Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 366: Chứng Cứ (2)

Mà người các đại thế lực trong đám người cũng lộ ra vẻ giật mình, dù sao khi đó Mạnh gia trang thảm án ảnh hưởng quá lớn, mà lúc đó bệnh tình thần hoàng Đại Hiên hoàng triều đang nguy kịch, ở giai đoạn tân hoàng giao thế, lúc ấy triều đình không có có tinh lực dư thừa thăm dò sự kiện này, mà sau khi triều đình an ổn xuống, lại tra cũng tra không ra chứng cứ.
Mà đám người thuộc về thừa tướng nhất hệ mười phần chấn động, lập tức xoay người lại đi bẩm báo đại nhân nhà mình.
- Ngươi nói bậy bạ gì đó, loại chuyện này làm sao có thể là do chúng ta làm.
Chu Lễ Mộ tức giận trùng thiên, mặt mũi tràn đầy vẻ bị oan uổng chỉ Vũ Hóa Điền:
- Ngươi đang cố ý hãm hại chúng ta, hắn đang cố ý hãm hại chúng ta.
Chu Lễ Mộ hô với đám người xung quanh.
Mà Lâm Tiêu vẫn giữ vững gương mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn không khỏi co rúm, Vũ Hóa Điền làm sao có thể tìm được chứng cứ, lúc ấy rõ ràng đã diệt khẩu toàn bộ.
Mạnh gia trang là một Trang phủ bình thường, nhưng Mạnh gia trang có một vị Mạnh mỹ nhân phi thường nổi danh, người theo đuổi như cá diếc sang sông nhiều vô số kể.
Mà Lâm Tiêu lúc ấy coi trọng vị Mạnh mỹ nhân kia, thế mà Mạnh mỹ nhân đã sớm rõ ràng bản tính Lâm Tiêu, Mạnh gia căn bản không phải người có quyền có thế, làm sao trở thành thê tử Tam công tử phủ Thừa Tướng, mà Mạnh mỹ nhân càng không muốn làm thiếp Lâm Tiêu có cũng được mà không có cũng không sao, bởi vậy trực tiếp từ chối Lâm Tiêu, dù sao lúc ấy bên người Mạnh mỹ nhân cũng có một vài quan to quyền quý truy cầu.
Ban đêm một ngày nào đó, Lâm Tiêu thiết kế để Mạnh mỹ nhân tiến vào bẫy rập của hắn, Lâm Tiêu trực tiếp cưỡng hiếp nàng...
Chuyện đến cuối cùng, Mạnh mỹ nhân vẫn không chịu ủy thân cho Lâm Tiêu, một lòng muốn kiện quan, cuối cùng Lâm Tiêu dưới cơn nóng giận trực tiếp bóp chết nàng, bởi vì sức ảnh hưởng Mạnh mỹ nhân ở Ngọc Kinh thành khá lớn, có không ít quan to quyền quý truy cầu, bởi vậy Lâm Tiêu vì không để ảnh hưởng đến bản thân, lập tức hủy thi diệt tích.
Mà lúc đó biết chuyện này ngoài Chu Lễ Mộ và thuộc hạ trung tâm ra, thì chỉ còn lại người Mạnh gia trang, bởi vậy lúc ấy Lâm Tiêu nổi lên sát tâm, triều đình quá hỗn loạn, thần hoàng bệnh tình nguy kịch, lúc ấy quan viên triều đình chú ý đều trong hoàng cung, bởi vậy Lâm Tiêu hoặc không làm, đã làm thì làm cho xong, to gan lớn mật trực tiếp diệt hơn một trăm ba mươi nhân khẩu Mạnh gia trang.
Lâm Tiêu lạnh lùng nói với Vũ Hóa Điền:
- Vũ Hóa Điền, ngươi có chứng cớ gì nói bản công tử là chủ mưu, ngươi cũng đã biết cái này sẽ sinh ra ảnh hưởng bao lớn đối với ta, đối với toàn bộ phủ Thừa Tướng, ngươi vu hãm bản công tử, phủ Thừa Tướng nhất định sẽ cho ngươi biết cái giá vu hãm chúng ta.
Vũ Hóa Điền nhìn Lâm Tiêu vẫn còn bình tĩnh cười khẩy:
- Không hổ là Lâm Tam công tử, vẫn có thể bảo trì bình tĩnh, ta đã dám đến bắt ngươi, vậy biểu thị có đầy đủ chứng cứ.
- Người đâu! Gọi Lâm Tam đến đây!
- Lâm Tam!
Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ lúc đầu bình tĩnh nghe được cái tên này, tròng mắt co rụt lại.
Lâm Tam lúc ấy là một trong mấy thuộc hạ trung tâm của bọn hắn.
Hắn không chết sao?
Hai người liếc nhau, áp chế gắt gao kinh hãi xuất hiện ở sâu trong trong lòng.
Chỉ thấy thái giám Tây Xưởng dẫn tới một nam tử toàn thân vết tàn, một mặt tím xanh.
Chỉ thấy vị nam tử toàn thân đều là thương tổn này tràn ngập hận ý nhìn Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ tức miệng mắng to:
- Lâm Tiêu không nghĩ tới chứ, ta còn chưa chết, ta trốn thoát.
Lâm Tiêu nhìn sang, quả nhiên là Lâm Tam.
- Lớn mật! Cẩu nô tài cũng dám hô tên chủ nhân của mình, đáng chết!
Chu Lễ Mộ nhìn Lâm Tam vừa mở miệng đã lập tức bộc phát ra thực lực Tông Sư muốn trực tiếp oanh sát Lâm Tam.
Chỉ thấy khóe miệng Vũ Hóa Điền hơi hơi giương lên, trực tiếp bạo phát khí thế Niết Bàn cảnh, không gian xung quanh như bị ngưng kết, biểu lộ hung tàn trên mặt Chu Lễ Mộ bị định trụ.
Vũ Hóa Điền một mặt trào phúng nhìn Chu Lễ Mộ và Lâm Tiêu nói:
- Xem ra hắn thật là nô tài Lâm Tam trước đó trung thành tuyệt đối với ngươi, ta không có tìm lầm người.
Lâm Tiêu bị khí thế Vũ Hóa Điền bao phủ gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Tam đang im lặng.
Mà Lý Vọng cùng người xung quanh trông thấy hai người biểu lộ như thế, trong lòng nhất thời tin tám phần.
Chỉ thấy Lâm Tam hung ác nói với Lâm Tiêu:
- Trước đó Mạnh gia trang cũng là do Lâm Tiêu và Chu Lễ Mộ làm, đêm đó Lâm Tiêu trực tiếp cưỡng bức Mạnh mỹ nhân... Sau cùng ra tay giết chết nàng, lo sợ chuyện bại lộ, chỉ huy mấy thủ hạ chúng ta trong vòng một đêm giết chết toàn bộ Mạnh gia trang.
Xoạt!
Dân chúng xung quanh nghe được lời Lâm Tam kể, ánh mắt ai nấy đều tức giận nhìn hằm hằm nhìn Lâm Tiêu và Chu Lễ Mộ.
Mặt mũi Lâm Tam tràn đầy hận ý nhìn Lâm Tiêu tiếp tục nói:
- Về sau Lâm Tiêu vì trảm thảo trừ căn, thế mà động thủ với mấy huynh đệ chúng ta, mà ta lúc ấy may mắn chạy trốn thoát khỏi một mạng.
Sau đó Lâm Tam lộ ra vẻ mặt thống khổ nói tiếp:
- Vốn là bởi vì phủ Thừa Tướng thế lớn, ta căn bản không dám đi báo quan, chỉ muốn cả đời mai danh ẩn tính qua sinh sống, nhưng....
Lâm Tam đỏ hồng mắt huyết hải thâm cừu nhìn Lâm Tiêu:
- Vì cái gì, vì cái gì còn muốn giết hết người nhà của ta!
- Ta muốn báo thù!
- Ta muốn để Lâm Tiêu ngươi chết!
Khi Lâm Tiêu thấy Lâm Tam liền đã biết chuyện sẽ bại lộ, Lâm Tam luôn đi theo mình, bất kỳ ai điều tra một cái liền biết.
Vũ Hóa Điền nhìn Lâm Tiêu chậm rãi nhắm mắt lại, khua tay ra lệnh:
- Dẫn bọn hắn đi!
Người Tây Xưởng nhanh chóng trói lại Lâm Tiêu và Chu Lễ Mộ.
Thế mà đúng lúc này, nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng hô lớn:
- Dừng tay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận