Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 864: m Mưu Của Tuyết Mộ Hoàng Triều (2)

Bây giờ Lăng Thiên vực hỗn loạn, nếu như mình nhất thống Nam Vực, ngồi xem các đại thế lực chinh phạt, đến lúc đó lại hợp tung liên hoành, không ngừng chiếm đoạt thế lực, nhất thống Lăng Thiên vực không còn xa không thể chạm.
Trong lòng Tuyết Hoàng khuấy động, chuyện đối phó Ngọc Tâm thánh địa và Đại Tần hoàng triều càng có chút gấp không thể chờ.
- Hiện tại Ngự Tâm cương vực như thế nào?
Đối mặt Tuyết Hoàng đặt câu hỏi, nhìn thấy hỏa nhiệt trong mắt Tuyết Hoàng, những đại thần này há không hiểu Tuyết Hoàng suy nghĩ, Mạnh Khánh Phong bước ra một bước, cung kính nói:
- Bệ hạ, hiện tại bên trong Ngự Tâm cương vực, Tư Không Minh suất lĩnh đại quân không ngừng tấn công đánh hạ thành trì Ngọc Tâm thánh địa, bởi vì có Đại Tần hoàng triều Lữ Bố trợ giúp kiềm chế Ngọc Tâm thành, đại quân đã liên tục thu phục ba tòa đại thành.
- Khi nào mới có thể công phá Ngọc Tâm thành?
Tuyết Hoàng hiện tại muốn biết nhất chính là cái này, bởi vì chủ lực Ngọc Tâm thánh địa đang ở Ngọc Tâm thành, một khi công phá Ngọc Tâm thành, các đại cường giả đều xuất hiện tất để Ngọc Tâm thánh địa thảm bại mà về, đến lúc đó thì đến phiên Đại Tần hoàng triều...
Mạnh Khánh Phong chần chờ một chút, tiếp tục nói:
- Bệ hạ, căn cứ tình báo của Tư Không Minh, nếu liên tục cường công Ngọc Tâm thành chí ít cần thời gian nửa năm.
- Thời gian nửa năm?
Tuyết Hoàng lóe qua một tia bất mãn, thời gian quá lâu.
Mà Thừa tướng Tô Lâm Tín phía dưới lắc đầu chậm rãi nói:
- Tình huống bây giờ đột biến, Ngọc Tâm thánh địa biết được Lăng Thiên vực đại loạn, sẽ không còn có thế lực có thể trợ giúp Ngọc Tâm thánh địa, mà phía sau cũng lại tránh lo âu, tất nhiên sẽ liều chết chống cự chúng ta tại Ngọc Tâm thành, sợ thời gian này sẽ lại kéo lâu hơn!
- Vậy lại phái càng nhiều Chí Tôn, quân hồn quân đoàn tiến về.
Một vị đại thần tỏa ra ánh mắt sắc bén nói.
- Không được!
Binh bộ thượng thư Tuyết Ngân Phong lắc đầu nói:
- Bây giờ Ngọc Tâm thành bị Ngọc Tâm thánh địa trùng điệp bố phòng, lại nhiều Chí Tôn, quân hồn quân đoàn liên tục tấn công, tác dụng sẽ không quá lớn, mà lại cực kỳ bất lợi đối với ảnh hưởng đằng sau khi chúng ta đối phó Đại Tần hoàng triều.
- Nếu muốn nhanh chóng công phá Ngọc Tâm thành, nhất định phải cần rót vào chiến lực cực mạnh.
- Ít nhất cũng phải phái ra cường giả Thánh Võ cảnh đỉnh phong đứng đầu xuất thủ mới có thể một kích mà phá.
- Mà cường giả đứng đầu có thể hoàn toàn thay đổi cục diện, chúng ta cần phái ra Hoàng tướng quân mới có thể.
Mọi người nghe nói thế, liên tục nhìn về phía Hoàng Viêm Khuê bên cạnh Tuyết Ngân Phong, còn chưa chờ Hoàng Viêm Khuê tiếp tục nói chuyện, chỉ thấy Tuyết Ngân Phong đứt quãng nói:
- Hoặc là...
Mọi người nghe được lời Tuyết Ngân Phong chuyển hướng, nhìn về phía Tuyết Ngân Phong, ánh mắt có chút vội vàng.
Đến cùng là còn có thể phái ai đi tấn công Ngọc Tâm thành.
- Hoặc là để Đại Tần hoàng triều phái Hạng Vũ tiến về Ngự Tâm cự thành.
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, mở miệng không phải Tuyết Ngân Phong, mà chính là Hoàng Viêm Khuê sắc mặt tràn ngập sắc bén một mực chưa lên tiếng.
- Hạng Vũ!
Mấy vị đại thần mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn Hoàng Viêm Khuê.
- Không sai, là Đại Tần hoàng triều Hạng Vũ, chúng ta đều đã hiểu rõ chiến lực của Hạng Vũ, nếu có hắn trợ giúp, Tư Không Minh, Phùng Triển Hồng những đại tướng này cùng Đại Tần hoàng triều Lữ Bố bên trong Ngự Tâm cự thành đủ để công phá Ngọc Tâm thành.
- Thế nhưng chúng ta nên như thế nào để Đại Tần hoàng triều phái ra Hạng Vũ?
Một vị đại thần hỏi.
Hiện tại xem như Hoàng Viêm Khuê làm một đạo ám thủ, là ám thủ đối phó Đại Tần hoàng triều, có thể không sử dụng thì không sử dụng.
Mà Tuyết Hoàng càng có khuynh hướng Hạng Vũ xuất thủ, cái này không chỉ là vì Hoàng Viêm Khuê, càng nhằm vào cùng Đại Tần hoàng triều.
- Hạng Vũ, Lữ Bố hai vị võ tướng này, cho dù trẫm cũng không thể không thừa nhận võ tướng mạnh nhất trẫm từng gặp qua.
- Có Hạng Vũ trợ giúp, Ngọc Tâm thành nhất định sẽ bị phá.
- Còn việc để Hạng Vũ xuất thủ, trẫm đã nghĩ kỹ, Đại Tần hoàng triều không phải một mực trông mà thèm sáu thành phía đông Ngự Tâm cương vực à, trước đó để Hạng Vũ trợ giúp chúng ta thu phục sáu thành phía đông, chúng ta trước phái binh tiến về sáu thành phía đông luôn luôn bị Đại Tần hoàng triều ra sức khước từ, hiện tại trẫm sẽ đem sáu thành phía đông danh chính ngôn thuận đưa cho Đại Tần hoàng triều.
Mọi người giật mình, ánh mắt lộ ra hoảng sợ.
Sắc mặt Tể tướng Tô Lâm Tín không thay đổi, lạnh nhạt gật đầu.
Tự Thụ sau lưng nhìn Tuyết Hoàng cũng lộ ra một tia kinh dị, Tuyết Hoàng ngược lại có chút khí phách.
- Bệ hạ, xin nghĩ lại.
- Đại Tần hoàng triều lòng lang dạ thú, chúng ta có cho bọn hắn càng nhiều, bọn hắn cũng sẽ không thỏa mãn.
Một số đại thần không biết kế hoạch của Tuyết Hoàng và Tự Thụ liên tục mở miệng khuyên nhủ.
Tuyết Hoàng sớm đã dự liệu được sẽ có vị đại thần nói như thế, chỉ thấy hắn vung tay lên chỉ Tự Thụ, nói:
- Tự Thụ, ngươi đi ra nói cho bọn hắn, trẫm tiếp theo định làm gì?
- Tuân lệnh!
Bên trong ánh mắt của mọi người, Tự Thụ chậm rãi bước ra, mở miệng nói:
- Kế hoạch này, bệ hạ sớm đã mưu đồ, chúng ta dự định sau khi cùng Đại Tần hoàng triều trọng thương Ngọc Tâm thánh địa, quay đầu liên minh lại với Ngọc Tâm thánh địa, trở tay đánh lén Đại Tần hoàng triều, thu phục hai đại cương vực.
- Mà khi đó sau khi đuổi Đại Tần hoàng triều ra khỏi Lăng Thiên vực, Ngọc Tâm thánh địa đã tổn thất nặng nề, lại cấp tốc chiếm đoạt Ngọc Tâm thánh địa.
Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà mang theo một tia tự hào nói:
- Hiện tại đưa một số thành trì cho Đại Tần hoàng triều không là cái gì, bởi vậy sớm muộn gì chúng đều sẽ thuộc về chúng ta.
- Toàn bộ Nam Vực cũng chính là của chúng ta.
Thế mà Mạnh Khánh Phong lại mở miệng hỏi ngược lại:
- Vì sao Ngọc Tâm thánh địa sẽ liên minh cùng chúng ta, vạn nhất Ngọc Tâm thánh địa tìm kiếm Đại Tần hoàng triều cũng bại lộ kế hoạch của chúng ta thì nên như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận