Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 692: Quân Hồn Đối Chiến (1)

Ánh mắt Lý Chính như đuốc, nói với Tôn Vũ:
- Thái úy, tiếp theo chuyện quân hồn làm phiền phiền ngươi, Đại Tần hoàng triều sẽ toàn lực ủng hộ quân sự phát triển.
Tôn Vũ nghiêm túc cung kính nói:
- Bệ hạ yên tâm, chúng ta nhất định có thể chế tạo quân hồn quân đoàn thuộc về Đại Tần, ngăn địch bên ngoài Đại Tần.
Lý Chính trọng trọng gật đầu, quân hồn quân đoàn hình thành, Đại Tần có lực lượng đối chiến cùng siêu cấp Hoàng triều, dưới điều kiện tương đương, hẳn là Đại Tần thắng.
Nhưng vào đúng lúc này, từng đạo từng làn khói đỏ báo động ngút trời, như một trụ lớn màu máu sừng sững giữa thiên địa.
Huyết khí kinh khủng nhất thời tràn ngập hư không, toàn bộ bầu trời đều bị che đậy.
Ầm ầm!
Theo đại địa phát ra tiếng oanh minh kịch liệt vang vọng chân trời, quân đội hai đại Hoàng triều lại khai chiến.
Song phương sát khí chấn thiên, tiếng la vang vọng xông phá vân tiêu.
Ánh mắt Lý Chính khẽ động, Tôn Vũ lập tức hiểu rõ ý Lý Chính.
- Bệ hạ, chúng ta đi lên chiến trường xem xem quân hồn quân đoàn bọn hắn chiến đấu đi.
Lý Chính nhìn thấy theo đại quân hai phe khai chiến, các thế lực thám tử xung quanh liên tục mà động, đứng lơ lửng trên không, nhưng cũng không dám khoảng đến gần quan sát, rời xa ở ngoài ngàn dặm, lại chỉ có thể nhìn thấy đại khái.
Đang lúc Lý Chính nghi hoặc nhìn Tôn Vũ lúc, Tôn Vũ cười nhạt một tiếng, sau đó một tay xẹt qua.
Binh đạo thần thông — — Man Thiên Quá Hải!
Hai người dường như cô lập giữa thiên địa, không còn ở thiên địa này, cũng không ở trong hư không, liền giống như đang ở bên trong một tường kép đặc biệt, dư âm, sát khí đều chảy qua theo bên cạnh bọn họ, một chút khí tức cũng không có.
Tôn Vũ mang theo Lý Chính nhanh chóng đi vào chiến trường đang giao chiến, khoảng cách gần quan sát chiến đấu.
Dù sao Tôn Vũ muốn dò xét quân hồn bí pháp nhất định phải tự mình đến trên chiến trường quan sát, nếu không làm sao phân tích, bởi vậy Tôn Vũ dùng binh đạo thần thông bên trong ba mươi sáu kế — — Man Thiên Quá Hải (*) có thể đem tất cả mọi người lừa gạt, ngay cả Chí Tôn cảnh song phương cũng không thể phát hiện.
[*Kế thứ nhất trong Quỷ Cốc Tử Tam Thập Lục Kế, thuộc Bộ thứ nhất: Thắng Chiến Kế.]
Ánh mắt Lý Chính lấp lánh nhìn Tôn Vũ, không hổ là đương triều Thái úy, nếu như bên trong đại chiến, chiêu này có thể chơi chết bao nhiêu tướng lĩnh.
Theo càng ngày càng tới gần chiến trường, phía dưới vô số chiến sĩ đang liều mạng chém giết, các loại dị thú thân hình to lớn chà đạp, thiết kỵ ngang dọc.
Sát khí ngập trời hiện lên, quân đoàn chiến đấu phía dưới bộc phát khí thế lăng thiên, cường đại đến cực điểm, huyết sát cuồn cuộn tại hư không, sát cơ vô tận, giống như đột nhiên đi tới băng xuyên bắc cực, đông lạnh đến tận xương tuỷ.
Mà Tôn Vũ ở một bên giải thích:
- Trên chiến trường hai đại Hoàng triều đều ra năm trăm vạn tinh binh, ba chi quân hồn quân đoàn.
- Tướng lĩnh ba chi quân hồn quân đoàn này đều là Chí Tôn cảnh.
- Hắc Quân Trọc, chúng ta lại đến!
Một tiếng rống to từ phía tây mà đến, vang vọng đất trời, khí thế kinh khủng tựa như một tôn Viễn Cổ Hung Thú vô cùng đáng sợ đánh tới.
Chỉ thấy lúc này một chi mười vạn quân đội lăng không đứng thẳng, một cỗ khí tức đáng sợ tới cực điểm tràn ngập bốn phía đem phương viên hơn mười dặm đều bao phủ.
- Rống!
Một tiếng vang thật lớn quanh quẩn thiên địa.
Phía trên đỉnh đầu bọn họ là sương máu cuồn cuộn vô tận sát khí tạo thành một đầu kình thiên cự mãng ngửa mặt lên trời gào thét.
Mùi máu tươi cực nồng.
Trong mắt cự mãng lộ ra đồng quang đỏ như máu, sát khí lạnh như băng giống như để thiên địa đều đông lại, không khí ngưng kết, nhất thời để binh lính địch quân cả kinh lạnh thấu xương!
Ngay trong nháy mắt này, một tiếng rống to đánh gãy khí thế bọn họ ra sân. Một nhánh đại quân phía bắc phóng lên tận trời.
Một mảnh hắc sát khí nồng đậm cùng cực hội tụ thành mây, lăn lăn lộn lộn, một tuyệt thế hung thú đáng sợ giấu ở bên trong, sát ý ngút trời, tán phát khí thế, đáng sợ đến cực hạn.
Đều là binh sĩ Tông Sư cảnh được quân hồn gia trì từng người từng người ngự không mà đi.
- Rống!
Một cự hổ hung hăng tản ra ngọn lửa màu đen ngửa mặt lên trời thét dài, hắc diễm trong mắt thiêu đốt hư không.
Ánh mắt tướng lĩnh Chí Tôn cảnh hai phe đối mặt, cách nhau hơn mười dặm, đều có thể cảm nhận được sát cơ thân lâm kỳ cảnh.
- Giết!
Hai đại quân hồn ngửa mặt lên trời gào thét!
Binh lính phía dưới sát khí ngưng tụ ngút trời, để quân hồn càng thêm ngưng kết, mà quân hồn dị thú bao phủ lại chiến sĩ phía dưới, nhất thời để thân thể bọn họ tràn ngập cảm giác bành trướng.
Mà tướng lĩnh Chí Tôn cảnh khí thế ngút trời, lăng không đứng ở đầu quân hồn.
- Đến!
Nhất thời hai đại quân hồn quân đoàn như mũi tên nhọn xông vào tới đối phương!
Khoảng cách mấy chục dặm cũng bất quá trong nháy mắt.
Song phương quân hồn quân đoàn được tướng lĩnh chỉ huy xông ra, phóng tới đối phương.
Mà theo quân hồn rời khỏi, khí thế quân đoàn không có chút nào biến hóa, tổng thể khí thế vô cùng đáng sợ, tất cả chiến sĩ sắc mặt lạnh lùng, hình dáng như một mũi tên, khí tức phong duệ tựa như có thể xuyên thủng hư không, xoắn nát vạn vật, dù mấy vị m Dương cảnh Tôn giả ở phía trước ngăn cản đám chiến sĩ Tông Sư cảnh này, vẫn như là châu chấu đá xe, tùy ý bị nghiền ép.
- Ầm ầm ~
Khí thế kinh khủng trấn áp mà đến, như núi cao biển rộng, tức chết chấn động trời cao, mây bay trên trời đều bị triệt để đánh xơ xác.
Hai vị tướng lĩnh Chí Tôn cảnh được quân hồn gia trì, mỗi người đi ra một bước, bầu trời chấn động.
Lăng Thiên vực vô cùng rộng lớn, linh khí dồi dào, thiên địa tự nhiên cũng càng thêm vững chắc, lúc đầu ở tiểu vực, Chí Tôn cảnh tiện tay có thể để bầu trời đánh rách tả tơi, đến Lăng Thiên vực tự nhiên không thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận