Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 278: Lý Duyệt Hành Động (2)

Gặp phải chuyện cũng chỉ có có thể thương lượng cùng Trương Lĩnh, Hàn Nguy, những người khác lên tảo triều không phải cúi đầu không nói, cũng là nheo mắt lại trầm mặc đứng ở nơi đó!
Song khi đàm luận dính đến Thái tử, Vũ Vương, Dương Vương, các phe kẻ ủng hộ bọn họ mới có thể nghị luận ầm ĩ, đều muốn thỉnh cầu Lý Duyệt lập tức cấp phát lương!
Chuyện phái binh, không chút nào yên ổn!
Ha ha!
Lý Duyệt áp chế lửa giận sâu trong trong lòng, mở miệng nói với chúng quan viên một mặt bình tĩnh như thường ngày ở phía dưới:
- Chư vị ái khanh còn có chuyện gì tấu?
- Không có chuyện gì nữa thì hôm nay tới đây thôi, bãi triều đi!
Chúng quan viên nghe xong, lại không có chút động tác, phần lớn quan viên đều nhìn về Thừa tướng cùng Thái úy hai người cầm đầu phía trước. Chỉ thấy hai người bọn họ khẽ gật đầu, chúng quan viên mới cung kính bãi triều:
- Bệ hạ vạn tuế vạn vạn tuế!
Lý Duyệt thấy thế, trong mắt lại bùng cháy giận dữ. Nắm chặt quyền đầu bên trong tay áo, lập tức bình phục phẫn nộ trong lòng đứng lên, long hành hổ bộ đi ra Kim Loan điện. Đợi sau khi Lý Duyệt rời đi, chúng quan viên mới chậm rãi rời đi, mà Thừa tướng cùng Thái úy hai người phía trước bình tĩnh liếc nhau, lập tức tách ra.
Song phương là theo thứ tự ủng hộ Thái tử cùng Vũ Vương, bọn họ hiểu rõ về sau khẳng định sẽ là đối thủ, nhưng bây giờ hai người lại ăn ý cùng một chỗ liên thủ cộng đồng chống cự Lý Duyệt!
Lý Duyệt trở lại ngự thư phòng, trên mặt lúc đầu bình tĩnh tràn đầy lửa giận, trong lòng lại hết sức bất đắc dĩ, biết rõ bản thân bị Tiên Hoàng nhận mệnh làm tân hoàng, khẳng định không chiếm được đông đảo đại thần chống đỡ, quả nhiên sau khi đăng cơ, cũng chỉ có hình bộ thượng thư Trương Lĩnh cùng công bộ thượng thư Hàn Nguy trung với mình, đây là Tiên Hoàng trước đó chuẩn bị cho mình, nếu không mình thật là một bộ khôi lỗi!
Lý Duyệt trong khoảng thời gian này cũng không ngừng muốn kéo quan hệ với các đại thần khác, muốn thu phục một số trọng thần bảo trì trung lập, dạng này có thể chậm rãi đoạt được lực chưởng khống triều đình, thế mà những trọng thần kia làm sao không biết Lý Duyệt đang ở thế yếu, không có nhân vật hạng cân nặng chống đỡ, bọn họ đâu thể đầu nhập vào. Đối với tất cả trung thần mà nói, bọn họ trung với triều đình, trung với Đại Hiên hoàng triều, nhưng cũng không có nghĩa trung với tân hoàng Lý Duyệt.
Lý Duyệt một mặt âm trầm suy tư, tiểu thái giám ngoài điện tiến vào bẩm báo:
- Bệ hạ, Viên đại nhân đến, đang chờ ở ngoài điện!
Lý Duyệt nghe được tiểu thái giám truyền lời, mặt âm trầm nhất thời quét sạch sành sanh, mang theo biểu lộ kinh hỉ vui sướng nói:
- Mau mau để Viên đại nhân tiến vào!
- Không, trẫm tự mình đi nghênh đón!
Lý Duyệt vội vàng đi ra ngoài nghênh đón. Ngự sử đại phu Viên Nghị Phong chính là một trong tam Công Đại Hiên hoàng triều, đây là nhân vật hạng cân nặng mà Lý Duyệt muốn một mực tranh thủ được sau khi đăng cơ!
Hôm nay Viên Nghị Phong đến, cũng biểu thị hắn rất có thể sẽ từ đó chuyển dời chống đỡ Lý Duyệt. Đây coi như là thu hoạch lớn nhất trong khoảng thời gian này của Lý Duyệt.
Chỉ thấy ngoài điện lúc này, một vị lão giả tuổi già sức yếu lạmài tinh thần quắc thước nhìn Lý Duyệt tự mình đến nghênh tiếp, nhẹ gật đầu nhỏ không thể thấy. Còn chưa chờ Viên Nghị Phong mở miệng, mặt mũi Lý Duyệt tràn đầy vui sướng đi đến trước mặt hắn mở miệng nói:
- Viên lão, trẫm rốt cục chờ được ngươi!
Viên Nghị Phong mỉm cười, trán nhất thời hiện đầy nếp nhăn.
- Để bệ hạ đợi lâu, vi thần có tội!
- Ấy, Viên lão, chúng ta đi vào nói!
Lý Duyệt dẫn Viên Nghị Phong đến tiến vào ngự thư phòng.
Trong ngự thư phòng, Lý Duyệt nhìn Viên Nghị Phong ngồi xuống một mặt mỉm cười nhìn mình, nhất thời tiến vào chủ đề:
- Viên lão, ngươi cũng biết tình huống triều đình hiện tại, trẫm muốn bảo trì triều đình ổn định, hi vọng Viên lão trợ trẫm một chút sức lực!
Viên Nghị Phong hiểu rõ ý Lý Duyệt, một mặt nghiêm túc nhìn Lý Duyệt, chân thành nói:
- Bệ hạ ngài nghĩ rõ chưa, nếu như ngài một mực duy trì hiện trạng, ngày sau ngài nhường ngôi, có lẽ còn có thể an ổn sống sót, một khi ngài muốn quyền lợi chưởng khống triều đình, ngày sau nhất định nguy hiểm trùng điệp!
Lý Duyệt lập tức đứng lên trịnh trọng nói:
- Phụ hoàng đã từng nói cho trẫm.
- Thân là một Hoàng giả, trọng yếu nhất chính là có dã tâm!
Lý Duyệt chăm chú nhìn chằm chằm Viên Nghị Phong tiếp tục nói:
- Bây giờ trẫm đã trở thành tân hoàng Đại Hiên hoàng triều, chiếm cứ đế vị địa vị, đã vượt ra khỏi Vũ vương, Vũ Vương, Dương Vương ba người, mà trẫm cảm thấy mình có năng lực phát triển Đại Hiên hoàng triều càng tốt hơn, vì sao trẫm không thể ngồi trên cái ghế chủ nhân Đại Hiên hoàng triều chứ!
Viên Nghị Phong nhìn ánh mắt Lý Duyệt kiên định, cảm nhận được niềm tin không thể phá vỡ, đây không phải mục đích hắn tới sao!
Viên Nghị Phong nhất thời đứng lên cung kính nói với Lý Duyệt:
- Vi thần nguyện vì bệ hạ cống hiến sức lực!
- Tốt, tốt, tốt!
Lý Duyệt hưng phấn bắt tay Viên Nghị Phong,
- Có Viên lão trợ trẫm, trẫm chưởng khống triều đình trong tầm tay!
Theo Viên Nghị Phong hiệu trung, một hồi hàn huyên, Lý Duyệt mở miệng nói:
- Viên lão, trên triều đình bây giờ chỉ có Hình bộ thượng thư Trương Lĩnh cùng Công bộ thượng thư Hàn Nguy hai vị ái khanh chống đỡ trẫm, ngươi cảm thấy trẫm hiện tại nên như thế nào tranh thủ các trọng thần còn lại chống đỡ!
Viên Nghị Phong quyết định đầu nhập vào cũng đã nghĩ đến Lý Duyệt sẽ hỏi như thế, bình tĩnh tự nhiên nói:
- Bệ hạ, vi thần cảm thấy ngươi trước hết có thể tranh thủ Hộ bộ thượng thư Tiêu Phong!
- A!
Ánh mắt Lý Duyệt hơi sáng;
- Viên lão có biện pháp gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận