Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 297: Thương Nghị

Tần Lâm Quân quay đầu nhìn Lý Chính nói:
- Như vậy chúng ta tiếp theo án binh bất động, mượn nhờ Phan Phượng lan truyền một số tin tức không đau không ngứa, để ba đại thế gia hơi hơi chiếm một số ngon ngọt, để ba đại thế gia càng vững tin Phan Phượng giả vờ dựa vào bọn họ, mà chúng ta thì chờ bọn họ thiết lập bẫy rập cho chúng ta!
Lý Chính nhìn mọi người khẽ mỉm cười nói:
- Không sai, chúng ta bây giờ nhìn xem ba đại thế gia như thế nào thiết lập một cái bẫy dẫn dụ đại quân Tần minh chúng ta ra khỏi thành......
Quả nhiên trong khoảng thời gian tiếp theo, lúc ba đại thế gia muốn Phan Phượng lan truyền tình báo trọng yếu của Uyên thành, Phan Phượng một mực lấy cớ bởi vì Tần Vương không còn yêu thích, tiếp xúc không đến bí mật cao tầng, chỉ có thể biết một số tin tức không đau không thương hư hao của Tần minh truyền cho ba đại thế gia. Mà các võ tướng trọng yếu của Tần minh cũng một mực đợi ở bên trong Uyên thành không có bất kỳ động tĩnh gì để ba đại thế gia tìm không thấy cơ hội!
Một chỗ cao sơn trong rừng rậm xa xa Uyên thành, Hà Không Ngôn dẫn theo một tiểu đội ẩn trốn ở chỗ này ngóng nhìn tình huống Uyên thành. Khi một thám báo bẩm báo tin tức Phan Phượng truyền đến. Hà Không Ngôn nhìn tin tức trên thư xong, cười lạnh.
- Quả nhiên không ngoài bổn công tử dự liệu, lại là một số tin tức không đau không ngứa, Phan Phượng quả nhiên làm bộ dựa vào tam đại thế gia chúng ta. Ha ha, Tần minh ơi Tần minh, thật cho rằng chúng ta sẽ bị các ngươi lừa gạt!
- Đi! Về Khôi Tinh thành!
- Kế hoạch chúng ta chuẩn bị có thể bắt đầu!
Sau đó Hà Không Ngôn vung tay, sải bước chạy về Khôi Tinh thành.
Ngày thứ hai, khi Lục Thất hưng phấn từ cầm tới tin tức trọng yếu ba đại thế gia từ trong tay tiểu nhị tửu lâu, lập tức chạy về quân doanh đi gặp Phan Phượng. Lúc này Lục Thất căn bản không có nghĩ đến Phan Phượng giả vờ dựa vào bọn họ, mà ba đại thế gia cũng không có nói tin tức này cho Lục Thất!
Lục Thất chẳng qua là một quân cờ bỏ hoang mà thôi!
Lục Thất chạy trở về lều vải của Phan Phượng, nhìn Phan Phượng hưng phấn nói:
- Phan Phượng tướng quân, tam đại thế gia chúng ta dự định phái 200 ngàn đại quân cùng một vị Tạo Hóa cảnh lão tổ theo Nam thành vòng qua Ưng quận, sau khi chúng ta tấn công Ưng quận, Tần minh nhất định phái binh trợ giúp, mà Phan Phượng tướng quân nhất định phải nghĩ biện pháp lưu thủ tại Uyên thành, đến lúc đó chúng ta lại nội ứng ngoại hợp chiếm lĩnh Uyên thành.
Sau đó Lý Chính rất nhanh nhận được tin tức này. Lúc này Lý Chính, Tần Lâm Quân, Lý Nho, Triệu Quát bọn người tề tụ trong đại sảnh phủ thành chủ. Lý Chính đứng hàng chủ vị nghiêm túc nói với mọi người:
- Mồi nhử ba đại thế gia xuất hiện!
Trên gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của Tần Lâm Quân hiện đầy hàn ý!
Đánh lén Ưng quận!
Thấy Tần Lâm Quân ta không chịu nổi như thế à, là ta dễ đối phó hơn Tần Vương Lý Chính!
Phương Tư Vũ nhìn Tần Lâm Quân biểu lộ, không khỏi mở miệng nói:
- Đây chỉ là một cái mồi nhử ba đại thế gia dẫn dụ đại quân chúng ta ra khỏi thành!
- Thiếu chủ yên tâm, bọn họ hẳn sẽ không thật muốn tấn công Ưng quận, mà chúng ta càng không khả năng để bọn hắn tấn công Ưng quận!
- Không sai, bọn họ đã ra mồi nhử muốn dẫn chúng ta mắc câu, kế hoạch của chúng ta đã thành công một nửa!
Ánh mắt Triệu Quát không có chút rung động nào, bình tĩnh nói.
Lâm Ngọc Kiệt nhẹ giọng hỏi:
- Vậy chúng ta tiếp theo nên như thế nào xuất thủ, ba đại thế gia tất sẽ suất lĩnh đại quân ở phía sau mai phục chúng ta, càng quan trọng hơn là nếu như toàn bộ đại quân chúng ta ra khỏi thành, Uyên thành nên như thế nào!
Tất cả mọi người hiểu rõ, kế hoạch lần này rất mạo hiểm, dù sao thực lực ba đại thế gia mạnh hơn Tần minh nhiều lắm, binh nhiều tướng mạnh. Ba đại thế gia rất có thể trong lúc mai phục bọn họ đồng thời hiểu rõ bộ binh Tần minh bên trong Uyên thành trống rỗng, sẽ còn phái một bộ phận đại quân đến đây tấn công Uyên thành!
Ai đi, đi bao nhiêu, có thể đánh bại đại quân ba đại thế gia hay không!
Người nào lưu, lưu bao nhiêu, người nào có thể giữ vững Uyên thành!
Đây chính là điều mà mấy người Lý Chính hiện tại cân nhắc. Mọi người rơi vào trầm tư. Đi là nhất định phải đi, ba đại thế gia cũng cân nhắc đến Tần minh nhất định sẽ đi, đây chính là âm mưu quỷ kế của ba đại thế gia. Không đi, như vậy Ưng quận phía sau mình căn bản cản không được 200 ngàn đại quân của ba đại thế gia, huống chi còn có một vị lão tổ Tạo Hóa cảnh đi theo. Đến lúc đó phía sau bất ổn, Tần Lâm Quân khẳng định sẽ rút quân trở về thủ, nếu không Yến Ưng phủ khẳng định sẽ bị ba đại thế gia chiếm lĩnh!
Mà Uyên thành còn thừa lại Tần Vương, một phương thế lực mà thôi, đến lúc đó quyền chủ động nắm giữ ở trên tay ba đại thế gia, một phương Lý Chính sẽ gặp nguy hiểm!
Đi, như vậy nhất định bị ba đại thế gia mai phục!
Bởi vậy kế sách này theo ba đại thế gia nghĩ thì tương đối hoàn mỹ. Chỉ là ba đại thế gia tính toán sai một chút, chính là Tần minh đã biết đây là một mồi nhử, Tần minh biết ba đại thế gia khẳng định còn sẽ có đại quân mai phục ở sau lưng mình!
Nếu như Tần minh đi, khẳng định sẽ tính tính toán rõ ràng mọi chuyện cần thiết, có sách lược vẹn toàn!
Tất cả mọi người trong đại sảnh nhìn về phía Lý Nho, dù sao kế sách này do Lý Nho thiết kế, chắc hẳn cũng có biện pháp giải quyết!
Chỉ thấy Lý Nho nhìn Lý Chính một chút, gật đầu mở miệng nói:
- Chư vị, yên tâm, lần này chúng ta nhất định có thể đánh bại ba đại thế gia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận