Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 562: Thu Phục Ngọc Nữ Môn

Lý Chính khẽ vuốt cằm, cũng không phải, một dân chúng bình thường có thể lấy Ngọc Nữ môn trưởng lão, tuy có Ngọc Tâm Mai ở sau lưng làm chỗ dựa, nhưng có thể dưới ánh mắt phỉ nhổ của người khác làm tới chức Thành chủ, lại phát triển Ngọc Nữ thành được ngay ngắn rõ ràng, được mọi người Ngọc Nữ môn tán thành, năng lực này cũng không bình thường.
Lý Chính cùng Thượng Quan Mộ Hoàng một đường đàm luận các loại chuyện lý thú, chỉ chốc lát sau đã đi tới phủ thành chủ, mà lúc này Sử Nhuyễn Phạm chỉ huy một đoàn người mặt mũi tràn đầy ý cười ở bên ngoài phủ chờ đợi, có chút phô trương trang trọng.
Dưới tình huống Lý Chính không che giấu chút nào, Sử Nhuyễn Phạm làm chủ nhân một thành sao có thể không phát hiện, mà tin tức này cũng rất nhanh sẽ truyền đến Ngọc Nữ môn, không lâu Ngọc Tâm Nghiên sẽ phái người tự mình nghênh đón Lý Chính tiến về Ngọc Nữ môn.
- Thành chủ Ngọc Nữ thành Sử Nhuyễn Phạm bái kiến Tần Vương điện hạ!
Sử Nhuyễn Phạm nhìn xa xa Lý Chính cùng Thượng Quan Mộ Hoàng trai tài gái sắc đi tới, vội vàng vẻ mặt vui cười đón lấy.
- Sử thành chủ có lòng!
Lý Chính nhìn Sử Nhuyễn Phạm cùng một hàng quan viên phía sau, gật gật đầu.
- Điện hạ mời!
Lý Chính cùng Thượng Quan Mộ Hoàng được Sử Nhuyễn Phạm cung kính mời đi vào phủ thành chủ.
Các Quan viên bên cạnh một mặt ý cười ở bên cạnh đi cùng.
Sử Nhuyễn Phạm thì ở bên cạnh giới thiệu một số cảnh đặc biệt của phủ thành chủ, trong lúc nhất thời cũng cảm thấy náo nhiệt.
Hòn non bộ bên bờ ao, hoa sen ánh hồng.
Lý Chính đột nhiên ngừng lại, quay người nhìn về phía Sử Nhuyễn Phạm nói:
- Sử thành chủ, bản vương đã sớm nghe nói ngươi là một nhân tài, không biết có nguyện ý hiệu lực cho bản vương hay không?
Sử Nhuyễn Phạm nghe được Lý Chính ngay thẳng, biểu lộ nao nao, trong lòng nháy mắt suy nghĩ vạn điều, trong nháy mắt nở nụ cười chân thành nói:
- Điện hạ nói đùa, ngài là tổng đốc Dực Châu cao quý, thuộc hạ tự nhiên chính là thần tử của điện hạ.
- Tốt, ngươi thật rất không tệ!
Lý Chính vỗ vỗ bờ vai của hắn làm thân cận, bên trong ánh mắt tràn ngập vẻ hân thưởng, kẻ thức thời là tuấn kiệt.
Còn những quan viên Ngọc Nữ thành bên cạnh nguyên một đám há miệng, khiếp sợ nhìn Sử Nhuyễn Phạm, nhanh như vậy đã đầu nhập vào Tần Vương rồi?
Đều không nhắn lại cho Ngọc Nữ môn sao?
Thành chủ ăn cơm chùa này không sợ trực tiếp đắc tội Ngọc Nữ môn?
Còn có ăn cơm bao nuôi nữa hay không?
Sử Nhuyễn Phạm thấy quan viên phía sau khiếp sợ nhìn mình, hiểu rõ bọn họ đang suy nghĩ gì.
Sử Nhuyễn Phạm hiểu hơn, coi như mình làm được cho dù tốt, trong mắt tất cả mọi người Ngọc Nữ thành bao gồm cả Ngọc Nữ môn, mình mãi mãi cũng là tên ăn bám mới đạt được chức Thành chủ, coi như cai trị Ngọc Nữ thành thật tốt, đều sẽ có rất nhiều người nói xem ở trên mặt mũi Ngọc Tâm Mai, có hơn phân nửa công lao Ngọc Tâm Mai ở phía sau ủng hộ mình.
Còn đắc tội Ngọc Nữ môn, Sử Nhuyễn Phạm âm thầm khinh thường, hắn đã sớm hiểu qua Tần Vương, Tần Vương có thể từ không có bất kỳ thế lực gì chống đỡ, đi tới hiện tại, bức Tần Lâm Quân, diệt ba đại thế gia, bình Ương Châu. Yến Châu cùng Ương Châu đều triệt để chưởng khống trong tay Tần Vương, các đại gia tộc nơi đó đều thần phục, sao Dực Châu lại ngoại lệ.
Người Kiếm Các cùng Chân Võ các há không biết, nhưng người trong cuộc, luôn có chút vọng tưởng.
Mà lần này Tần Vương đến, Sử Nhuyễn Phạm rất rõ ràng, tin tưởng sau đó, Ngọc Nữ môn sẽ đầu nhập vào dưới trướng Tần Vương.
Bởi vậy Sử Nhuyễn Phạm mới có thể không chút do dự lựa chọn đầu nhập vào Tần Vương, hắn nghĩ ra được một cơ hội.
Một cơ hội biểu hiện, mình không dựa vào ăn bám cũng có thể có một phen sự nghiệp.
Quả nhiên, ngay sau khi Lý Chính tiến vào phủ thành chủ nghỉ ngơi tại đại sảnh, người Ngọc Nữ môn liền đến, hơn nữa còn là Ngọc Tâm Nghiên tự mình đến.
- Tần Vương đi vào Ngọc Nữ thành cũng không báo một tiếng, để cho chúng ta chậm trễ tiếp đón Tần Vương.
Phong tư tuyệt lệ, áo trắng tung bay, Ngọc Tâm Nghiên đột nhiên xuất hiện trong đại sảnh, ngữ khí sâu xa nói.
Ngọc Tâm Mai cùng hai vị trưởng lão đi theo bên cạnh.
Lý Chính nhìn Ngọc Tâm Nghiên tự mình đến, nụ cười trên mặt càng tươi hơn:
- Ha ha, đã sớm nghe nói Ngọc Nữ thành chính là Dực Châu nhất tuyệt, đặc biệt đến đây thưởng thức, không nghĩ tới Ngọc môn chủ có thể tự mình nghênh đón, chuyến đi này thật không tệ.
Sảnh quan viên trong đại nhìn thấy tình huống hiện tại, thấy Ngọc Tâm Mai ra hiệu toàn diện rời đi, Sử Nhuyễn Phạm cũng thức thời rời khỏi.
Hiện tại trong đại sảnh chỉ còn sót Lý Chính, Thượng Quan Mộ Hoàng cùng người Ngọc Nữ môn.
Ngọc Tâm Nghiên nhìn thấy tất cả mọi người rời đi, hai mắt nhìn thẳng vào Lý Chính nói:
- Tần Vương điện hạ lần này đến Ngọc Nữ môn, chắc hẳn còn có một mục đích lớn hơn.
Lý Chính thấy Ngọc Tâm Nghiên trực tiếp, cũng không lại vòng vo nói thẳng:
- Không sai, hôm nay tới đây thì muốn Ngọc Nữ môn đầu nhập vào bản vương.
Ngọc Tâm Mai và hai vị trưởng lão nghe được lời Lý Chính, sắc mặt biến đổi.
Bởi vì Lý Chính nói chuyện trực tiếp, vậy biểu thị không có chỗ thương lượng.
Hoặc là đầu nhập vào, hoặc là địch.
Ba người khẩn trương nhìn Ngọc Tâm Nghiên.
- Tốt, Ngọc Nữ môn ta nguyện ý đầu nhập dưới trướng Tần Vương, bất quá ta có một yêu cầu!
Ngọc Tâm Nghiên cũng cẩn thận điều tra qua Lý Chính, nàng cũng hiểu rõ Tần Vương Lý Chính bắt buộc phải chiếm Dực Châu, mình căn bản không ngăn cản được.
Có thể nói kế ly gián của Lý Chính rất thành công.
Mặc kệ người Kiếm Các cùng người Chân Võ các có tin Ngọc Nữ môn hay không, ở giữa tam tông môn đã tồn tại ngăn cách.
Bất hoạn quả nhi hoạn bất quân (*).
[*Không lo ít của bằng lo chia không đều]
Mà Ngọc Tâm Nghiên cũng nhìn thấy thành ý của Lý Chính, nàng đã biết Tần Vương cũng chỉ mang theo hai vị hồng nhan tri kỷ đến đây mà thôi, không có hắn hộ vệ của hắn.
Đã đánh không lại, vậy liền gia nhập vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận