Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 837: Tịnh Lang Quân Hồn

Trong trận chiến giữa Đông Lăng thành và Lăng Bình thành, bất kỳ mưu kế gì đều khó mà giải quyết, duy có một trận đại quyết chiến mà thôi.
Hạng Vũ, Lữ Bố ngày thứ hai bắt đầu khởi binh.
Trên không bình nguyên năm mươi dặm bên ngoài Đông Lăng thành, mặt trời gay gắt treo lơ lửng giữa trời, quang hoa xán lạn, phổ chiếu đại địa.
Mặt đất rung chuyển.
Bành.
Bành.
Bành.
Bên trên bình nguyên, trăm vạn tinh binh khí thế xông lên trời không, hình thành đại dương sát khí khủng bố màu đỏ ngòm, trên không Tây Sở quân đoàn, Tịnh Lang quân đoàn, Hàn Long quân đoàn, sát khí thiết huyết già thiên tế nhật, bao phủ hơn trăm dặm hư không.
Thiết huyết sát khí hóa thành mây khói, khí tức huyết sắc chấn đãng cửu thiên, hư không chấn động, giờ phút này nếu là một cường giả Chí Tôn cảnh bay qua từ không trung đều muốn bị sát khí vô cùng thiết huyết kia đánh rơi xuống, sau đó bị tuỳ tiện giảo sát.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tây Sở quân đoàn đi theo Hạng Vũ dẫn đầu xông ra.
- Chiến! Chiến! Chiến!
Ánh mắt mười vạn chiến sĩ Tây Sở quân đoàn cường liệt, trên người bạo phát ra sát khí vô tận.
Ầm ầm....
Hư không chấn mở, một cỗ Thương Thiên bá ý cuốn lên tứ phương, Bá Vương quân hồn với thân thể vĩ ngạn, hiện lên sau lưng Hạng Vũ, khuôn mặt mơ hồ, chân đạp thiên địa chi hà, đầu nâng nhật nguyệt tinh thần, thân thể vĩ ngạn như là một phương đại thế giới.
Hạng Vũ mở ra Trọng Đồng nở rộ quang mang vạn trượng, lực lượng bên trong không ngừng sôi trào, như dòng nước lũ xao động, trực tiếp dung nhập vào Bá Vương quân hồn, thân thể Bá Vương quân hồn to lớn nhất thời trợn trừng hai con mắt, tan tác như điện, một cỗ uy áp tinh thần kinh khủng bao phủ toàn trường.
Oanh!
Bên trong ánh mắt kính sợ của vô số trong mắt người, thân thể Hạng Vũ giờ phút này vĩ ngạn như thần như ma, bá khí ngập trời, bầu trời ám trầm, làm nổi bật lên hắn cao lớn vĩ ngạn, bầu trời bị rung động, dường như phiến thiên địa này đều dung không được bóng người bá đạo đến cực hạn này.
Hạng Vũ nhìn về phía Đông Lăng thành giờ phút này vô cùng nhỏ bé, lộ ra một tia ý lạnh, Bá Vương Kích trong tay phát ra thần quang vô cùng vô tận, tiếng gió phần phật lôi động, cuồng phong tàn phá bừa bãi, sát cơ trên mặt hắn ngút trời, kích mang vô cùng thấm nhuần trời cao, trùng trùng điệp điệp, nhuệ khí bắn thẳng lên thương khung, đâm về Đông Lăng thành.
Ầm ầm!
Kích mang vạn trượng, khủng bố cùng cực, sáng chói cùng cực, toàn bộ bao phủ trọn cái Đông Lăng thành, hư không phía dưới kích quang sắc nhọn đều sụp đổ từng mảnh, từng tầng từng tầng không gian loạn lưu đều chôn vùi thành tro.
- Phòng ngự!
Bên trong Đông Lăng thành vang lên một tiếng quát lớn.
Mười một vị Chí Tôn nhìn thấy Hạng Vũ khủng bố như thế tức giận xông tới, sắc mặt đều là hoảng sợ, khí thế trên người bạo phát mênh mông linh lực gia trì vào bên trong phòng ngự đại trận.
Ông!
Ánh sáng phòng ngự đại trận phát ra bốn phía, hóa thành gợn sóng rõ ràng, toàn bộ đại trận trở nên vô cùng cứng rắn.
Tất cả đệ tử thánh địa Đông Lăng thành nhìn Hạng Vũ bá diễm ngập trời, kích mang khiến thiên địa thất sắc, nhuệ khí vô cùng khủng bố, cho dù có phòng ngự đại trận che chắn, bọn họ đều cảm nhận được cảm giác áp bách cực hạn, cơ hồ muốn đem mình nghiền nát.
Xích Phong Viêm cùng Chu Liễu Thanh thấy thế cũng nhịn không được, không thể để cho Hạng Vũ công kích đánh tới Đông Lăng thành, nếu không Đông Lăng thành ngăn không được, bao nhiêu người sẽ chết phía dưới một kích này.
Oanh!
Trong nháy mắt, cuồn cuộn khí thế của Xích Phong Viêm cùng Chu Liễu Thanh khổng lồ hoàn toàn che đậy trọn cái Đông Lăng thành, xông lên trời.
Quanh người Xích Phong Viêm giờ phút này có xích diễm đỏ sậm vô tận khủng bố vờn quanh, một luồng xích diễm đã có thể đốt cháy hư không.
- Keng!
Một tiếng kiếm rít Lôi Động Cửu Thiên, quanh thân Chu Liễu Thanh phát ra vô tận quang hoa, trong hư không nhiễm lên lạnh lẻo thấu xương, khí thế Thánh Võ cảnh đỉnh phong toàn diện bạo phát bao phủ thiên địa.
Sát cơ toàn thân hai người nồng đậm đến cực hạn.
Hai người cầm đao kiếm trong tay, bóng người sáng chói chói mắt, khí thế sau lưng mãnh liệt dao động.
Ầm ầm.
Hai người liên thủ chém về phía Hạng Vũ.
Hai người bộc phát sát cơ khủng bố tuyệt luân, bao phủ thiên địa, đao kiếm nhuệ khí, chướng mắt chói mắt.
Trong vô số ánh mắt đang xem, công kích của Hạng Vũ rốt cục chạm vào công kích của hai người.
Ầm ầm... Ầm ầm!
Hào quang chói sáng khiến binh lính phía dưới không thể mở mắt ra, quang hoa nhấp nháy, trời cao đang sụp đổ.
Uy năng vô cùng khủng bố bao phủ tứ phương.
Dư âm dập dờn lao đến phía trên phòng ngự đại trận Đông Lăng thành, gây nên chấn động vô biên, lung lay sắp đổ.
Đang lúc dư âm kinh khủng cuốn về phía liên minh đại quân, Hỏa Luyện, Hàn Lẫm, Thái Cuồng những tướng lĩnh Chí Tôn bày ra mặt sắc mặt ngưng trọng, đối mặt dư âm Hạng Vũ giao chiến, bọn họ cũng muốn dùng hết toàn lực ngăn cản mới có thể triệt tiêu.
Ngay tại lúc này, một tiếng cười cuồng ngạo chấn động trời cao.
- Ha ha!
Lữ Bố cuồng ngạo cười to tay cầm Phương Thiên Họa Kích, sát khí toàn thân đỏ như máu tràn ngập, ngồi trên chiến mã đỏ thẫm hung tợn độc ác, hai con mắt Lữ Bố phát ra thần quang vô tận, chiến ý thậm chí đều hóa thành Thiên Địa Hồng Lô (lò luyện trời đất), thiêu đốt trên bầu trời, khí tức đỏ sậm vô cùng cuồn cuộn.
Lữ Bố mãnh liệt vọt lên khua Phương Thiên Họa Kích đột nhiên quét ngang về phía trước, nhất thời một mảnh kích quang hoành không, có hơn hơn mười dặm, dư âm kinh khủng trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Mà mười vạn kỵ binh Tịnh Lang quân đoàn theo sát phía sau Lữ Bố trùng sát lao tới, khí thế vô cùng đáng sợ, khí tức màu máu vờn quanh.
Mà Hạng Vũ ở trên không còn đang chiến đấu cùng Xích Phong Viêm và Chu Liễu Thanh, kinh khủng chiến đấu khiến để bốn phương thiên địa chấn động, hư không phá toái, vô tận phong bạo tàn phá bừa bãi.
- Ngạo!
Một tiếng Khiếu Thiên Lang ngao, sấm sét đại âm chấn động trời cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận