Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 362: Phong Tra Thư Vân Các (1)

Khi nói chuyện, Lâm Tiêu lộ ra biểu lộ hung ác, trong khoảng thời gian này Lý Vọng chèn ép bắt không ít thủ hạ của hắn, mà những tên thủ hạ này là nhóm người dùng rất nhiều thủ đoạn bẩn thỉu để thu hoạch một số vật liệu cùng tài phú kếch xù cho Lâm Tiêu, hiện tại đám thủ hạ này bị Lý Vọng tóm đến không còn mấy người, làm hại Lâm Tiêu gần đây một mực bốc lửa nhưng mười phần biệt khuất, con cháu đại tiểu quan viên bên trong Ngọc Kinh thành một mực đang chê cười Lâm Tiêu hắn.
Mà Chu Lễ Mộ cũng không khá hơn chút nào, hắn vốn đi cùng đường với Lâm Tiêu.
Bởi vì hai người này hết sức thống hận Lý Vọng!
Mà nói đến Lý Vọng hiện tại, bởi vì Tây Xưởng giúp đỡ để Lý Vọng phá hủy không ít cứ điểm của Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ, để Lý Vọng kiếm lời đầy bồn đầy bát, nếm rất nhiều ngon ngọt, bởi vậy hết sức phối hợp tân hoàng hành động, tân hoàng không ngừng thanh lý một số quan viên, cùng chấn nhiếp một số quan viên, mà Lý Vọng thì nhờ vào đó trắng trợn thu thập tư nguyên.
Mà lần này chuyện Thư Vân các cũng là như thế!
Ngay tại lúc này ngoài gian phòng Thư Vân các, tú bà vội vã vọt vào.
Chu Lễ Mộ và Lâm Tiêu nhìn tú bà bộ dáng gấp gáp thì nhướng mày, nhất thời bọn họ có loại dự cảm xấu.
Chỉ thấy tú bà thở phì phò nhanh chóng nói:
- Hai vị công tử, không xong rồi, theo thám tử truyền ra tin tức, Kinh Triệu Duẫn Lý Vọng hiện tại chỉ huy quan binh đang đi nhanh về hướng đây, nói là muốn phong tỏa Thư Vân các!
- Cái gì!
Mặt mũi Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ tràn đầy tức giận đứng lên, Thư Vân các là Tụ Bảo Bồn (*) lớn nhất của mình, Lý Vọng lại muốn đến phong tỏa nó.
[*Bồn đựng bảo vật]
- Lý Vọng có ý gì, hắn có lý do gì phong tỏa Thư Vân các!
Ngữ khí Lâm Tiêu tản ra vẻ băng lãnh hỏi tú bà.
Chỉ thấy mặt mũi tú bà tràn đầy khẩn trương thận trọng nói:
- Trước đó có Mai Vũ không nghe quản giáo, chúng ta như thường ngày sửa trị nàng, nhưng không nghĩ tới nàng hôm qua đột nhiên chạy mất, hôm nay nàng đi nha môn cáo trạng, nói cho Kinh Triệu Duẫn về một số cách làm không tốt của Thư Vân các chúng ta.
- Cái gì, các ngươi làm ăn cái gì thế! Vậy mà để một một nữ nhân chạy trốn, lúc ấy vì cái gì không giết nàng.
Chu Lễ Mộ chửi ầm lên.
Đây không phải rõ ràng cho Lý Vọng một cái cớ sao.
Vừa mới rồi còn nói trong khoảng thời gian này điệu thấp an ổn một chút, không nghĩ tới Lý Vọng nhanh như vậy đã tìm tới.
Tú bà bị mắng cúi đầu thật sâu, còn Túy Khanh cùng Giai Hinh bên cạnh thì nhìn bộ dáng Lâm Tiêu và Chu Lễ Mộ đang tức giận, vội vàng an ủi:
- Công tử, làm gì tức giận như thế, lấy quyền thế của hai người, đánh bại Kinh Triệu Duẫn kia không phải một chuyện đơn giản sao?
- Không sai, Thư Vân các chúng ta có dính dấp đến rất nhiều đại nhân, chẳng lẽ còn sợ một Kinh Triệu Duẫn sao?
Chỉ thấy Lâm Tiêu quăng mạnh bàn tay Túy Khanh đang dựa vào trên người mình, nổi giận mắng:
- Các ngươi biết cái gì, ngươi thật sự cho rằng đây chỉ là thấy một việc nhỏ, ngươi xem một chút đến lúc đó sẽ có đại nhân nào dám tới giúp?
Chu Lễ Mộ cũng trực tiếp đẩy Giai Hinh ra, trong khoảng thời gian này bọn họ sớm hiểu rõ Lý Vọng xưa nay không ra trận khi không có nắm chắc, càng quan trọng hơn là sau lưng của hắn chính là tân hoàng, chủ nhân mới của Đại Hiên hoàng triều.
Trừ người phe phái bọn họ ra, bên trong Ngọc Kinh thành, ai dám đối địch với Lý Vọng.
Chu Lễ Mộ vội vàng nói với Lâm Tiêu:
- Lâm huynh, sự kiện này rất không đúng, thời điểm trước đó Lý Vọng phục kích chúng ta, đều là che giấu, lần này quang minh chính đại, đối phó tuyệt đối không chỉ là Thư Vân các.
Lâm Tiêu là con trai thừa tướng, trình độ nhạy cảm chính trị khác biệt người khác, lập tức phỏng đoán kế hoạch Lý Vọng, cuống cuồng nói với Chu Lễ Mộ:
- Chu huynh, Lý Vọng đang cố ý dẫn xuất quan viên phe phái chúng ta, hắn gióng trống khua chiêng đến Thư Vân các, hiển nhiên là muốn để cho quan viên phe phái chúng ta vì bảo trì Thư Vân các mà ra tay, dù sao tất cả mọi người đều biết Thư Vân các là sản nghiệp của chúng ta.
- Chúng ta bây giờ lập tức truyền tin ra ngoài, nói với phụ thân mình, truyền tin cho các quan viên có lợi ích cùng với Thư Vân các ngàn vạn lần không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Chu Lễ Mộ nghe được Lâm Tiêu nói, lập tức gọi bọn thị vệ một mực bảo vệ bên ngoài nhanh chóng truyền tin ra.
Mà Lâm Tiêu thì trực tiếp nắm lấy cổ áo tú bà, ánh mắt lạnh như băng nói:
- Ngươi bây giờ lập tức xử lý sạch sẽ một số đồ không sạch sẽ phía trên lâu thuyền.
- Đặc biệt là vật liệu có liên hệ với chúng ta và các quan viên, thanh lý toàn bộ.
- Ta và Chu huynh chút nữa sẽ tiến lên ngăn cản một lát, nhớ kỹ, nhất định đừng cho Lý Vọng bắt lấy tay cầm, chỉ cần Lý Vọng không có chứng cứ thực tế, coi như tiện nhân đáng chết kia làm chứng cũng nhiều nhất một ngày, chúng ta sẽ giải quyết hết thảy, nhưng nếu như bị Lý Vọng bắt lấy cái chui, đến lúc đó chúng ta không sẽ như thế nào, ngươi tuyệt đối sẽ chết, nghe rõ ràng chưa?
Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ ngưng trọng liếc nhau, sửa sang lại ăn mặc trên người mình, sải bước đi ra ngoài.
Mà bây giờ Lý Vọng đã chỉ huy mấy trăm quan binh khí thế hung hăng đi vào bờ sông, lúc này trên bờ sông, người đến người đi phi thường náo nhiệt, đám người trông thấy Lý Vọng bày trận như thế, lục tục lộ ra vẻ khiếp sợ, chỉ trỏ bọn người Lý Vọng, nghị luận suy đoán xảy ra chuyện gì, vậy mà để Kinh Triệu Duẫn đại nhân đến Thư Vân các, cũng không thể đến đi dạo kỹ viện chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận