Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 458: Lâm thành

Ngày thứ ba, Huyết Hoành bang quả nhiên lại tới.
Ngoài Vân Thành mười dặm, ba trăm ngàn đại quân Huyết Hoành bang khí thế hung hăng, trùng trùng điệp điệp.
Bang chủ Huyết Hoành bang Huyết Lịch Hải, Phương Tuyệt Sinh, Thái Qua nhìn chằm chằm Vân Thành xa xa.
Mà phía dưới ba trăm ngàn bang chúng nhìn thấy bang chủ tự thân xuất mã, trong lòng càng bằng thêm mấy phần tin tưởng.
Bọn người Huyết Lịch Hải cưỡi tọa kỵ suất lĩnh đại quân ngạo nghễ đi vào bên ngoài Vân Thành ba dặm.
Mà phía trên Vân Thành, ánh mắt Hoàng Cân thủ quân ngưng trọng, nắm chặt binh khí trong tay, trong lòng lại không có khẩn trương như lần đầu tiên.
Mà Chương Hàm không che giấu chút nào cùng bọn người Trình Giảo Kim đứng thẳng ở trên thành lầu biểu lộ nghiêm túc nhìn địch quân đối diện.
Mà bọn người Huyết Lịch Hải nhìn đến Chương Hàm trên cửa thành Vân Thành được Trình Giảo Kim bọn người vây quanh, ánh mắt không khỏi nhíu lại.
- Hắn là thống soái Hoàng Cân quân mới tới sao?
Huyết Lịch Hải chỉ Chương Hàm trên cửa thành hỏi.
Mấy ngày nay Huyết Hoành bang hiển nhiên cũng dò xét tình huống Vân Thành, tăng thêm Chương Hàm không che giấu chút nào về mình, Huyết Hoành bang rất dễ dàng dò xét ra một vị thống soái mới tới Vân thành.
- Không sai, hắn cũng là thống soái mới tới Vân Thành, hẳn là một vị cường giả Niết Bàn cảnh!
Mạc đà chủ chỉnh lý tình báo nhận được nói.
- Cường giả Niết Bàn cảnh?
Ánh mắt Huyết Lịch Hải hơi hơi phát sáng.
- Tuyệt Sinh.. Đợi lát nữa ngươi đi thử xem tiêu chuẩn của hắn, Thái Qua ngươi mau chóng chém giết Trình Giảo Kim.
- Tuân lệnh!
Hai người đồng thời đáp.
Chỉ là bên trong ánh mắt Phương Tuyệt Sinh có chút không đúng, hắn không phải dâng lên phức tạp tâm tư vì Chương Hàm đột nhiên xuất hiện, mà là bởi vì kế hoạch Huyết Chiến đường của bọn hắn bị làm rối loạn.
Mà Huyết Lịch Hải liếc Phương Tuyệt Sinh một chút, hiểu rõ tâm tư của hắn, bình tĩnh mở miệng nói:
- Một trận chiến này, Huyết Chiến đường các ngươi cùng Huyết Hổ đường đều toàn lực xuất thủ, người nào lấy công đầu leo lên Vân Thành, người đó chính là người có công lao lớn nhất.
Ánh mắt Phương Tuyệt Sinh nhất thời khẽ động, ánh mắt mấy người Hoàng Trung Trạch bên cạnh càng tỏa sáng.
- Tuân lệnh, bang chủ!
Mà Thái Qua nhìn Phương Tuyệt Sinh một chút, chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Mà mấy vị Đà chủ Huyết Hổ đường nhìn thấy tình huống như vậy chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.
Ánh mắt Thái Qua lóe lên hung quang, lập tức để đại quân toàn quân xuất phát trực tiếp tấn công Vân Thành, lần này chuẩn bị một lần chiếm lĩnh Vân Thành.
- Tấn công!
Theo một tiếng gào rít giận dữ kiên định, song phương không có triển khai bất kỳ đối thoại gì, trực tiếp bắt đầu chiến đấu.
Trống trận vang động trời, quanh quẩn trên không toàn bộ Vân Thành.
Phía trước bảy, tám mươi ngàn quân tốt trùng phong mang theo gương mặt dữ tợn tràn ngập hung ác xông tới Vân thành.
Sĩ tốt trùng phong giơ lên đại thuẫn thật cao, thang mây công thành, chùy công thành, đủ loại đủ loại khí tài công thành liên tục dũng mãnh tiến ra.
- Bắn tên!
Chương Hàm nhìn đến đối diện lít nha lít nhít sĩ tốt lao đến, sau khi đối phương tiến vào tầm bắn, lập tức để thủ quân bắn tên.
Hưu!
Trong nháy mắt mũi tên già thiên tế nhật liên tục bắn về phía bọn họ.
Cung tiễn thủ thả một vòng, lập tức lại đổi một vòng!.
Liên tục ào ào!
Địch quân xông tới không ngừng có người ngã xuống, nhưng bởi vì địch quân phòng ngự để bọn hắn nhanh chóng chạy đến dưới cửa thành, theo địch quân phía dưới gầm lên giận dữ, thang mây liên tục được dựng lên, bắt đầu liên tục xông lên.
Ngay tại một khắc địch quân vừa tới cổng thành, Thái Qua nhịn không được, toàn diện bạo phát khí thế Niết Bàn cảnh hậu kỳ, hét dài một tiếng xuyên thấu đám người lít nha lít nhít.
- Trình Giảo Kim, chúng ta lại chiến!
Theo âm thanh truyền đến trên cửa thành, Thái Qua lăng không đi vào trước cửa thành, khí thế bàng bạc nhìn Trình Giảo Kim.
- Tốt, chúng ta lại chiến!
Trình Giảo Kim thấy thế, nhấc lên hai lưỡi búa đáp ứng lời mời chiến.
Bành!
Hai người trên không trung giao chiến.
Bành!
Nổ vang rung trời!
Kình khí đi loạn!
Trên không nhất thời vang lên âm thanh bọn họ giao thủ khủng bố đụng nhau.
Sĩ tốt phía dưới nhìn thấy Đường chủ của mình đang giao chiến, điên cuồng trong mắt càng thêm.
- Giết!
Điên cuồng vung vẩy cương đao trong tay xông lên thang mây, một người tiếp theo một người, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên.
Mà Hoàng Cân thủ quân cũng đang ra sức khua binh khí trong tay áp chế địch quân xông lên.
Mà lúc này Phương Tuyệt Sinh cũng chậm rãi bay đến hư không nhìn Chương Hàm đang chỉ huy binh lính thủ quân nói:
- Ngươi chính là Hoàng Cân thống soái mới tới, xưng tên ra.
Theo Phương Tuyệt Sinh vừa dứt lời khí tức Niết Bàn cảnh hậu kỳ trong nháy mắt bao phủ toàn bộ cổng thành, để động tác Hoàng Cân thủ quân dừng một chút, trong nháy mắt để bang chúng Huyết Hoành bang nắm lấy cơ hội chém thương mấy vị binh lính, nhất thời kích phát lòng tin của bọn hắn.
Hừ!
Theo Chương Hàm bạo phát khí thế Niết Bàn cảnh trung kỳ, cản trở khí thế Phương Tuyệt Sinh, càng làm cho tới địch quân vừa mới kém chút công lên thành chấn động, liên tục ngã xuống.
- Nhớ kỹ, người giết ngươi là Hoàng Cân thống soái - Chương Hàm.
Chỉ thấy Long Tước Đại Hoàn Đao trong tay Chương Hàm vụt lên từ mặt đất, một đạo hàn quang đao ảnh dài hai mươi mét tràn đầy rét lạnh chém về phía Phương Tuyệt Sinh.
Mà Phương Tuyệt Sinh nhìn thấy Chương Hàm bộc phát ra tu vi Niết Bàn cảnh trung kỳ, trong lòng nhất định.
Nhìn thấy đao ảnh đã đi tới trước mắt tràn ngập hàn ý trong nháy mắt vận hành công pháp, một huyết hồng cự trảo âm lãnh tràn ngập sát khí trực tiếp đánh tới đao ảnh.
Bành!
Theo một tiếng vang thật lớn, đao ảnh cùng cự trảo cùng nhau nổ tung.
Nhưng vào đúng lúc này Phương Tuyệt Sinh đột nhiên đại biến, sắc mặt cực kỳ trắng xám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận