Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 818: Lý Chính Trở Về (1)

Đây chính là đại tướng quân.
Đại tướng quân Thánh Võ cảnh đỉnh phong lại bị một vị nửa bước Thánh Võ đánh bại.
Cho dù triều đình truyền tới tin tức xác định, hắn vẫn còn có chút không thể tin được, thậm chí tưởng rằng đại tướng quân cố ý bị thua, giấu ở chỗ sâu vì đại cục.
Tư Không Minh nhìn thoáng qua vị võ tướng này, mặc dù mình cũng có chút kinh hãi, nhưng sự thật là sự thật, bây giờ Hoàng Viêm Khuê trọng thương nằm ở trên giường, đến bây giờ còn đang liên tục không ngừng chuyển vận thiên tài địa bảo liệu thương cho hắn.
Tư Không Minh nhìn ánh mắt của một số võ tướng phía đầy phẫn hận, ngữ khí đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm nghị:
- Mặc kệ trước đó Đại Tần hoàng triều như thế nào, hiện tại Đại Tần hoàng triều được triều đình dùng cái giá to lớn mới đổi lấy liên minh, các ngươi đừng gây chuyện cho ta, nếu các ngươi ai dám phá hư liên minh ở giữa hai đại Hoàng triều chúng ta, bản soái sẽ đích thân làm thịt hắn.
- Tuân lệnh!
Mọi người nhìn thấy gương mặt Tư Không Minh vô cùng nghiêm túc, hiểu rõ tầm quan trọng của việc này, nguyên một đám thu hồi căm hận trong lòng.
Hiện tại người minh hữu Đại Tần hoàng triều này phi thường quan trọng, một khi ngã về Ngọc Tâm thánh địa, chuyện này đối với bọn hắn mà nói là một tai hoạ ngập đầu.
Mà ở phía sau bọn họ, một vị thanh niên võ tướng người khoác chiến bào xích viêm hùng sư nắm chặt Xích Linh Cực Viêm Thương trong tay, cúi đầu, ánh mắt lộ ra cừu hận nồng đậm.
Hắn chính là con trai Hoàng Viêm Khuê — — Hoàng Trung Hồng.
Theo tin tức Tuyết Mộ Hoàng triều cùng Đại Tần hoàng triều liên minh truyền khắp Nam Vực.
Ngự Tâm cương vực lúc đầu chiến hỏa không ngừng lâm vào bình tĩnh, Ngọc Tâm thánh địa không còn cường công thành trì Ngự Tâm cương vực, mà nguyên một đám co đầu rút cổ bên trong thành trì mình chiếm lĩnh, tạo dựng lên rất nhiều phòng ngự đại trận, chủ tuyến phòng ngự.
Một tuần lễ sau, Lữ Bố ở Nghiễm Dương cương vực cũng nhẹ nhõm thu hồi ba thành của Nghiễm Dương cương vực bị Ngọc Tâm thánh địa từ bỏ.
Mà Hạng Vũ cũng suất lĩnh Tây Sở quân đoàn đi vào Nghiễm Dương cương vực chuẩn bị tiến về Ngự Tâm cương vực.
Bên trong Nghiễm Dương cự thành, Trang Chu, Hạng Vũ, Lữ Bố, Tuân Úc mấy người gặp nhau một đường.
Giờ phút này ánh mắt Lữ Bố sáng rực nhìn về phía Hạng Vũ, chiến ý mười phần.
Chiến ý này không phải đối với Hạng Vũ, mà bởi vì Hạng Vũ lại có thể tiếp tục chiến đấu, mà hắn lại chỉ có thể trấn thủ Nghiễm Dương cương vực.
Hạng Vũ nhìn Lữ Bố biểu lộ tự nhiên hiểu rõ ý hắn, phóng khoáng cười một tiếng:
- Ha ha, nhị đệ, đừng nóng vội, đến lúc đó có thể sẽ là thời điểm đại phát thần uy.
Trang Chu cùng Tuân Úc nhìn thấy Lữ Bố hiếu chiến, nhìn nhau bất đắc dĩ cười một tiếng.
Hiện tại Đại Tần hoàng triều mới vừa vào Lăng Thiên vực, quan trọng không phải khai chiến, mà chính là vững chắc ở phía sau, Quế Nghiễm cương vực làm đệ nhất cương vực của Đại Tần do Tôn Vũ, Phòng Huyền Linh, Trương Liêu, Hoa Hùng trấn thủ.
Mà Nghiễm Dương cương vực cũng cần võ tướng đỉnh phong trấn thủ, Lữ Bố làm chiến lực đỉnh phong Đại Tần hoàng triều tự nhiên phải cam đoan Nghiễm Dương cương vực an ổn.
Tuân Úc thì phụ trách chữa trị Nghiễm Dương cương vực.
Lữ Bố cũng biết tình huống thời khắc này, bất đắc dĩ thở dài nói:
- Nếu tam đệ có ở đây thì quá tốt, như thế ta cũng có thể đi theo đại ca chiến đấu.
Tuân Úc càng bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Lữ tướng quân, hiện tại Thái úy và Trang Tử đều đang ở Lăng Thiên vực, Vũ Văn Thành Đô cần trấn thủ Đại Tần, tự nhiên không có khả năng phái hắn đến đây.
Sau đó Tuân Úc nhìn về phía Hạng Vũ tiếp tục nói:
- Bá Vương, lần này trợ giúp Ngự Tâm cương vực, chắc hẳn Thái úy đã giải thích cho ngài.
Hạng Vũ nghe được lời Tuân Úc, nghiêm sắc mặt, gật đầu nói:
- Ừm, thái úy đã trọng điểm nhắc nhở ta, này trợ giúp, một chữ - “Kéo”.
Tuân Úc nhìn thấy sắc mặt Hạng Vũ trịnh trọng, hơi thả lỏng trong lòng.
Đối với chiến tranh, hắn hoàn toàn không cần lo lắng Hạng Vũ, chính là sợ Hạng Vũ quá mạnh, không cẩn thận trong thời gian thật ngắn liền đuổi hết đại quân Ngọc Tâm thánh địa ra khỏi Ngự Tâm cương vực.
Phải biết coi như đuổi Ngọc Tâm thánh địa khỏi Ngự Tâm cương vực, đoạt được thành trì cũng không phải của Đại Tần, mà chính là Tuyết Mộ Hoàng triều, hoàn toàn không cần phí sức như thế.
Mà một khi Tuyết Mộ Hoàng triều đoạt lại Ngự Tâm cương vực, dựa theo ước định liên minh, Đại Tần hoàng triều cùng Tuyết Mộ Hoàng triều sẽ bắt đầu toàn lực xuất binh tấn công Ngọc Tâm thánh địa, đến lúc đó thời gian của Đại Tần sẽ càng ngày càng khẩn bách, càng bất lợi cho ổn định phía sau.
- Việc này ta hiểu rõ, ta có chừng mực, các ngươi yên tâm.
Hạng Vũ nghiêm túc gật đầu tiếp tục nói:
- Ta cho rằng Ngọc Tâm thánh địa cũng sẽ không muốn đem chiến hỏa đốt tới trong khu vực của mình, bởi vậy Ngọc Tâm thánh địa rất có thể sẽ toàn lực xuất thủ ngăn cản Tuyết Mộ Hoàng triều tấn công, trận đại chiến ở Ngự Tâm cương vực này có lẽ sẽ tiếp tục một đoạn thời gian rất dài.
Tuân Úc, Lữ Bố gật gật đầu, Tuyết Mộ Hoàng triều cũng hiểu rõ, bọn họ càng không muốn Đại Tần hoàng triều có thời gian vững chắc hai đại cương vực, bởi vậy bọn họ cũng sẽ dốc toàn lực xuất thủ, mau chóng thu hồi Ngự Tâm cương vực.
Ánh mắt Tuân Úc thâm thúy sâu xa nói:
- Ngự Tâm cương vực rất nhanh sẽ lâm vào kịch liệt càng chiến đấu, một khi mà Tuyết Mộ Hoàng triều cùng Ngọc Tâm thánh địa lâm vào cục diện giằng co liền sẽ yêu cầu Đại Tần chúng ta xuất thủ, mà Đại Tần chúng ta cũng sẽ liên liên tiếp tiếp phái ra tướng lĩnh tiến về Ngự Tâm cương vực.
- Một khi đánh bại Ngọc Tâm thánh địa, Ngọc Tâm thánh địa sẽ tổn thất nặng nề, đến lúc đó đứng trước hai đại Hoàng triều chúng ta tấn công, sẽ chỉ liên tục bại lui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận