Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 747: Mọi Người Ra Khỏi Bí Cảnh

Hoàng Phủ Minh Nguyệt đi vào trước người Lý Chính, nhìn Tiêu Chiến phía xa, quay người nhìn về phía Lý Chính vẫn tràn ngập mê vụ, nói khẽ:
- Bệ hạ quả nhiên thần bí khó lường, không biết bệ hạ thế nào để Tiêu Chiến được Ngọc Tâm thánh địa tín nhiệm.
Lý Chính cười không nói, Tiêu Chiến nhanh như vậy được Ngọc Tâm thánh địa tính nhiệm cũng là bởi vì tín vật thần bí mà Môn chủ Ngọc Nữ môn Ngọc Tâm Nghiên cho kia.
- Chuyến đi bí cảnh, Ngọc Tâm thánh địa đã tổn thất nặng nề, hai thế lực lớn Nam Vực chắc chắn xảy ra chiến đấu, cơ hội dành cho Đại Tần hoàng triều của trẫm tới rồi.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt gật gật đầu:
- Đợi đến sau khi bí cảnh kết thúc, Ngọc Tâm thánh địa ra khỏi bí cảnh rất có thể sẽ bởi vì thiên kiêu bọn hắn chết tức giận trùng thiên, trực tiếp bạo phát chiến đấu, mà Trương Mặc Ôn bởi vì Trương Quế Bình chết, khẳng định vô cùng nổi giận, thế tất đều bình lực Quế Nghiễm thành liều chết với Ngọc Tâm thánh địa, đến lúc đó chúng ta một kích có thể phá.
Lý Chính im lặng gật đầu, mà ánh mắt lại lộ ra một tia hứng thú cực hạn nói:
- Kế hoạch của chúng ta đã thành công, tiếp theo nhìn thủ đoạn của Thái úy bọn hắn, tiếp theo Minh Nguyệt ngươi đi theo trẫm gặp một người, nơi này thì giao cho mấy người Thái úy, Thừa tướng.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt khẽ động ánh mắt, nghi ngờ hỏi:
- Bệ hạ, người không có ý định chỉ huy Đại Tần đánh vào Tuyết Mộ Hoàng triều sao?
- Ha ha, Minh Nguyệt yên tâm, Thái úy, các đại tướng lĩnh Đại Tần đều là thế hệ thân kinh bách chiến, nơi này có trẫm hay không có trẫm không có gì khác nhau cả, trẫm ở chỗ này quơ tay múa chân, bọn họ còn có chút không được tự nhiên, trẫm không làm loạn thêm cho bọn hắn.
- Bệ hạ cứ như vậy yên tâm bọn họ sao?
Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhìn thật sâu vị nam nhân vô cùng kỳ vĩ này, bóng người luôn luôn bị nồng đậm mê vụ bao phủ, căn bản thấy không rõ trong lòng của hắn đang nghĩ gì.
Lý Chính mang theo ánh mắt không hiểu nhìn về phía nơi sâu xa nói:
- Bọn họ đều là người trẫm tín nhiệm nhất, trẫm tin tưởng bọn họ.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhìn ánh mắt Lý Chính có chút cô tịch, trái tim thổn thức, dắt tay Lý Chính đột nhiên cười nói:
- Bệ hạ vừa rồi nói tới là muốn gặp ai, nàng cũng đang ở Lăng Thiên vực sao?
Lý Chính nắm chặt tay Hoàng Phủ Minh Nguyệt, khẽ mỉm cười nói:
- Không! Nàng đang ở Trung Thiên vực.
Quả nhiên sau khi bí cảnh mở ra, mệnh bài của thiên kiêu các thế lực đã chết đi liên tục phá nát.
Các thế lực nhìn mệnh bài thiên kiêu nhà mình vỡ tan, nguyên một đám lửa giận ngút trời, cấp tốc lan truyền tin tức truyền đến thủ hộ giả Li Tuyền hồ, từng vị Chí Tôn phóng lên tận trời, cấp tốc chạy tới truyền tống trận Nghiễm Quế thành.
Mà trong một đại điện vô cùng tráng lệ của Ngọc Tâm thánh địa, lệnh bài đệ tử tinh anh từng loạt từng loạt vỡ tan, Mạc Chí Hoa, Yến Mộc Huyên... Cuối cùng là Ngọc Tâm thánh nữ Ngọc Nguyệt Hân.
Người thủ điện trợn to hai mắt, há to mồm, cực hạn kinh hãi nói không ra lời.
Chỉ thấy người thủ điện khẽ run run bóp nát ngọc bội phát ra quang hoa.
Sau khi ngọc bội vỡ vụn nở rộ hào quang vô cùng chói mắt, bay thẳng ra ngoài đại điện, chọc tan bầu trời.
Từng tòa cao phong vô cùng hùng vĩ xung quanh nhất thời chấn động, từng vị Chí Tôn khí thế che trời phóng tới đại điện mệnh bài.
Ngay tại một khắc ngọc bội phá nát này, toàn bộ đại điện ngưng đọng, một vị nữ nhân khí thế vô cùng khủng bố đứng yên bên trong đại điện, ánh mắt nhìn chằm chằm lệnh bài của hơn phân nửa đệ tử tinh anh bị phá nát.
Người thủ điện nhìn nữ nhân trong nháy mắt xuất hiện tại đại điện, lắp bắp nói:
- Thánh... Thánh chủ, xảy ra đại... Đại... Đại sự!
Mà giờ khắc này nguyên một đám trưởng lão trong các ngọn núi đã đuổi tới.
Bọn họ nhìn lệnh bài bị phá nát, trong mắt sát ý lăng nhiên, toàn bộ đại điện âm phong um tùm, nồng đậm sát cơ cơ hồ ngưng hóa thành thực chất.
- Thánh chủ, bọn người Tuyết Mộ Hoàng triều phát hiện.
Một vị nữ tử dung mạo chừng ba mươi tuổi bộc phát khí tức Chí Tôn cảnh đỉnh phong, tản mát ra cảm giác áp bách không có gì sánh kịp trầm giọng nói.
Trong mắt Ngọc Tâm thánh chủ chợt lóe lên sát cơ khủng bố, biểu lộ vô cùng lạnh lùng, cấp tốc nói:
- Lập tức thông báo cho Đại trưởng lão Tam trưởng lão giấu ở Li Tuyền hồ, mang tất cả đệ tử còn lại trở về.
- Thánh địa tiến vào trạng thái toàn diện chiến đấu.
- Thực hành bộ kế hoạch thứ hai.
Chư vị phong chủ nghe được lời Thánh chủ phân phó, khí thế biến đổi, trăm miệng một lời:
- Tuân lệnh!
Lập tức cấp tốc trở lại sơn phong triệu tập toàn bộ đệ tử bên ngoài.
Thánh địa sắp khai chiến cùng Tuyết Mộ Hoàng triều.
Trận chiến đầu tiên chính là tòa thành Tuyết Mộ Hoàng triều cách Ngọc Tâm thánh địa gần nhất - Ngự Tâm đại thành...
......
Mà giờ khắc này người các thế lực trên Li trong đảo còn không biết nội tình đang mong mỏi cùng trông mong nhìn lối ra bí cảnh, chờ đợi thiên kiêu của mình đi ra.
Song khi vị thiên kiêu thứ nhất xông ra là nữ đệ tử Ngọc Tâm thánh địa, thời khắc này nàng chật vật cùng cực, toàn thân máu tươi chảy ròng, bị thương thật nặng, vừa ra bí cảnh, vị nữ đệ tử này trực tiếp thống khổ hô với Ngọc Yên trưởng lão:
- Trưởng lão báo thù cho chư vị sư huynh sư tỷ Ngọc Tâm thánh địa chúng ta.
Ngọc Yên trưởng lão lúc đầu bình tĩnh như nước nghe được lời của vị nữ đệ tử này, sắc mặt đại biến, trở nên cực hạn khó chịu.
Một tay trực tiếp bắt nàng tới, giận dữ nói:
- Đây là có chuyện gì?
- Yến sư tỷ, Mạc sư huynh bọn họ... Bọn họ đều đã chết.
Mà sắc mặt người các thế lực cũng liên tục biến đổi, ai cũng biết Ngọc Tâm thánh địa có đại sự xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận