Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 270: Chiến Đấu (1)

Chỉ thấy Hoa Hùng ngồi trở lại phía trên Giao Mã, phác đao vung tới đại quân đối diện hô:
- Đây chính là danh tướng của các ngươi, một phế vật, lão tử vừa mới bắt đầu làm nóng người, hắn đã ngã xuống!
- Các ngươi còn có người mạnh hơn để gia gia ta có thể chân chính chiến đấu một trận hay không!
Ha ha!
Tiếng trống từ đại quân phía sau lớn hơn!
- Chiến!
- Chiến!
- Chiến!
Lúc này khí thế đại quân Tần minh như hồng!
Gia chủ ba đại thế gia nhìn thấy Hoa Hùng lớn lối, đặc biệt là Chu Vô Tận, mặt mũi tràn đầy nộ khí nhìn thi thể Chu Dương Liệt hóa làm hai nửa dưới chân Hoa Hùng, tức giận nói:
- Người nào chém Hoa Hùng kia sẽ lấy công đầu trận chiến này, thưởng một kiện vũ khí Huyền giai đỉnh phong!
Ánh mắt võ tướng xung quanh nóng lên, nhưng lập tức lại ảm đạm, bọn họ hiểu rõ thực lực của mình, ngay cả Chu Dương Liệt bọn họ đều đánh không lại, làm sao có thể đánh thắng được Hoa Hùng!
Chỉ thấy Chu Thiên Ảnh phía trước nhất thời kích động nói:
- Ta đến!
Chu Thiên Ảnh lập tức xông ra đại quân, tay cầm Trường Sóc hưng phấn vọt tới Hoa Hùng!
Chu Thiên Ảnh vốn một mực không phục Chu Dương Liệt, cảm thấy mình hoàn toàn không kém hơn Chu Dương Liệt, lại thêm Hoa Hùng kịch chiến chém Chu Dương Liệt, khẳng định tiêu hao hơn phân nửa chân khí, hiện tại chính là cơ hội tốt!
Chỉ thấy Chu Thiên Ảnh bạo phát khí thế, khí thế Tông Sư đỉnh phong cường đại ép thẳng tới Hoa Hùng, Trường Sóc biến ảo thành hư ảnh, như là mũi tên đâm tới Hoa Hùng!
Đại quân ba đại thế gia trông thấy Chu Thiên Ảnh lao ra bộc phát khí tức cường đại. Nhất thời phấn chấn, ngóng nhìn Chu Thiên Ảnh chém giết Hoa Hùng, rửa sạch sỉ nhục trước đó!
Mà Chu Quế Tín nhìn Chu Thiên Ảnh lao ra, mi đầu nhíu càng chặt nhưng đã không kịp gọi hắn về!
Chỉ thấy Chu Thiên Ảnh vọt tới chiến trường, rống giận nói:
- Ta chính là Chu gia Chu Thiên Ảnh, đặc biệt tới lấy đầu trên cổ ngươi!
Cuồng phong gào thét, phong ảnh bôn lôi!
Trong nháy mắt Chu Thiên Ảnh đã lao đến bên người Hoa Hùng, trường sóc tràn ngập sức gió cùng sát khí lao thẳng tới trán Hoa Hùng!
Hoa Hùng đã sớm chuẩn bị, chỉ thấy hắn nghiêng người xoáy bổ phác đao, tránh thoát chiêu thức của Chu Thiên Ảnh, chém thẳng vào cái cổ Chu Thiên Ảnh, đồng tử Chu Thiên Ảnh hơi co lại, vội vàng cải biến phương hướng Trường Sóc, vung đón phác đao!
- Cản!
Hai người giao thoa cách ra. Chỉ thấy Hoa Hùng nhìn Chu Thiên Ảnh tàn nhẫn cười một tiếng, mặt mũi Chu Thiên Ảnh tràn đầy ngưng trọng nhìn Hoa Hùng, kình khí trên Trường Sóc vừa mới đụng nhau còn lan truyền đến tay để tay hắn còn đang run rẩy!
Hoa Hùng lao tới giống như cuồng phong bạo vũ gào thét, thẳng chém về phía Chu Thiên Ảnh!
Chu Thiên Ảnh ngưng tụ ánh mắt, thần hồn nát thần tính, tay khua Trường Sóc tiếp tục đối chiến cùng Hoa Hùng!
Trên chiến trường binh khí giao minh, khí lãng lăn lộn. Đại quân hai phe đang ra sức đánh trống, tướng sĩ song phương đều đamh chăm chú nhìn hai người triền đấu kịch liệt trên chiến trường!
Bọn người Lý Chính bên trong Tần minh nhẹ nhõm nhìn Hoa Hùng cùng Chu Thiên Ảnh chiến đấu, Chu Thiên Ảnh sao có thể là đối thủ của Hoa Hùng, coi như Hoa Hùng mới vừa rồi đã tiêu hao không ít chân khí. Quả nhiên không để đám người đợi lâu, qua hai mươi hiệp, Chu Thiên Ảnh đã có dấu hiệu tan tác!
Mà chúng tướng ba đại thế gia thì khẩn trương nhìn Chu Thiên Ảnh!
Lúc này Hà Ngộ Ương nắm chặt vũ khí trong tay, thấy Hà gia gia chủ ra hiệu liền xông ra ngoài!
- Chu huynh, ta đến giúp ngươi!
Chỉ thấy Hà Ngộ Ương bộc phát khí thế sắc bén, đao pháp tinh xảo, lao tới vào hai người đang chiến đấu!
Chu Thiên Ảnh đang lúc tan tác được giải trừ khốn cảnh.
Cản! Cản! Cản!
Vũ khí trong tay ba người giao nhau như ảo ảnh dấy lên tia lửa mãnh liệt, đao khí tung hoành cát bay đá chạy nhấc lên từng đợt bụi mù!
Mà Phan Phượng ở bên cạnh lược trận nắm lưỡi búa hướng xuống, hai con mắt híp lại, biết bây giờ Hoa Hùng còn chưa tới trình độ nguy hiểm, bình tĩnh nhìn mấy võ tướng đối diện có chút rục rịch!
Quả nhiên bên trong ba người kịch liệt đối chiến, Hoa Hùng cũng chiến càng hưng phấn, càng đánh càng hung ác! Tàn ảnh trùng điệp!
Coi như Chu Thiên Ảnh cùng Hà Ngộ Ương liên thủ cũng bắt đầu duy trì không được, chỉ thấy sắc mặt Chu Thiên Ảnh trắng bệch, hổ khẩu bị đánh rách tả tơi máu me đầm đìa, mà Hà Ngộ Ương cũng không khá hơn chút nào!
Đao pháp Hoa Hùng xuất thần nhập hóa, kinh nghiệm chiến đấu phong phú vượt xa bọn hắn, Hoa Hùng nhếch lên phác đao, đánh tan vũ khí của hai người, theo một tiếng hổ gầm, hai con mắt Hoa Hùng đỏ thẫm, phác đao trong tay ngưng kết sát khí hừng hực, tản ra khí tức màu đen. Chỉ thấy Hoa Hùng xoay tròn cuồng đao, khí thế xung quanh toàn bộ dẫn đến trên lưỡi đao, không gian hơi hơi vỡ ra, khí tức khóa chặt Chu Thiên Ảnh cùng Hà Ngộ Ương,
Chu Thiên Ảnh cùng Hà Ngộ Ương thở hồng hộc, hai người liếc nhau đều cắn răng, biết hiện tại là thời điểm nguy hiểm lớn nhất, lập tức bộc phát chiêu thức mạnh nhất của mình liều mạng, gió lớn gào thét, lôi điện oanh tạc!
Bành!
Đồng bằng chấn động, tiếng bạo liệt vang lên, cuồng phong gào thét, trung tâm ba người giao chiến loạn vũ!
Bụi mù tràn ngập, tướng sĩ hai bên đều thấy không rõ lắm tình huống bên trong. Ở trung tâm, hàn đao lóe qua, một tiếng hét thảm vang lên!
Theo một tiếng vang thật lớn, hai người hoành không bay ngược, máu tươi rớt đầy bầu trời!
Chỉ thấy Hà Ngộ Ương đứt gãy cánh tay, miệng phun máu tươi, ra sức quay người bỏ chạy!
Mà Chu Thiên Ảnh như giẻ rách đổ vào mặt đất đồng bằng, hai mắt đã toát ra thần sắc hoảng sợ muôn dạng lúc còn sống, thân thể thì tứ phân ngũ liệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận