Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 875: Bố Cục (2)

Không bao lâu sau, Văn Nhân Hi Nhan đưa ánh mắt cấp tốc chuyển hướng đến trên người vị võ tướng mặc giáp vàng bên phải nhất, bởi vì kim giáp võ tướng phát ra cảm giác uy hiếp như có như không, ánh mắt vô cùng bén nhọn giống như ám thứ đâm về phía mình.
- Nửa bước Thánh Võ cảnh.
Lại là một vị võ tướng nửa bước Thánh Võ cảnh.
Làm sao có thể còn có một vị.
Văn Nhân Hi Nhan nhìn Vũ Văn Thành Đô toàn thân quấn quanh lôi đình tản ra khí thế không có gì sánh kịp, mở to hai mắt.
Một vị võ tướng nửa bước Thánh Võ cảnh vậy mà mang đến cho mình một tia uy hiếp.
Sau cùng Văn Nhân Hi Nhan không tự chủ nhìn về phía bóng người vô cùng uy nghiêm, làm thiên địa tâm phục khẩu phục đứng ở giữa hai người kia.
Nam tử phát ra vô tận uy nghiêm thân mặc long bào màu đen, vô số ngôi sao giống như lưu chuyển bên trong long bào, đầu đội mũ miện, dường như sau lưng có vô số Kim Long đang gầm thét, đế uy huy hoàng.
Không cần ai kể rõ, Văn Nhân Hi Nhan biết người này chính là chủ nhân Đại Tần hoàng triều thần bí khó lường.
Bởi vì ba người xuất hiện làm cho cả thời không đều đình trệ, tiểu thiên địa này đã bị Trang Chu gia cố, không có lực lượng Thánh Vương, căn bản không có cách đánh vỡ.
- Văn Nhân Hi Nhan, trẫm chờ ngươi đã rất lâu.
Ánh mắt Lý Chính tràn ngập uy nghiêm nhìn thẳng Văn Nhân Hi Nhan, bị ánh mắt của hắn nhìn thẳng, Văn Nhân Hi Nhan cảm nhận được một áp lực trầm trọng áp chế trên linh hồn, làm cho người kính sợ thần phục.
Kinh dị.
Văn Nhân Hi Nhan giờ phút này cảm nhận được vô cùng kinh dị.
Ban đầu vốn cho rằng mình có át chủ bài do Thánh Vương cảnh cho, ý nghĩ có thể thoát đi khi đối mặt thực lực Đại Tần hoàng triều ẩn tàng sau lưng đã hoàng toàn biến mất sau khi nhìn thấy Lý Chính.
Lý Chính bày ra cho nàng một sự thật đáng sợ, trốn không thoát, nàng lại có vẻ hơi hoảng hốt, bối rối không biết làm sao?
Hiện tại Văn Nhân Hi Nhan há có thể không hiểu đây hết thảy đều trong tính toán của vị chủ nhân Đại Tần này.
- Trương tiểu thư!
- Tự Thụ!
- Tuyết Mộ Hoàng triều Tự Thụ.
- Không, hẳn là Đại Tần hoàng triều Tự Thụ.
Giờ khắc này Văn Nhân Hi Nhan đột nhiên suy nghĩ hiểu rõ hết thảy.
Lý Chính nhìn Văn Nhân Hi Nhan một tia minh ngộ, trong lòng yên lặng lắc đầu, đã chậm, những bố cục này đã bắt đầu, Văn Nhân Hi Nhan không có khả năng có thể chạy thoát được.
Vũ Văn Thành Đô trong nháy mắt hiểu rõ ý Lý Chính, hai con mắt bay đầy lôi điện đột nhiên mở ra, ngàn vạn lôi đình quay xung quanh Phượng Sí Lưu Kim Thang nương theo cánh tay Vũ Văn Thành Đô tràn ngập lực lượng mà động, lôi đình kinh khủng chiếu sáng cả bầu trời mờ tối, vô tận lôi đình, điện quang lấp lóe, sấm sét vang dội, thiên địa đều âm trầm xuống, vô tận lôi điện dường như muốn bổ ra thiên địa.
Mà Trang Chu bên trái híp lại hai con mắt Hư Linh, một hồ điệp già thiên tế nhật như ẩn như hiện, bao phủ cả hư không Văn Nhân Hi Nhan, thời không đình trệ.
Văn Nhân Hi Nhan lần đầu tiên cảm nhận được bóng tối như vậy buông xuống, mà khiến Văn Nhân Hi Nhan cảm nhận được khủng hoảng lớn nhất là đôi mắt đạm mạc vô tình kia của Lý Chính......
......
Trên triều đình Tuyết Mộ Hoàng triều lần đầu tiên nghênh đón sứ giả Đại Tần hoàng triều phái tới: “Triệu Quát”.
Văn võ bá quan Tuyết Mộ Hoàng triều nguyên một đám nhìn chăm chú Triệu Quát anh tuấn uy vũ phi phàm đứng ở trong triều đình, bọn họ tràn ngập hiếu kỳ về quan viên Đại Tần lần đầu tới Tuyết Mộ Hoàng triều.
Sau một phen lễ nghi, Mạnh Khánh Phong mở miệng hỏi:
- Sứ giả Đại Tần hoàng triều Triệu, không biết Đại Tần phái ngươi đến Tuyết Mộ Hoàng triều có chuyện gì?
Triệu Quát đối mặt bách quan nhìn chăm chú, Tuyết Hoàng tỏa ra uy nghiêm nồng hậu dày đặc, sắc mặt ung dung không vội, khí khái hào hùng mười phần nói.
- Đại Tần ta nghe nói quý triều bởi vì cái chết của Long Tại Thiên, có chút quan viên cảm thấy là Đại Tần hoàng triều ta gây nên, bởi vì Đại Tần hoàng triều ta và Tuyết Mộ Hoàng triều bây giờ ở vào quan hệ liên minh, vì liên minh giữa chúng ta, càng hơn là vì danh dự Đại Tần hoàng triều, bởi vậy đặc biết phái ta đến đây bẩm báo Tuyết Hoàng bệ hạ, Đại Tần hoàng triều ta tuyệt đối không làm ra chuyện có hại đến minh hữu.
Giọng nói Triệu Quát to rõ chính khí vang ở trong triều đình, ánh mắt đối mặt với nguyên một đám quan viên nhìn về phía hắn tràn ngập địch ý, rất thẳng thắn.
Tuyết Hoàng nhìn Triệu Quát biểu hiện như thế, trong mắt lóe lên một tia dị sắc, giỏi cho một Triệu Quát Đại Tần hoàng triều.
- Đại Tần hoàng triều các ngươi quá lo lắng, Tuyết Mộ Hoàng triều chúng ta không thể lại cho rằng Đại Tần hoàng triều gây nên, hai đại Hoàng triều chúng ta là minh hữu, sao lại hoài nghi lẫn nhau, bây giờ chúng ta cũng một mực tại đang điều tra.
Mạnh Khánh Phong tiếp tục mở miệng nói.
Triệu Quát nhìn về phía Mạnh Khánh Phong nói:
- A... ? Không biết quý triều có tìm ra manh mối?
- Bây giờ cũng chỉ tìm thấy một tia manh mối, đang truy tra hung thủ.
Mạnh Khánh Phong tự nhiên không thể làm mất mặt Tuyết Mộ Hoàng triều trước mặt Triệu Quát.
Triệu Quát lộ ra một tia nhẹ nhõm:
- Tìm được càng tốt, bắt lấy hung thủ cũng là một loại chứng minh cho Đại Tần hoàng triều ta.
- Ha ha, Đại Tần hoàng triều Hạng Vũ và Lữ Bố vô cùng dũng mãnh, đang cùng đại quân chúng ta tấn công Ngọc Tâm thành, chúng ta làm sao có thể sẽ hoài nghi Đại Tần hoàng triều dụng tâm.
- Tuyết Mộ Hoàng triều chúng ta tin tưởng Đại Tần hoàng triều sẽ không làm chuyện bỉ ổi bực này.
- Đó là tự nhiên!
Triệu Quát gật đầu cười nói.
- Hai triều ta...
Lại là một hồi nói khoác về hai triều hữu hảo giữa Triệu Quát và quan viên triều đình, chỉ thấy Triệu Quát đột nhiên nghiêm mặt, nói với Tuyết Hoàng:
- Tuyết Hoàng bệ hạ, lần này ta đến đây còn có một việc muốn nhờ Tuyết Hoàng giúp đỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận