Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 907: Hoàng Đô Phản Ứng

Một trong bát đại đại thành Tuyết Mộ hoàng triều, Lăng Giang cự thành, lúc này Lăng Giang cự thành giống như là Tuyết Dương đại thành, quân đội Đại Tần hoàng triều ngay ngắn trật tự, hết sức quen thuộc giải quyết thủ quân Lăng Giang cự thành, nội chính nhân tài từ trong truyền tống trận liên tục không ngừng đi theo đại quân đến cấp tốc chưởng khống cục diện.
Trên không, Thịnh Anh quân đoàn huyết sát chi khí tràn ngập toàn bộ Lăng Giang cự thành, chúng cường giả bên trong thành khúm núm, không dám lộ ra sát ý chút nào.
Bởi vì bên trong thành, thi thể ba vị Chí Tôn cảnh, gần trăm vị cường giả vẫn còn chảy ra máu nóng.
Trong thành vẫn lưu giữ lại dấu vết đại chiến để cảnh cáo tất cả mọi người không nên khinh cử vọng động.
Mà thành chủ Lăng Giang cự thành đang chật vật quỳ một chân trên đất, trên cổ mang theo một thanh bảo kiếm sắc bén, người cầm kiếm chính là Từ Thế Tích.
- Đại Tần hoàng triều các ngươi thì không sợ thế lực Lăng Thiên vực phản công sao?
Thành chủ Lăng Giang cự thành vừa hay ngẩng đầu có thể trông thấy nửa bên mặt Từ Thế Tích, hai con mắt thâm thúy, khí chất ung dung không vội khiến vị thành chủ này sợ hãi.
Trước đó, cảnh tượng khủng bố Từ Thế Tích suất lĩnh Thịnh Anh quân đoàn một lần hành động diệt tất cả lực lượng Lăng Giang cự thành rõ mồn một trước mắt.
Lăng Giang thành chủ xem như người phản ứng nhanh nhất bên trong tất cả thành chủ, thời điểm khi nhìn đến dị tượng xuất hiện, lập tức triệu tập tất cả cường giả Lăng Giang cự thành, rồi nhanh chóng mở ra phòng ngự đại trận trong thành, thế mà không nghĩ tới, địch nhân vậy mà xuất hiện ở bên trong thành, đồng thời được vị võ tướng này thống lĩnh mà khủng bố như thế, tất cả phòng ngự, bố trận, ở trước mặt vị võ tướng này đều không chịu nổi một kích.
- Trấn Bắc tướng quân Đại Tần hoàng triều, Từ Thế Tích.
Một cái tên lần thứ nhất xuất hiện tại Lăng Giang cự thành, lại là bóng mờ mọi người lau không đi.
Hai con mắt Từ Thế Tích sáng ngời liếc xéo Lăng Giang thành chủ dưới kiếm, biểu lộ tự tin mà tràn ngập mong đợi, lại một lần nữa để người nơi này trở nên thất thần.
- Đại Tần hoàng triều không bao giờ làm trận chiến không có nắm chắc, đã dám diệt Tuyết Mộ hoàng triều các ngươi ở thời điểm này, đương nhiên sẽ không sợ bọn họ.
- Đến liền diệt thôi!
...
- Trấn Đông tướng quân Đại Tần hoàng triều, Chương Hàm.
Bên trong Kim Việt cự thành, trên hư không thành, Chương Hàm khí thế ngút trời, bóng người bao phủ toàn bộ Kim Việt cự thành, Hình Ly quân đoàn sau lưng sát khí trùng thiên, ánh mắt dày đặc đạm mạc! Chấn nhiếp tứ phương.
Thi thể Thành chủ, thủ tướng và đông đảo thủ quân Kim Việt cự thành đang nằm phía dưới bọn họ...
Mà sau lưng, liên tục không ngừng có nhân tài nội chính đi ra từ trong truyền tống trận.
...
- Trấn tây tướng quân Đại Tần hoàng triều - Tân Khí Tật!
Lại một tòa đại thành bị Tân Khí Tật nhẹ nhõm chiếm lĩnh.
Một bên khác... Hoa Hùng, Hùng Khoát Hải Hùng Mãnh quân đoàn...
Giống như kế hoạch, ngũ đại đại thành còn lại của Tuyết Mộ hoàng triều đều bị Hoa Hạ tướng lĩnh Đại Tần hoàng triều chiếm lĩnh.
Bên trong đại quân Đại Tần hoàng triều tại ngũ vực, nhân tài nội chính liên tục không ngừng tiến vào Lăng Thiên vực chưởng khống ngũ đại đại thành.
Danh tướng Đại Tần triều đình suất lĩnh tinh binh không ngừng công hãm đại thành các đại thành trì cương vực.
Hết thảy ngay ngắn trật tự tiến hành.
Đến mức hoàng đô Tuyết Mộ hoàng triều vì cái gì không có phái tới tiếp viện, sớm tại thời điểm Phong Tuyết Thánh Vương chết, toàn bộ hoàng đô đều đã ị phong tỏa, một cổ trận phòng ngự ngàn năm bao phủ toàn bộ hoàng đô.
Bình chướng vô cùng kiên cố, ngàn vạn tiểu trận pháp ở trong đó vận chuyển, một cỗ sát cơ dồi dào bất ngờ dâng lên.
Toàn bộ hoàng đô đề phòng sâm nghiêm, bầu không khí ngưng kết.
Ngay khi Phong Tuyết Thánh Vương chết, Tuyết Hoàng và đại thần triều đình đã đoán được hậu trường sát hại hai Đại Thánh Vương nhất định là người của Đại Tần hoàng triều.
Bởi vậy Tuyết Hoàng quyết định thật nhanh, lập tức mở ra đại trận bảo hộ hoàng đô, phong bế hết thảy thông đạo tiến vào hoàng đô.
Trăm vạn thủ quân trên tường thành Hoàng đô trấn thủ thành, bốn chi quân hồn quân đoàn trấn thủ tại đông nam tây bắc bốn cổng thành lớn, ba mươi vạn Ngự Lâm quân thủ hộ hoàng cung.
Tuyết Hoàng bọn họ hiểu rõ, Đại Tần hoàng triều đã dám liên tiếp diệt sát hai Đại Thánh Vương, không khả năng buông tha cơ hội tuyệt hảo tiến công Tuyết Mộ hoàng triều này.
Chỉ cần hoàng đô không mất, thì còn có cơ hội.
Bên trong Hoàng đô, vô số thế lực đều đang khủng hoảng, trong đại điện hoàng cung, Tuyết Hoàng và các đại thần cũng đang nóng nảy tìm hiểu tin tức.
Thế mà từng đạo từng đạo tin tức làm bọn hắn phẫn nộ tuyệt vọng để trong lòng bọn hắn dần dần chìm xuống.
- Báo!
- Tuyết Dương đại thành thất thủ!
...
- Báo!
- Lăng Giang cự thành thất thủ!
...
- Kim Việt cự thành...
Từng đạo từng đạo tin tức báo các đại thành cương vực thất thủ liên tiếp truyền đến, làm cho cả triều đình bịt kín một tầng bóng mờ thật dày, Tuyết Hoàng không còn có hăng hái trước đó, dường như lão già năm mươi tuổi, chán chường ngồi phía trên long ỷ, triều đình văn võ bá quan nguyên một đám cúi đầu im lặng, trong lòng chống cự không nổi khủng hoảng.
Bọn họ biết Tuyết Mộ hoàng triều đã xong, cũng không biết bình chướng sau cùng nhất hoàng đô có thể ngăn cản Đại Tần hoàng triều bao lâu.
Bọn họ đều đánh giá thấp Đại Tần hoàng triều, bị Đại Tần hoàng triều lừa gạt, Đại Tần hoàng triều liên tục đánh giết hai vị Thánh Vương chí ít tồn tại hai vị Thánh Vương thậm chí ba vị Thánh Vương, quả thực có thể sánh vai cùng Lăng Thiên thánh địa, mình lại bị Đại Tần hoàng triều lừa gạt lâu như thế.
Thái tử Tuyết Thanh Giang, Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà một mặt hoảng sợ lo lắng nhìn Tuyết Hoàng phía trên, lúc này phụ hoàng hùng tài đại lược trong lòng bọn hắn cũng lộ ra một tia khủng hoảng trong ánh mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận