Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 857: Văn Nhân Võ Tôn (2)

Tự Thụ nghe được lời Giang Thiên, sắc mặt bình tĩnh khẽ thay đổi, lộ ra thần sắc tức giận, ánh mắt băng lãnh nhìn Giang Thiên.
Mà Giang Thiên không để ý Tự Thụ biến hóa biểu tình, tiếp tục nói:
- Mà chúng ta có thể trợ giúp ngươi.
- Trợ giúp ta?
Trong nháy mắt, Tự Thụ áp chế biểu lộ giận dữ trên mặt mình, cười lạnh nói:
- Các ngươi có thể trợ giúp ta cái gì?
Văn Nhân Hi Nhan thấy Tự Thụ trong nháy mắt liền ngăn chặn tâm tình của mình, cấp tốc kịp phản ứng muốn hiểu mình có thể thu hoạch cái gì, bởi vậy càng xem trọng Tự Thụ thêm một phần.
Giang Thiên tiếp tục nói:
- Tự nhiên trợ giúp ngươi và nhị hoàng tử đánh bại Thái Tử cùng Điền Phong.
- A...!
- Khẩu khí thật lớn, các ngươi dựa vào cái gì cảm giác được các ngươi có thể trợ giúp ta, dựa vào cái gì cho rằng ta muốn người của thế lực khác như các ngươi nhúng tay vào chuyện Tuyết Mộ Hoàng triều.
Ngữ khí Tự Thụ càng nói càng nặng, ánh mắt lạnh như băng nhìn thẳng bọn họ, dường như cho rằng bọn họ là địch nhân muốn đến phá hư Tuyết Mộ Hoàng triều.
Giờ phút này Văn Nhân Hi Nhan rốt cục mở miệng nói chuyện:
- Tự Thụ, bản tôn quả nhiên không có nhìn lầm ngươi, ngươi trung thành Tuyết Mộ hoàng triều tuyệt đối.
- Chúng ta tuyệt đối sẽ không tạo thành nguy hại cho Tuyết Mộ Hoàng triều, thậm chí đang trợ giúp Tuyết Mộ Hoàng triều, bởi vì chúng ta có cùng chung một địch nhân.
- Cùng chung địch nhân?
Tự Thụ thấy Văn Nhân Hi Nhan cuối cùng mở miệng, ngữ khí nhẹ nhàng lại một chút.
- Nếu đến trợ giúp Tuyết Mộ Hoàng triều chúng ta, đầu tiên cần phải biểu lộ thân phận của các ngươi, biểu hiện thành ý của các ngươi.
Giang Thiên nghe được lời Tự Thụ, ngạo nghễ nói:
- Chúng ta đến từ Lăng Thiên thánh địa.
- Lăng Thiên thánh địa?
Tự Thụ mở to hai mắt, đột nhiên đứng lên:
- Các ngươi quả nhiên là người Lăng Thiên thánh địa.
Văn Nhân Hi Nhan từ từ nói:
- Tự Thụ, ngươi bây giờ cũng đã âm thầm gọi người điều tra thân phận của chúng ta, chúng ta tự nhiên không cần giấu diếm, bản tôn Văn Nhân Hi Nhan.
- Văn Nhân Võ Tôn.
Tự Thụ giật mình, có chút hoảng sợ nhìn Văn Nhân Hi Nhan, hắn biết danh hào vị Văn Nhân Hi Nhan này.
Hoàn toàn xứng đáng với bốn chữ thiên chi kiêu nữ đời trước, ngoại trừ dung nhan có một không hai ra, chiến lực phi phàm, thậm chí là nhân vật đệ nhất truyền thuyết, trước khi Lữ Bố và Hạng Vũ đến, chiến tích của nàng là kinh khủng nhất, trước kia kém chút lấy Chí Tôn đỉnh phong chém giết tồn tại Thánh Võ cảnh sơ kỳ, tồn tại đồng giai vô địch chân chính.
Sau kho đột phá Thánh Võ cảnh trực tiếp đánh bại cường giả Thánh Võ cảnh đỉnh phong, trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất Lăng Thiên thánh địa, Thánh Võ cảnh lấy nàng vi tôn, danh xưng Văn Nhân Võ Tôn.
Giang Thiên nhìn thấy Tự Thụ bộ dáng khiếp sợ, ngạo nghễ đắc ý nói:
- Danh hào sư phụ ta, không người nào dám giả mạo, hiện tại ngươi tin tưởng chúng ta chứ.
- Mời ngồi, mời lên ngồi.
- Dâng trà, trà tốt nhất.
Tự Thụ vội vàng khách khí chiêu đãi hai người, sắc mặt lộ ra vẻ mừng rỡ:
- Ta rốt cục chờ người Lăng Thiên thánh địa đến.
Văn Nhân Hi Nhan nghe lời Tự Thụ, trong lòng hơi động, hiếu kỳ nói:
- Ngươi biết chúng ta sẽ đến?
Tự Thụ lắc lắc đầu,
- Ta không biết các ngươi đến, nhưng ta biết, nếu có thế lực nào dẫn đầu đi vào Tuyết Mộ Hoàng triều chúng ta đối phó Đại Tần hoàng triều, khẳng định là Lăng Thiên thánh địa.
- Ngươi xác định chúng ta đến giúp Tuyết Mộ Hoàng triều đối phó Đại Tần hoàng triều?
- Mà không phải đối phó Ngọc Tâm thánh địa.
Giang Thiên có chút kinh ngạc.
- Ha ha, đó là tự nhiên!
Tự Thụ vuốt râu mỉm cười.
Văn Nhân Hi Nhan nhìn thấy nụ cười Tự Thụ thong dong tự tin, trong lòng thầm than, quả nhiên nổi danh không phải nói hư. Trong lòng càng thở dài một hơi, có một người dạng này trợ thủ hợp tác mình điều tra Đại Tần hoàng triều, làm ít công to.
Văn Nhân Hi Nhan nhìn chằm chằm Tự Thụ nói.
- Bản tôn muốn biết thái độ ngươi bây giờ đối với Đại Tần hoàng triều như thế nào?
Tự Thụ đối mặt Văn Nhân Hi Nhan nhìn chăm chú, nghiêm sắc mặt, biết Văn Nhân Hi Nhan cũng đang khảo nghiệm mình.
- Võ Tôn, tuy Đại Tần hoàng triều hiện tại trợ giúp chúng ta đánh bại Ngọc Tâm thánh địa, nhưng ta vẫn cho rằng Đại Tần hoàng triều sẽ không có hảo tâm, bọn họ không chỉ muốn công chiếm Ngọc Tâm thánh địa, mà lại âm thầm sẽ còn nhìn chằm chằm Tuyết Mộ Hoàng triều, thậm chí muốn nhất thống Nam Vực, thậm chí Lăng Thiên vực.
- Hừ, khẩu khí bọn họ thật lớn.
Giang Thiên nghe được Tự Thụ cho rằng Đại Tần hoàng triều vậy mà muốn thống nhất Lăng Thiên vực, lộ ra vẻ khinh thường.
Cái này sao có thể, mình ở vào thế lực mạnh nhất Lăng Thiên vực, Lăng Thiên thánh địa cũng không có thống trị Lăng Thiên vực, chỉ bằng Đại Tần hoàng triều?
- Ừm, vậy Tuyết Mộ Hoàng triều các ngươi hiện tại hiểu Đại Tần hoàng triều bao nhiêu?
Sắc mặt Văn Nhân Hi Nhan không thay đổi gật đầu hỏi tiếp.
Tự Thụ nghe Văn Nhân Hi Nhan hỏi, sắc mặt dần dần khó coi nói:
- Đây chính là nguyên nhân ta vẫn cho rằng Đại Tần hoàng triều không có hảo tâm, chúng ta bây giờ có thể nói hoàn toàn không biết gì cả đối với Đại Tần hoàng triều, chúng ta biết, nhìn thấy đều là Đại Tần hoàng triều muốn cho chúng ta nhìn thấy.
- Hiện tại truyền tống trận Quế Nghiễm cương vực và Nghiễm Dương cương vực đều bị vị không gian Thánh giả kia phong tỏa ngăn cản, muốn đi vào hai đại cương vực điều tra tình huống nhất định phải theo biên cảnh tiến vào, mà những binh sĩ Đại Tần hoàng triều kia đều bị hạ cấm khẩu, chỉ cần hỏi bọn hắn đến từ nơi đâu, bọn họ làm sao cũng không nói, ngay cả nói bóng nói gió cũng khó có thể điều tra ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận