còn chuẩn bị ban thưởng một số thiên tài hiệu trung điện hạ, để bọn hắn mang ơn, hiện tại ba quả đều ban cho Thất công chúa, mấy thiên tài kia, chúng ta nên như thế nào?
Viêm Tâm Huy lộ ra nụ cười chế nhạo, lạnh lùng nói:
- Thiên tài thủy chung là thiên tài mà thôi, đến loại tình trạng như chúng ta, chân chính có dùng ít nhất là cường giả Tông Sư cảnh, về phần bọn hắn, trước tùy tiện cầm chút bảo vật cho bọn hắn bổ sung.
- Tuân lệnh!
Sau đó Viêm Tâm Huy nói với bọn hắn:
- Hiện tại Hoàng Phủ quý phi được phụ hoàng sủng ái nhất chỉ có thất công chúa một đứa con gái, mục tiêu của bản cung hiện tại là lôi kéo Hoàng Phủ quý phi!
- Mấy đệ đệ của bản cung thật quá ngu ngốc, toàn bộ Đại Viêm Hoàng triều đều là thiên hạ của phụ hoàng, phụ hoàng muốn cho người nào thì cho người đó, làm gì phí hết tâm tư đi lôi kéo đại thần trong triều, đặc biệt là lão tam thằng ngốc kia còn muốn đi lôi kéo Viêm Thiên Tứ, ngu xuẩn muốn chết.
- Bản cung còn đặc biệt cùng Viêm Thiên Tứ xung đột cho phụ hoàng nhìn, thu hoạch được phụ hoàng tán thành.
- Nếu mhư bản cung lôi kéo được Hoàng Phủ quý phi, không chỉ có thể đạt được Hoàng Phủ quý phi hảo cảm, còn có thể thu hoạch được hảo cảm của Hoàng Phủ gia tộc.
- Đến lúc đó bản cung thân là Thái Tử hướng phụ hoàng đề thân Hoàng Phủ Minh Nguyệt, cùng một chỗ nước chảy thành sông.
- Hoàng Phủ Minh Nguyệt bị hoàng thất và Hoàng Phủ gia tộc áp lực sớm muộn gì cũng gả cho bản cung.
- Đến lúc đó bản cung không chỉ có thể đạt được Hoàng Phủ Minh Nguyệt, còn chiếm được Hoàng Phủ gia tộc trợ lực, bọn họ lấy cái gì đấu cùng bản cung.
- Một đám con cháu thế gia, đặc biệt là Viêm Thiên Tứ còn đắc chí hi vọng được Hoàng Phủ Minh Nguyệt hâm mộ.
- Ha ha!
- Ý chí cá nhân ở trước mặt đại thế không chịu nổi một kích.
Hai con mắt Viêm Tâm Huy lấp lóe, ngữ khí tự tin tràn ngập toàn bộ Đông Cung, một cỗ Hoàng giả khí thế ở hình thức ban đầu ẩn ẩn bày ra.
Mà mấy tâm phúc liên tục cúi đầu xuống bái phục.
Đây chính là Thái Tử Đại Viêm Hoàng triều, sự kiện Viêm Thiên Tứ cùng Thái Tử lên xung đột ảnh hưởng lớn như vậy, cũng bởi vì đây là để tất cả thế lực đều kiêng kỵ Thái Tử, để tất cả hoàng tử đều cần liên hợp đối phó Thái Tử.
Ban đêm, trên đường cái toàn bộ Viêm Đô vẫn hết sức náo nhiệt ồn ào, đặc biệt là đặc biệt một số tửu lâu, thanh lâi.
Chỗ đầy ánh sáng, có mấy thế gia công tử mặt mũi tràn đầy men say, toàn thân tản ra nồng đậm chếnh choáng, đến tửu lâu lưu luyến quên về.
Thế mà âm thầm không ngừng tin tức bạo lộ ra từ trong miệng bọn họ, trong nháy mắt Viêm Đô cuồn cuộn sóng ngầm.
Phía đông Viêm Đô, một tòa Trang phủ trang trọng hoa lệ tọa lạc trên đường phố quyền quý tụ tập.
Phủ Hoàng Phủ, Viêm Đô đệ nhất gia tộc.
Trong một nội viện cảnh tú lệ, tản ra nhàn nhạt mùi thơm ngát chỗ sâu trong phủ Hoàng Phủ.
Dưới một gốc cây đào phủ kín hoa đào, Hoàng Phủ Minh Nguyệt lẳng lặng ngồi trên ghế đá bên cạnh một bàn đá, phía trên bàn bày đầy hương trà điểm tâm, cánh hoa phấn hồng tản ra mùi thơm ngát thỉnh thoảng rơi xuống, ánh trăng tròn sáng chiếu xuống để Hoàng Phủ Minh Nguyệt càng thêm có mị lực!
Hoàng Phủ Minh Nguyệt tựa hồ đang chờ đợi người nào đó.
Thời gian qua một lúc lâu, trăng sáng sao thưa, trong nội viện vẫn như cũ bình tĩnh, ngoại trừ Hoàng Phủ Minh Nguyệt ra, cũng không có người nào khác.
Mà Hoàng Phủ Minh Nguyệt y nguyên bình tĩnh chờ đợi, nàng tựa hồ nhận ra người nào đó sẽ đến.
Quả nhiên, theo một đạo âm thanh trầm thấp bá khí vang lên, Hoàng Phủ Minh Nguyệt mỉm cười, hoa nhường nguyệt thẹn.
- Ngươi tựa hồ đang chờ ta!
Lý Chính tản ra khí tức uy nghiêm xuất hiện ở đối diện Hoàng Phủ Minh Nguyệt, một ánh mắt tò mò nhìn giai nhân dưới ánh trăng.
Hôm nay sau khi cùng Từ Thứ tách ra, Lý Chính đột nhiên cảm thấy có cái gì đó không đúng, tựa hồ Hoàng Phủ Minh Nguyệt cũng là một người trọng sinh người, hơn nữa còn biết lai lịch đám người Từ Thứ, vì sao sẽ còn bại lộ trước mặt Từ Thứ, ngược lại cảm thấy nàng cố ý.
Cố ý dẫn Lý Chính đến đây.
Cái này rất kỳ diệu!
Lý Chính giống như hiểu rõ Viêm Thiên Tứ cái gọi là người trọng sinh.
Con trai vận mệnh?
Không không!
Con gái vận mệnh mới đúng.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhìn nam tử tản ra khí tức vô cùng tôn quý trước mắt, thiên địa giống như đều bị hắn chưởng khống, trong mắt lóe qua một tia kích động, rốt cục có thể liên hệ với vị này.
- Không sai, khách nhân tôn quý, ta muốn cùng ngươi làm một giao dịch.
- Ngươi biết ta?
- Biết cũng không biết!
Lý Chính nghe thấy Hoàng Phủ Minh Nguyệt trả lời, trên gương mặt tuấn dật nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt lộ ra vẻ tươi cười:
- Thú vị! Có thể nói cho trẫm lai lịch của các ngươi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận