Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 768: Từ Hôn Lưu

Ngay tại lúc mọi người tiếp tục trò chuyện thiên tài thi đấu, bên cạnh có một vị nam tử trẻ tuổi khoác trang phục màu đen, sắc mặt vĩnh viễn hiện vẻ lạnh lùng, đối mặt dân chúng xung quanh nghị luận, mắt điếc tai ngơ cấp tốc vội vàng mà qua.
Mà người xung quanh trông thấy nam tử này, liên tục ngừng miệng, người này chính là Đoàn Phổ.
Mọi người thấy Đoàn Phổ nhanh chóng biến mất trong đám người, đều lộ ra ánh mắt chế giễu.
- Nếu như nói bỏ đi Linh Lung công chúa cùng Đàm tiểu thư, trong đám thiên tài còn lại thì người nào tranh giành đệ nhất, có lẽ khó có thể phân giải, cần trận đấu mới biết được.
- Nhưng đệ nhất phế vật Ngọc Lâm thành chúng ta thế nhưng không có không tranh cãi.
- Đệ nhất phế vật đương nhiên là Đoàn công tử cửu ngưỡng đại danh Ngọc Lâm thành chúng ta.
Mọi người nhìn bóng lưng Đoàn Phổ rời đi đầy trào phúng, sau đó một người nghĩ đến cái gì, càng lộ ra biểu lộ cười trên nỗi đau của người khác.
- Lại nói, ba ngày trước, Đàm tiểu thư không phải nói hôm nay sẽ đến nhà bái phỏng Đoàn gia, dự định từ hôn sao.
Hiện tại vị Đoàn công tử này làm sao mới mới vội vàng chạy trở về.
- Ha ha, cái kia còn nói, Đoàn công tử khẳng định biết hôm nay Đàm tiểu thư tiến về Đoàn gia từ hôn, nhẫn nhịn không được mất mặt trước mặt mọi người muốn rời khỏi Đoàn gia, nhưng không chịu nổi gia tộc triệu hoán, tự nhiên lại bị cưỡng chế gọi trở về.
Xung quanh lại là một trận chế giễu.
Mà Đoàn Phổ còn chưa đi xa tự nhiên cũng nghe bọn họ chế giễu, chỉ là nắm chặt nắm đấm, tiếp tục nhanh chóng đi thẳng về phía trước.
Hắn biết hôm nay là thời gian Đàm Mạn Lạc đến nhà từ hôn, cho nên mới vội vã gấp gáp trở về, sau khi thức tỉnh Phệ Diễm Ma Thể, hắn không giờ khắc nào không tu luyện, trải qua nhiều năm bị chế giễu, hắn đã sớm vô cùng khát vọng đối với thực lực, hắn muốn gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc, làm cho tất cả mọi người giật mình, làm cho tất cả mọi người xem Đoàn Phổ hắn không phải là một phế vật, càng là một tuyệt thế thiên tài, bọn họ về sau sẽ chỉ nhìn lên thân ảnh của hắn.
Mà lần này thiên tài thi đấu chính là cơ hội của hắn, cơ hội chứng minh chính mình.
Mà hắn hiện tại chạy về Đoàn gia để… Bỏ vợ.
Đoàn gia, giờ phút này bên ngoài đại sảnh Đoàn gia có không ít người vây quanh, cửa đại sảnh mở rộng, tất cả mọi người có thể nhìn thấy tình huống bên trong đại sảnh.
Trong đại sảnh rất rộng rãi, hơn mười người ngồi đấy hoặc đứng sững không có chút lộ ra chen chúc.
Giờ phút này bầu không khí trong đại sảnh trầm trọng, Đoàn gia gia chủ Đoàn Dục ngồi chủ vị, hắn nghiêm mặt, dựng thẳng lông mày, một đôi mắt bị lửa giận đốt đỏ bắn ra hai vệt ánh sáng lạnh lẽo, nắm chặt hai nắm đấm lại không thể làm gì.
Mấy vị lão giả sắc mặt đạm mạc ngồi trước nhất dưới phía chính là mấy vị trưởng lão trong tộc, trong đó cầm đầu một vị lão giả áo xanh ánh mắt lấp lóe, bộ mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại dị thường hưng phấn.
Hắn chính là Nhị bá Đoàn Thuần đang muốn chiếm lấy vị trí gia chủ mà Đoàn Phổ nói tới.
Mấy vị đằng sau đều là trưởng lão rất có thực quyền trong tộc, mà sau lưng bên cạnh đều đứng nhiều tử đệ thế hệ trẻ tuổi kiệt xuất trong gia tộc.
Mà đối diện chính là Đàm Thế Hoa cùng Đàm Mạn Lạc, Triệu Nhật Thiên mấy người.
Giờ phút này vẻ mặt Đàm Thế Hoa tươi cười thần thái sáng láng, Đàm Mạn Lạc ngẩng đầu, cao ngạo không ai bì nổi.
Triệu Nhật Thiên với tướng mạo anh tuấn như ánh sáng mặt trời, tăng thêm khí chất độc thuộc về thiên kiêu, thân phận đệ tử hạch tâm Xích Viêm thánh địa để một số thiếu nữ Đoàn gia liên tiếp ghé mắt.
Mà mấy vị đệ tử thánh địa còn lại mặc xích viêm hồng tinh bào hiện ra khuôn mặt kiêu ngạo cũng nhận không ít người ngưỡng mộ.
Đám người trong đại sảnh có tâm tư dị biệt, Đàm Thế Hoa dẫn Đàm Mạn Lạc đến Đoàn gia làm chuyện gì đều đã nói, bây giờ chỉ chờ một vị nhân vật chính khác đến.
Mà trên không bên ngoài đại sảnh Đoàn gia, Lý Chính cùng Hoàng Phủ Minh Nguyệt ẩn nặc thân ảnh của mình ngăn cách một phương thiên địa, thấy rõ ràng bên tình huống trong đại sảnh.
Biểu lộ của Lý Chính tựa hồ có chút hoài niệm, có chút ác ý thú vị.
Dường như một vị nhân vật chính chưởng khống ở trong tay mình, để hắn từng bước một trưởng thành, Lý Chính đã sớm giúp hắn kế hoạch tốt tương lai của hắn.
Bỏ vợ, hô lên ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây.
Sau đó hiển lộ tài năng tại thiên tài thi đấu.
Tương lai một đường quấy phong vân, các loại trang bức đánh mặt, đánh bại Triệu Nhật Thiên, cưới bạch phú mỹ đi đến đỉnh phong của nhân sinh.
Ánh mắt Hoàng Phủ Minh Nguyệt lại lưu chuyển ở giữa Đàm Thế Hoa cùng Đoàn Dục, nhàn nhạt cười cười:
- Bệ hạ, Đàm Thế Hoa hôm nay tự mình đến từ hôn, quả thực là đánh mặt ở trước mặt, hóa thành tử địch, coi như Đàm Thế Hoa lưng tựa Xích Viêm thánh địa, nhưng thật có chút không khôn ngoan, xem ra hôm nay không chỉ là từ hôn đơn giản như vậy.
Lý Chính nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Bởi vì Đạm Đài Lạc đến, thế lực Đạm Đài Hiên Minh đã đẩy vào Ngọc Lâm phủ, coi như sáu vị quận thủ liên thủ cũng chỉ bất quá bọ ngựa cản xe không biết lượng sức, bởi vậy bọn họ cần gấp một cái núi dựa lớn hơn ngăn cản thế lực Đạm Đài Hiên Minh.
- Mà cái thế lực này chính là đỉnh tiêm thế lực Hãn Lan châu Xích Viêm thánh địa, người Xích Viêm thánh địa hiểu hơn nếu để cho thế lực đế tử tiến vào Hãn Lan châu, bọn họ sớm muộn sẽ thôn phệ mấy cái phủ xung quanh, lấy thái độ cường thế của thế lực đế tử, cũng sẽ không bình thản chữa trị Hãn Lan châu giống như triều đình, các loại tư nguyên bảo vật, nhân tài đều sẽ cướp đoạt từng cái cùng Xích Viêm thánh địa, thù địch trở mặt là chuyện sớm hay muộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận