Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 881: Hắc Diễm Hoàng Triều Tranh Luận (1)

Hứa Du nhìn về phía Long Dương Thiên cắn răng kiên định nói:
- Bệ hạ, bây giờ chúng ta chỉ có thể tự mình đánh cược một lần.
- Theo Lăng Thiên thánh địa sớm muộn gì cũng sẽ bị bọn hắn hại chết, còn không bằng truyền tin tức này cho liên minh tam đại thế lực, để bọn hắn biết rõ nói Lăng Thiên thánh địa ẩn tàng thế lực khủng bố và dã tâm bừng bừng.
- Đối mặt Lăng Thiên thánh địa kinh khủng, bọn họ cũng không thể không lo sợ, biện pháp duy nhất bây giờ là đoàn kết nhất trí, trước giải quyết đối thủ âm hiểm nhất, thực lực cường đại nhất, dã tâm bừng bừng nhất là Lăng Thiên thánh địa.
Long Dương Thiên lộ ra ánh mắt kinh nghi nói:
- Bọn họ sẽ đồng ý sao?
- Sẽ, bọn họ sẽ đồng ý?
Hứa Du kiên định nói.
- Đặc biệt là Thiên Hỏa thánh địa bây giờ bị Lăng Thiên thánh địa chèn ép.
- Khi Hắc Diễm Hoàng triều và Xích Sát thánh địa biết rõ Lăng Thiên thánh địa đầy dã tâm, cũng rất dễ dàng đem đầu mâu chuyển hướng Lăng Thiên thánh địa.
- Bởi vì bọn họ biết rõ hết mọi hành động của Lăng Thiên thánh địa, hiểu rõ kẻ địch mạnh mẽ nhất là Lăng Thiên thánh địa.
- Biết Lăng Thiên thánh địa làm ra thủ đoạn âm hiểm, trước khi chưa giải quyết được Lăng Thiên thánh địa, bọn họ sẽ không lại tuỳ tiện động thủ đối với chúng ta.
- Mà cái này mười phần có lợi dành cho chúng ta.
- Trước đó liên minh cùng Lăng Thiên thánh địa là vạn bất đắc dĩ mà thôi, nhưng sau khi Thiên Long Hoàng triều và Lăng Thiên thánh địa liên minh, tương lai Thiên Long Hoàng triều cũng là một loại địa vị ở phía dưới phụ thuộc vào Lăng Thiên thánh địa mà thôi, mười phần bất lợi cho Thiên Long Hoàng triều.
- Mà lần này nếu thật như chúng ta suy nghĩ, tam đại thế lực liên minh thật sẽ buông tha cho chúng ta mà lựa chọn đối phó Lăng Thiên thánh địa, chúng ta không chỉ có còn xóa đi nguy cơ ở biên cảnh, còn có thể gia nhập vào bọn họ cộng đồng đối phó Lăng Thiên thánh địa báo thù cho tiên hoàng.
- Mà sau khi đánh bại Lăng Thiên thánh địa cũng không cần lo lắng Xích Sát thánh địa cùng Hắc Diễm Hoàng triều lần nữa tấn công, bọn họ sẽ chỉ tấn công Bắc Vực.
- Thiên Hỏa thánh địa hiện tại đã tổn thất nặng nề, tương lai không thể nào là đối thủ của Thiên Long Hoàng triều chúng ta.
- Ừm tốt!
Long Dương Thiên nghe được lời Hứa Du phân tích, cảm thấy mười phần có đạo lý, không ngừng gật đầu, sau đó đột nhiên lại hỏi:
- Hứa Du, ngươi cảm thấy Tuyết Mộ Hoàng triều sẽ nhúng tay sự kiện này sao?
Hứa Du lắc lắc đầu nói:
- Sẽ không, Tuyết Mộ Hoàng triều bây giờ cùng Ngọc Tâm thánh địa đại chiến, căn bản không có thực lực lại nhúng tay vào việc này.
Mà Tuyết Hoàng đem tin tức này lan truyền đến trong tay bệ hạ, cũng biểu thị không sẽ quản việc này, hắn càng muốn ở Nam Vực xem chúng ta đại chiến.
......
Rất nhanh, tin tức này cũng cấp tốc truyền đến trong tay tam đại thế lực, Lưu Ảnh thạch của Nhiếp Chính và Lưu Ảnh thạch của “Văn Nhân Hi Nhan” cũng truyền đến trong tay tam đại thế lực.
Trên triều đình Hắc Diễm Hoàng triều, hai bên đồng thời nhìn xem bóng lưng của Nhiếp Chính và bóng lưng người chui vào Quế Nhiễm cương vực.
Nguyên một đám quan viên triều đình chăm chú quan sát.
Sau khi xem xong, ánh mắt Hỏa Hoàng lạnh như băng liếc nhìn đám người hỏi.
- Các ngươi cảm thấy Tuyết Mộ Hoàng triều và Thiên Long Hoàng triều truyền ra ngoài tin tức là thật hay giả?
Các vị quan viên ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, muốn nói lại thôi.
Chỉ thấy vị quan viên họ Cao hơi mập kia mở miệng nói:
- Bệ hạ, hai người này cùng một thế lực hẳn là không sai, nhưng nếu trực tiếp chỉ hướng Lăng Thiên thánh địa, ta hoài nghi đây là Thiên Long Hoàng triều muốn cố ý lẫn lộn tầm mắt của chúng ta.
- Không, không có khả năng, Thiên Long Hoàng triều không có ngốc như vậy, bọn hắn hiện tại muốn dựa vào Lăng Thiên thánh địa, nếu như không có hoàn toàn chắc chắn thì sao bọn hắn lại có thể sẽ nói việc này cho chúng ta biết, không sợ chúng ta trực tiếp báo cho Lăng Thiên thánh địa?
- Không sai, mà Lăng Thiên thánh địa dã tâm bừng bừng, người qua đường đều biết, cái này rất có thể cũng là gian kế Lăng Thiên thánh địa mưu đồ đã lâu.
- Chưa hẳn...
- Ta cho rằng là thật.
Từng vị quan viên đại thần bắt đầu thảo luận.
Tuyệt đại đa số quan viên đều cảm thấy Lăng Thiên thánh địa là thủ phạm chế tạo hỗn loạn cho Lăng Thiên vực, sau lưng ẩn giấu đi một thế lực kinh khủng.
Nhưng còn có mấy người cho rằng đây là Thiên Long Hoàng triều cố ý như thế, muốn đem chủ lực của bọn họ đối phó tại Lăng Thiên thánh địa.
Phùng Kỷ một mực an tĩnh đợi ở một bên bước ra, ngữ khí tràn ngập tự tin nói:
- Bệ hạ, thần cho rằng Lăng Thiên thánh địa này là hậu trường hắc thủ ẩn giấu ở sau lưng.
- Mà vi thần tìm được một chứng cớ rất rõ ràng.
Hỏa Hoàng, văn võ bá quan nghe được Phùng Kỷ phát ngôn rất tự tin, ánh mắt đều tụ ở trên người Phùng Kỷ.
- Ồ? Phùng Kỷ ngươi có chứng cứ gì?
Trong mắt Hỏa Hoàng chợt lóe lên một tia hỏa diễm màu đỏ.
Đối mặt một đám đại thần chú mục, Phùng Kỷ thong dong bình tĩnh, một chỉ điểm đến Lưu Ảnh Thạch đang bày ra hình ảnh người thần bí chui vào Quế Nghiễm cương vực, Lưu Ảnh Thạch chuyển đổi huyễn ảnh, từng phần trong nháy mắt xẹt qua ở bên trong ánh mắt mọi người.
Ngón tay Phùng Kỷ không ngừng hoạt động, ánh mắt đột nhiên sáng lên, ngón tay định trụ, hình ảnh đình chỉ.
Một hình ảnh này chính là sau khi người chui vào bạo lộ, trong nháy mắt chạy trốn.
Người chui vào quay lưng về phía bọn họ, ánh mắt nhìn về phía sau, sau lưng lộ ra chữ “Quyển” đỏ như máu.
Bách quan rất dễ dàng thấy rõ nửa gương mặt của đối phương.
- Chư vị, người chui vào này là ai, có lẽ ta đã biết.
Phùng Kỷ chỉ đến đạo thân ảnh này. tự tin nói.
- Ồ?
Mọi người nhìn chằm chằm đạo thân ảnh này, ánh mắt lộ ra tinh quang, người chui vào che nửa mặt, ai cũng thấy không rõ khuôn mặt gì, Phùng Kỷ làm sao sẽ biết người này là ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận