Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 969: Chém Thánh Vương (2)

Ầm ầm!
Thiên địa đại chấn, bầu trời nhiễm lên một mảnh đỏ như máu.
Thánh Vương, chết!
Mà lần này không còn là Thánh Vương của liên minh.
Vô số tướng sĩ song phương ngước đầu nhìn lên bầu trời, nhìn Lữ Bố cả người thiêu đốt xích diễm, bóng lưng đỏ sậm đen nhánh, trên mặt đều là hoảng sợ.
Lăng Phong Thánh Vương bị Thánh Võ cảnh Lữ Bố chém.
Mà lại Lữ Bố vẫn là Thánh Võ cảnh hậu kỳ.
Giờ phút này nhìn Lữ Bố bị liệt diễm đỏ sậm quấn quanh, bại lộ tu vi Thánh Võ cảnh hậu kỳ không thể nghi ngờ.
Ngay cả Viêm Long Thánh Vương, Lăng Thiên thánh chủ, các Thánh Vương càng xa xôi hơn cũng vì đó khẽ giật mình, Thánh Võ cảnh nghịch chém Thánh Vương, bọn họ cũng lần đầu tiên trông thấy.
Thiên cổ hiếm thấy, chưa từng xuất hiện.
Chẳng lẽ đây mới là át chủ bài mà Đại Tần hoàng triều ẩn tàng.
Cường giả mạnh nhất là Lữ Bố sao?
Oanh.
Mà Viêm Nguyên Thánh Vương ở xa xa lộ ra ánh mắt sắc bén, nhìn Hạng Vũ một mực bị mình đánh lui, lần nữa phát ra tấn công mạnh.
Trường đao hàn quang, đao ý mãnh liệt mà mênh mông tạo thành một đầu giang hà liên tục dập dờn, bạch quang sáng chói, đao quang bành trướng.
Oanh!
Hư không bị lôi ra một khe lớn màu đen, một thanh Bá Vương Kích đụng mạnh tới giang hà liên tục dập dờn bên trong trời cao.
Vô thanh vô tức, giang hà đao quang bị phá nát, từng giọt nước chảy bị kích mang sắc bén vô tận ma diệt.
Đao và kích va nhau, vô biên phong mang bắn ra phía ngoài, hư không bị chấn nứt.
Giờ phút này, Viêm Long Thánh Vương nhìn thấy Hạng Vũ trước mắt như thế nhẹ nhõm ngăn cản đại chiêu của mình, không khỏi kinh ngạc, thế nào thấy Hạng Vũ nhẹ nhàng như vậy.
Viêm Nguyên Thánh Vương còn không biết gì, thực lực lần nữa tăng vọt, trường đao lưu quang, muốn ngăn chặn Hạng Vũ cầm kích.
Bang!
Thế mà Hạng Vũ đưa kích ngăn sang ngang cản lại, gương mặt vẫn nhẹ nhõm.
Viêm Nguyên Thánh Vương mở to hai mắt, trong lòng sinh ra một dự cảm không tốt, khi hắn nhìn thấy Hạng Vũ lộ ra một nụ cười tàn nhẫn khi đao và kích đối kháng, nhất thời rùng mình, một cỗ hàn ý cực hạn dâng lên trong lòng.
Không tốt!
Trốn!
Giờ phút này Viêm Nguyên Thánh Vương đột nhiên tỉnh ngộ, Lữ Bố đã mạnh như vậy, Hạng Vũ chẳng phải càng mạnh hơn.
- Nhịn ngươi rất lâu!
m thanh hùng hậu trầm thấp thốt ra từ trong miệng Hạng Vũ, bá khí vô biên lập tức bị phóng thích, bá ý Quan Tuyệt Thiên Địa được phóng thích, bầu trời chấn động, hư không xung quanh Hạng Vũ bị bá ý nồng đậm đánh rách tả tơi.
Đem ánh mắt của mọi người đều tụ tập đến chiến trường bên này.
Hạng Vũ tán phát bá ý với quang mang vàng rực giống như mặt trời gay gắt, hào quang sáng chói đâm về Viêm Nguyên Thánh Vương, để hắn theo bản năng híp mắt, lực lượng kinh khủng trong cơ thể Hạng Vũ chảy mạnh như lũ quét cuốn tới phun trào.
Giờ khắc này bóng người Hạng Vũ cho người ta một loại cảm giác vĩ ngạn cao không thể chạm, xung quanh hắn dường như có một cỗ lực lượng Thần Ma đang cuồn cuộn.
Đột nhiên nắm chặt Bá Vương Kích, sát ý cực hạn theo Hạng Vũ nắm chặt Bá Vương Kích bắt đầu từ phát ra ngoài.
Cực hạn bá đạo tăng thêm vô tận sát ý dung hợp, Bá Vương Kích trực tiếp chấn vỡ trường đao bổ vào trên đầu kích.
Viêm Nguyên Thánh Vương bị Hạng Vũ trực tiếp bạo phát thực lực đánh bay, đầu váng mắt hoa.
- Không tốt!
Hỏa Lân Thánh Vương hô to, trong nháy mắt tiến lên, Lăng Thiên thánh chủ cũng kịp phản ứng, Lăng Chiến Thánh Vương cũng xẹt qua một đạo lưu quang vọt tới, giờ phút này bọn họ làm sao có thể không hiểu, mấy người Hạng Vũ vẫn luôn ẩn giấu thực lực.
Thế mà tốc độ của bọn sao hắn lại có thể ngăn cản sát phạt kinh thiên của Hạng Vũ.
Hạng Vũ bá khí vô song tay cầm Bá Vương Kích, Bá Vương Kích phát ra khí tức vô cùng kinh khủng, lực lượng làm người ta sợ hãi theo cánh tay Hạng Vũ huy động chém về phía Viêm Nguyên thánh vương, bắn ra ánh sáng vô cùng sắc nhọn, liên đới tới hư không phương viên xung quanh Viêm Nguyên Thánh Vương mười dặm bị trảm diệt.
Tiếng vang chấn động ngập trời, vô biên khí lãng nhấc cao.
Ngay cả Hỏa Lân Thánh Vương, Lăng Thiên thánh chủ đang lao nhanh tới cũng bị dư âm này chặn lại.
Ầm ầm!
Bầu trời lần nữa trở nên đỏ như máu, vô cùng âm trầm, giữa thiên địa dường như bị đè nén đến cực hạn.
Không chỉ tất cả mọi người trên chiến trường sợ ngây người, vô số người toàn bộ Bắc Vực thậm chí Lăng Thiên vực, hàng tỉ võ giả ngước đầu nhìn lên bầu trời, sắc mặt đều là hoảng sợ cùng hoảng sợ.
Lăng Thiên vực biến thiên.
Coi như bọn họ hiện tại không biết chiến tích Khương Tâm thành.
Nhưng cũng biết hiện tại Khương Tâm thành nhất định đang kinh lịch biến hóa dị thường to lớn.
Bao nhiêu lần Thánh Vương chết đi xuất hiện dị tượng.
Mà khoảng cách thời gian đều không dài.
Hẳn là một phương thế lực tổn thất nặng nề.
Giờ phút này, tất cả mọi người Khương Tâm thành nhìn nam bắc hai bên, Hạng Vũ bá khí vô song, Lữ Bố liệt diễm đỏ sậm.
Chí Tôn chém Thánh Võ.
Thánh Võ chém Thánh Vương.
Lại một lần cực kỳ chấn động xuất hiện trên người hai người này.
Hỏa Lân Thánh Vương càng khẽ giật mình, lúc đầu Viêm Long Khôi chết, hắn không nghĩ tới, hiện tại Viêm Nguyên Thánh Vương chết, hắn càng không nghĩ đến.
- Giết!
Xa xa, Viêm Long Thánh Vương gầm lên giận dữ, đánh thức Thánh Vương hiện tại còn đang đờ đẫn!
- Giết!
Hỏa Lân Thánh Vương, Lăng Thiên thánh chủ, Lăng Chiến Thánh Vương, Phong Tình Thánh Vương, Lăng Phong Thánh Vương, năm đạo khí thế vô cùng kinh khủng xông lên trời không, chấn động thương khung.
- Lăng Thiên thánh chủ, ngươi cùng ta đi giết Hạng Vũ.
- Lăng Chiến Thánh Vương các ngươi đi giết Lữ Bố.
Bốn người nghe được Hỏa Lân Thánh Vương phân phó, cùng nhau gật đầu, Thánh Vương trung kỳ Phong Tình thánh địa, Lăng Phong Thánh Vương chưa hẳn có thể bắt được Lữ Bố, chỉ có tăng thêm Lăng Chiến Thánh Vương mới có thể nhanh chóng chém giết Lữ Bố, sau đó cấp tốc cùng đi tiêu diệt Hạng Vũ cùng Tần Hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận