Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 377: Trần Bình Phỏng Đoán (2)

Lúc ấy ta nổi lên lòng nghi ngờ, Đại tướng quân tạ thế đối với Trấn quốc phủ chúng ta mà nói hẳn là một đả kích trầm trọng, vì sao có người lại ở nơi bí ẩn hẻo lánh lộ ra vẻ hưng phấn.
Khi bọn người Tần Trấn Hiên nghe được Trần Bình kể, đều hơi hơi nhíu mày, nhất thời cũng nổi lên lòng nghi ngờ.
Người bên cạnh trực tiếp phản bác:
- Trần tiên sinh, coi như lúc ấy Diệp Hân Ngữ kia biểu lộ không đúng, cũng không thể như vậy kết luận Tần Lâm Quân hãm hại Đại tướng quân chứ.
- Đúng thế!
Không ít người tán đồng gật đầu, người phía dưới có chút châu đầu ghé tai bắt đầu khe khẽ bàn luận.
Tần Lâm Quân mặc dù bây giờ là địch nhân của bọn hắn, nhưng bọn họ vẫn rõ ràng phong cách Tần Lâm Quân làm việc, không có khả năng hãm hại Đại tướng quân.
Tần Trấn Hiên cũng đồng ý cái nhìn của bọn hắn, nhưng càng tín nhiệm Trần Bình, cau mày nói:
- Trần Bình ngươi còn tra được cái gì, nói tiếp...
Trần Bình nhìn phản ứng của mọi người, sắc mặt như thường nói:
- Chư vị, Tần Lâm Quân mặc dù là đối thủ của chúng ta, nhưng ta cũng sẽ không tùy ý chửi bới vị đối thủ đáng kính này, ta nói có quan hệ với Tần Lâm Quân, cũng không phải nói là Tần Lâm Quân hãm hại Đại tướng quân, các ngươi nghe ta nói hết.
Mọi người phía dưới nghe Trần Bình nói thế, đình chỉ nghị luận, nhìn về phía Trần Bình.
Trần Bình mỉm cười nói tiếp:
- Đang điều tra chuyện Đại tướng quân, ta vẫn hỏi một vấn đề, chúng ta một mực hoài nghi là người ngoại lai hạ độc Đại tướng quân, nhưng có khả năng thật ra là người bên trong Trấn Quốc phủ hạ độc hay không!
- Cái gì?!
Mọi người đều kinh hãi.
Coi như trước đó Trần Bình nói cái chết của Đại tướng quân có quan hệ cùng Tần Lâm Quân, Bạch Cuồng Sinh vẫn luôn vững như bàn thạch, nhưng nghe Trần Bình nói có gian tế, đột nhiên mở hai mắt ra, ánh mắt như lưỡi kiếm sắc bén đâm về phía Trần Bình.
- Trần Bình, ngươi biết ngươi nói như vậy sẽ có hậu quả là gì không?
- Trấn quốc phủ chúng ta nhiều năm qua từ trên xuống dưới đều trung thành tuyệt đối, cho tới bây giờ đều chưa từng xuất hiện một tên gian tế.
Tần Trấn Hiên nhìn Bạch Cuồng Sinh một mặt nghiêm túc nhìn Trần Bình, cũng không khỏi đến hoài nghi nói:
- Không sai Trần Bình, trên dưới trấn quốc phủ chúng ta tuyệt đối đều là hiệu trung Trấn Quốc phủ.
Trần Bình nhẹ gật đầu, nhìn mọi người âm tình bất định tiếp tục nói:
- Ta cũng biết các vị đang ngồi không có khả năng làm chuyện có hại Trấn Quốc phủ, nhưng nếu như trước kia không phải người Trấn quốc phủ chúng ta thì sao?
Một vị bộ dáng quan văn bên cạnh Bạch Cuồng Sinh tên Tống Tống Nhậm Nghĩa, mưu trí cũng tương đối bất phàm, chỉ thấy ánh mắt hắn khẽ híp một cái mở miệng nói:
- Trần tiên sinh nói Đại tướng quân bị hạ độc rất có thể có quan hệ với Diệp Hân Ngữ kia.
- Bất quá đây là vì cái gì? Vì sao Diệp Hân Ngữ muốn độc hại Đại tướng quân, chẳng lẽ nàng không biết hậu quả của việc làm như vậy sao?
Người phía dưới vẫn còn có chút nghi ngờ.
Một tướng lĩnh khí thế phi phàm nói:
- Ha ha, cái này có cái gì nghi ngờ, Đại tướng quân vẫn luôn ủng hộ công tử chúng ta, Tần Lâm Quân cũng không dám trở lại Trấn Quốc phủ, các nàng cũng biết nếu như một mực tiếp tục, công tử chúng ta sau cùng nhất định chưởng khống Trấn Quốc phủ, các nàng khẳng định không nguyện ý trông thấy tình cảnh này.
Bởi vậy Diệp Hân Ngữ vì Tần Lâm Quân, hạ độc hãm hại Đại tướng quân cũng rất có thể, không phải vậy động tác Tần Lâm Quân sao lại nhanh như vậy, có quyết tâm cùng bá lực trực tiếp bỏ hết thế lực cực khổ gầy dựng tại Yến Châu chạy về Trấn Quốc phủ.
- Không có khả năng, chỉ là Diệp Hân Ngữ đang ở Yến Châu xa xôi làm sao có thể sẽ hạ độc vào Đại tướng quân phủ, nàng làm sao có thể có năng lực như thế!
Một tướng lĩnh khác bên dưới phản bác.
Tống Nhậm Nghĩa híp mắt âm trầm nói:
- Nàng không có năng lực như thế, nhưng một số người tử trung Tần Lâm Quân bên trong Trấn Quốc phủ thì sao, bọn họ có khả năng hợp tác hay không.
Bạch Cuồng Sinh nhìn thoáng qua Tần Trấn Hiên phía trên, trong lòng có chút đồng ý với Tống Nhậm Nghĩa, dù sao trước đó cái chết của Cao Tinh Đào tuy rất hợp lý, nhưng những người trung tâm Tần Lâm Quân há không hoài nghi, nhưng Đại tướng quân lại chẳng quan tâm việc Cao Tinh Đào chết, còn để Tần Trấn Hiên chưởng khống hai phủ, làm sao có thể không để những người kia thất vọng đau khổ, càng quan trọng hơn là nếu như tiếp tục, người kế tiếp chết rất có thể chính là bọn họ, mà Tần Lâm Quân ở Yến Châu phía xa căn bản không có biện pháp bảo vệ bọn hắn, mà Đại tướng quân hiển nhiên từ bỏ bọn họ, chưa chừng còn thật có người vì tương lai Tần Lâm Quân và mình mà độc hại Đại tướng quân.
Mà cái Diệp Hân Ngữ kia cũng là một nữ tử có tâm kế, vì tương lai Tần Lâm Quân, còn chưa nhất định sẽ mưu đồ bí mật cùng người tại Trấn Quốc phủ.
Dù sao Diệp Hân Ngữ là tâm phúc Tần Lâm Quân, nếu có Diệp Hân Ngữ liên hệ, có người rất có thể thật sẽ bí quá hoá liều.
Mà vẫn có một ít người nghi ngờ nói:
- Coi như bọn họ có thể hợp tác, nhưng Tần Lâm Quân hẳn phải biết chứ, chẳng lẽ nàng không có phát...
Mà một số người dường như kịp phản ứng lên tiếng:
- Phát hiện thì thế nào, phải biết thế lực Trấn Quốc phủ dụ hoặc bao lớn, Tần Lâm Quân thật trơ mắt nhìn quyền lực của mình chậm rãi mất đi?
- Chỉ cần nàng xem như không trông thấy, chuyện này đối với nàng mà nói trăm lợi không hại, hiện tại sự thật chẳng phải đã chứng minh, nếu như Đại tướng quân vẫn còn, nàng dám trở về tranh đoạt cùng công tử sao?
Vừa dứt lời, mọi người yên tĩnh, Trấn Quốc phủ là thế lực gần với hoàng thất Đại Hiên hoàng triều nhất, người nào không muốn lấy được nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận