Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 669: Viêm Vực Trọng Biến

Đại Tần, ngày mười sáu tháng năm, Đại Tần khoa cử thi đình bắt đầu.
Trên quảng trường đại điện triều hội, hơn một ngàn văn thí sinh cách nhau hơn một trượng, hơn một ngàn tấm bàn chỉnh tề bày đặt, trưng bày văn phòng tứ bảo (*).
[*Đời xưa khi viết chữ và vẽ tranh, người ta không thể rời khỏi bốn đồ dùng văn phòng là giấy, mực, bút và nghiên. Đó là những thứ mà ngày nay chúng ta gọi là "văn phòng tứ bảo" (bốn vật quý trong văn phòng)]
Nguyên một đám tinh thần vô cùng phấn chấn, mắt mang hưng phấn, thành công hay không thì ở lần hành động này, càng quan trọng hơn là bệ hạ cùng đại thần triều đình đều đang nhìn mình.
Một bên khác thì là võ khảo, bầu không khí phi phàm, vô số dân chúng đang hoan hô, thế mà vừa đến văn khảo bên này thì không còn âm thanh.
Lý Chính ngồi ngay ngắn ở chỗ cao quảng trường, khuôn mặt lạnh nhạt, ánh mắt mang theo uy nghiêm, bách quan xung quanh đứng trang nghiêm.
Giờ phút này cũng có chút quan viên mang theo vẻ kích động, bởi vì tộc nhân nhà bọn họ cũng tiến vào thi đình sau cùng.
Mà cũng có một chút quan viên sắc mặt không tốt, mọi nhân kiệt trong gia tộc đều bị loại.
Lý Chính nhìn về phía hai bên hơn hai ngàn thí sinh, khẽ gật đầu, người bên trong hơn trăm vạn thí sinh có thể tới thi đình, mỗi người đều là thiên tư hơn người.
Thế mà nhà nghèo, người bình thường chỉ bất quá chiếm mười phần trăm thôi, những người khác cơ hồ đều là thiên tài có tên trong các đại gia tộc các thế lực.
Lý Chính yên lặng gật đầu, người bình thường có thể có nhiều người như vậy, cũng là tương đối khá, phải biết người bình thường ở vào thế yếu vô cùng lớn so với những người kia của các đại thế lực, địa vị kiến thức, thân phận hoàn cảnh, tri thức ẩn chứa, đây đều là năng lực đoán luyện ắt không thể thiếu.
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen. Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!.
Xem ra giáo dục bắt buộc cũng muốn trước thời hạn.
Lý Chính yên lặng gật đầu ra hiệu Trần Cung, Tân Khí Tật.
Sắc mặt Trần Cung, Tân Khí Tật nghiêm nghị, trang trọng đi hướng về văn, võ thí sinh.
Thi đình bắt đầu!
Tay Trần Cung nâng thánh chỉ, trịnh trọng lên tiếng, một bộ quan phục màu đen, hiển thị rõ uy nghi.
- Thi đình khảo đề: Trị thiên hạ!
Bách quan nheo mắt, nhìn phía trên Tần Hoàng đoan tọa.
Quả nhiên!
Mà thí sinh nghe được khảo thí đề mục của Trần Cung, đều lộ tinh quang, nhưng không có lập tức viết, nguyên một đám bắt đầu nhắm mắt suy tư.
Lập tức, một vị thí sinh đột nhiên mở hai mắt ra, một đạo tinh quang lóe qua, múa bút thành văn.
Một cỗ khí phách thật lớn từ trên người hắn chậm rãi dâng lên.
Theo một vị thí sinh viết, liên tục có thí sinh cũng bắt đầu viết.
Mà võ khảo bên này cũng bắt đầu, Đại Tần ba mươi hai châu, thiên tài võ giả rất nhiều, ba mươi tuổi trở xuống Tông Sư cảnh cũng không dưới hai trăm vị, còn hai mươi tuổi trở xuống Tông Sư cũng có ba vị, có thể nói thiên tài nhiều.
...
Thời điểm toàn bộ Sở Vực đều đang chăm chú giới khoa cử thứ nhất của Đại Tần hoàng triều, Viêm Vực phụ cận Sở Vực phát sinh đại sự.
Viêm Vực chỉ có một Hoàng triều, nhưng lại có năm Vương triều đỉnh phong.
Năm Vương triều đỉnh phong tề tâm hiệp lực đối phó Đại Viêm Hoàng triều, phân cầm thiên hạ.
Ngay tại đoạn thời gian trước, Ám Viêm vương triều rốt cục tìm hiểu được lão tổ Chí Tôn của Đại Viêm Hoàng triều bế quan ba trăm năm đã chết.
Đạo này tin tức cấp tốc truyền khắp Viêm Vực.
Đại vương các Vương triều đạt được xác định tin tức, lập tức hợp lại thành liên minh đại quân, tấn công đại quan thứ nhất Đại Viêm Hoàng triều, Viêm Môn quan!
Một trận chiến này chủ yếu là vì thăm dò Chí Tôn Đại Viêm Hoàng triều là đã chết hay không.
Đại Viêm Hoàng triều chỉ có một vị Chí Tôn, cũng là một Chí Tôn duy nhất Viêm Vực.
Mà năm đại đỉnh tiêm vương triều cũng có m Dương cảnh Tôn giả tồn tại, mặc dù không có nhiều như Đại Viêm Hoàng triều, nhưng năm đại vương triều cùng nhau cũng đủ ngang hàng cùng Đại Viêm Hoàng triều.
Viêm Môn quan, sơn lĩnh kẹp trì, khe rãnh ngang dọc, thành tường cao hơn ba mươi trượng, uy nghiêm đứng sừng sững! Là đại quan thứ nhất Đại Viêm Hoàng triều.
Mà giờ khắc này bên trong Viêm Môn quan, khí thế ngưng trọng, sát khí tràn ngập, trăm vạn đại quân trận địa sẵn sàng đón quân địch, trấn thủ Viêm Môn quan.
Mà ngoài Viêm Môn quan, đại quân năm đại vương triều liên minh một mảnh đen kịt, liên tục hơn mười dặm, khí thế dồi dào.
Trong đại trướng liên minh, địa thế cao rộng rãi, có thể trực tiếp thấy rõ tình huống Viêm Môn quan.
Năm đại vương triều, phân biệt là Ám Viêm vương triều, Bạch Viêm vương triều, Thanh Viêm vương triều, Tử Viêm vương triều, Xích Viêm vương triều.
Các vương triều thống soái, tướng lĩnh đều tụ tập ở đây thương nghị như thế nào tấn công Đại Viêm Hoàng triều.
Nguyên một đám khí huyết ngút trời, khí thế kinh người.
Ám Viêm vương triều là phát hiện trước nhất tin tức này, bởi vậy Ám Viêm vương triều là minh chủ thống soái năm quân liên minh.
Bởi vậy minh chủ liên minh Ám Liên Thành ngóng nhìn Ngọc Môn quan phòng bị sâm nghiêm, có chút ngưng trọng nói:
- Chư vị, hiện tại Đại Viêm Hoàng triều đã phái trăm vạn đại quân trấn thủ Ngọc Môn quan, càng phái ra đệ nhất thống soái Đại Viêm Hoàng triều Viêm Vô Giác cùng số một mãnh tướng Đoạn Vô Nhai, mấy vị danh tướng.
- Tuy lần này chúng ta có hai trăm vạn đại quân tập kết, nhưng muốn công phá Viêm Môn quan, còn phải cẩn thận mưu đồ mới có thể.
Thống soái Xích Viêm vương triều Xích Phong Huyền, một đầu tóc hỏa hồng phá lệ dễ thấy, xem xét cũng là người tính khí nóng nảy, bên trong mấy vị thống soái, khí thế của hắn thịnh nhất.
- Ha ha, sợ cái gì, Đại Viêm Hoàng triều phái nhiều đại tướng như vậy đến đây, lộ ra đã hết biện pháp, Chí Tôn Đại Viêm Hoàng triều rất có thể đã chết.
- Chỉ cần chúng ta đánh hạ Viêm Môn quan, sau đó tiếp viện liên tục không ngừng đuổi tới, Đại Viêm Hoàng triều cuối cùng bị diệt trong tay chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận