Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 196: Lập Kế Hoạch (1)

Sau đó lại tiếp tục nói:
- Bây giờ bên trong Tần Vương phủ cũng chỉ có một Dung bà bà là Niết Bàn cảnh trung kỳ mà thôi, coi như lại thêm Vũ Văn Thành Đô cùng Lữ Bố hai người cũng chỉ bất quá là có chiến lực Niết Bàn cảnh trung kỳ, nếu như Tần Vương phủ phái binh tới nhất định có đủ thực lực đối kháng chúng ta! Chỉ là không biết Lý Chính sẽ tìm đến những cường giả này từ nơi nào!
- Ha ha, Lý Chính tìm không thấy càng tốt, tìm càng lâu thì kéo càng lâu, càng có lợi cho chúng ta!
Chu Vô Ngôn cười tủm tỉm.
Mọi người cũng cười rộ lên, bởi vì bọn hắn cẩn thận phân tích tình huống cụ thể bên trong Tần Vương phủ, bây giờ chiến lực Niết Bàn cảnh Tần Vương phủ cũng chỉ có ba người này thôi!
Đáng tiếc bọn hắn hiện tại không biết Hoa Hạ nhân kiệt căn bản không thể dùng lẽ thường để cân nhắc, trên thế giới này cho dù siêu cấp thiên tài đến Tông Sư cảnh cũng cần một hai năm mới có thể đột phá một tu vi, nếu như đến Tông Sư đỉnh phong thì sau ba năm đột phá đến Niết Bàn cảnh đã khiến người ta vô cùng chấn kinh!
Đám nhân kiệt Lữ Bố từ Tông Sư sơ kỳ đột phá Tông Sư đỉnh phong cũng chỉ dùng có thời gian mấy tháng, lại thêm phục dụng Niết Bàn Quả, căn cứ thiên phú ba người Lữ Bố có thể nói đột phá Niết Bàn cảnh một chút việc khó cũng không có. Nếu như không đột phá nổi mới là quái sự.
Đám người Chu Dương Lâm làm sao cũng không nghĩ ra Lý Chính căn bản không cần lại đi tìm kiếm cường giả Niết Bàn cảnh. Bởi vì Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô, Trương Cư Chính có thể trong vòng mấy tháng đột phá Niết Bàn cảnh, một khi bọn họ đột phá Niết Bàn cảnh, dù Trương Cư Chính đã có thể trực tiếp đối kháng cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong. Chớ nói chi Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô mãnh tướng này. Không nói một người đánh mười người, như thế quá kiêu căng, nói thấp lại một chút xíu, một người đánh ba người cũng không phải không thể!
Tại thời điểm bọn hắn đang nói chuyện về mấy người thủ hạ của Lý Chính, ba mật thất chỗ sâu trong Tần Vương phủ ngăn cách lẫn nhau, trong mật thất thỉnh thoảng truyền ra ba động, khí thế ba người càng ngày càng tăng vọt, uy áp càng ngày càng mạnh. Dung bà bà, Hoa Hùng, Dạ Lăng Vân mấy người đều cực kỳ cảnh giác nhìn bốn phía, thủ hộ ba người Lữ Bố đột phá.
Lý Chính đứng ngoài mật thất, đưa mắt nhìn xa, không biết nghĩ cái gì, nhưng hai tay đang nắm thật chặt!
Tuy Lý Chính Minh biết lấy thiên phú của ba người nhất định có thể đột phá Niết Bàn cảnh. Nhưng bây giờ không phải còn đang đột phá à, không khẩn trương sao được.
Một khi tổn thất bất cứ người nào đều tổn thất không nổi!
Mộ Dung Liên Tuyết nhìn bộ dáng Lý Chính cũng một mặt khẩn trương nhìn mật thất. Còn Dung bà bà bên cạnh nhìn dáng vẻ của Mộ Dung Liên Tuyết, không khỏi cười nói, không biết là an ủi Mộ Dung Liên Tuyết hay là những người khác.
- Yên tâm đi, bọn họ hiện tại đột phá rất thuận lợi, lấy thiên phú của bọn hắn tin tưởng rất nhanh có thể hoàn thành đột phá!
Lý Chính nghe Dung bà bà nói dường như thả lỏng một hơi, cảm kích nhìn Dung bà bà một chút. Sau đó mật thất không ngừng truyền ra ba động, ba động càng lúc càng lớn!
Theo khí thế trong mật thất càng ngày càng cao, cao đến đỉnh ngọn núi, thế như chẻ tre!
Toàn bộ mật thất chấn động, một đạo khí tức cường đại hơn trước đó mười lần truyền ra. Ánh mắt Dung bà bà sáng lên, gật gật đầu ra hiệu mọi người. Có người đột phá Niết Bàn cảnh!
Sắc mặt mọi người đều lộ ra nét mừng!
Một phút sau đó, bên trong mật thất không ngừng có ba động, hai người sau cùng cũng liên tiếp đột phá!
Sắc mặt Lý Chính lộ ra vẻ nhẹ nhàng, mắt như kiếm quang, sắc bén có thần nhìn nơi xa, chính là phương hướng Yến Ngọc phủ!
Rất nhanh ba người Lữ Bố khí thế mười phần đi ra khỏi mật thất, bây giờ khí tức của bọn hắn đã thu liễm toàn bộ, người khác có lẽ không cảm giác bọn hắn cường đại, nhưng Dung bà bà có thể ẩn ẩn cảm nhận được bên trong thân thể bọn họ tản ra áp lực thật lớn cùng uy hiếp cực hạn, đặc biệt là Lữ Bố và Vũ Văn Thành Đô!
Dung bà bà cười khổ không thôi, lúc đầu đã biết hai người này sau khi đột phá Niết Bàn cảnh, mình khẳng định không phải đối thủ của bọn họ, hiện tại xem ra mình có thể đón một chiêu của bọn hắn là tốt lắm rồi!
Lý Chính nhìn ba người thần thái sáng láng đi ra, trong lòng thư sướng.
- Chủ công, may mắn không làm nhục mệnh!
Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô đồng thời chắp tay nói.
- Tốt, hiện tại có Phụng Tiên cùng Thành Đô đột phá Niết Bàn cảnh, Tần Vương phủ chúng ta đã không thiếu chiến lực Niết Bàn cảnh!
Lý Chính hài lòng nhìn mọi người.
- Điện hạ, kế hoạch của chúng ta có thể áp dụng.
Trương Cư Chính cười nhạt một tiếng.
- Đúng, không sai!
Mọi người hưng phấn nói.
Đặc biệt là Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô, bên trong ánh mắt hai người lộ ra hưng phấn, không kịp chờ đợi muốn chiến đấu, biểu hiện ra thực lực Niết Bàn cảnh mình vừa đột phá.
Sau đó bọn người Lý Chính về trong đại sảnh, bắt đầu thương lượng chuyện thế lực ba quận liên hợp.
Lý Chính đầu tiên mở miệng nói:
- Hiện tại ba đại thế gia khẳng định còn không biết chúng ta có thể nhanh như vậy thì nắm giữ thực lực đối kháng bọn hắn, đây là ưu thế cực lớn của chúng ta.
Mọi người đều tán đồng gật đầu, Lữ Bố không kịp chờ đợi nói:
- Chủ công, đã như vậy chúng ta lập tức giết qua, chỉ cần giết chết cường giả ba đại thế gia phái tới, ba quận còn lại Yến Ngọc phủ căn bản cản không được chúng ta!
Bọn người Hoa Hùng nghe Lữ Bố nói, một cỗ nhiệt huyết nhất thời xông lên đầu, hăng hái gật đầu!
Chiến tranh cho tới bây giờ đều là chiến đấu yêu cầu lấy tốc độ nhanh nhất giải quyết, thời gian kéo càng lâu, đối với mình càng bất lợi.
Có thể đánh một trận thắng mới là mưu đồ tốt nhất, dù sao chiến tranh không chỉ có đánh nhân số, còn thu hoạch tiền tài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận