Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 984: Quách Khai Vào Triều

Mà Hoa Hạ nhân kiệt thì chấn kinh cái tên Quách Khai này.
Lúc bắt đầu Quách Khai tìm kiếm được Triệu Cao, Triệu Cao cũng vì đó khẽ giật mình, đây tuyệt đối là Quách Khai kia.
Mà đám nhân kiệt nhìn đến biểu lộ của Triệu Cao, nhất thời hiểu rõ cũng là Quách Khai kia.
Trong lòng phức tạp nhất cũng là Triệu Quát hiện tại đang ở trên triều đình.
Hiện tại Lý Mục và Từ Thế Tích, Mã Siêu, Tân Khí Tật một đám văn thần mãnh tướng lĩnh trấn thủ đại quân tại Bắc Vực.
Mà hiện trên triều đình Lý Nho, Cổ Hủ bọn người thì tròng mắt hơi híp nhìn Triệu Quát, tựa hồ rất có hứng thú.
Quách Khai ra, Liêm Pha sẽ còn xa sao?
Bọn họ ngược lại nghĩ nhìn đến thời điểm khi Liêm Pha đi ra đối kháng cùng Quách Khai, mà bây giờ xem trước thức nhắm khai vị đi.
Đáp ứng là khẳng định đáp ứng.
Khó xử cũng là khẳng định, chỉ nhìn làm sao giải quyết khó xử đây.
Ánh mắt đám nhân kiệt Hoa Hạ đều ẩn ẩn tập trung ở trên người Triệu Quát.
Lý Chính phía trên nhìn dưới chúng quan viên biểu lộ, cũng không lại nhiều hỏi thăm, trực tiếp mở miệng nói:
- Truyền sứ giả Hỏa Hoàng Hoàng triều vào điện.
Theo từng đạo từng đạo âm thanh truyền xuống, không bao lâu, hai bóng người xuất hiện ở cửa điện.
Dẫn đầu, hấp dẫn ánh mắt bọn họ là một vị Chí Tôn cường giả ngạo khí mười phần, nhưng ánh mắt tuyệt đại đa số người tụ tập phía trên một bóng người khác, Quách Khai.
Hai người một trước một sau bước vào triều đình, mọi người rất rõ ràng làm chủ chính là Quách Khai.
- Sứ giả Hỏa Hoàng Hoàng triều Quách Khai, bái kiến Tần Hoàng điện hạ.
Giờ phút này trên triều đình một mảnh yên lặng.
Lý Chính nhàn nhạt nhìn chăm chú hai người, dưới ánh mắt bình đạm của Lý Chính, vị cường giả Chí Tôn cảnh đỉnh phong nhất thời cảm nhận được một cỗ cảm giác áp bách to lớn buông xuống bản thân, áp lực nặng nề cơ hồ khiến sau lưng hắn đổ mồ hôi, tựa hồ một ánh mắt của Tần Hoàng phía trên cũng đủ để hắn thịt nát xương tan.
Từ Cái ban đầu vốn có chút tự ngạo bị triệt để đánh tan bên trong một ánh mắt bình thản của Lý Chính, chỉ lưu giữ lưu một lòng kính sợ.
Mà Quách Khai cũng mười phần khẩn trương, bởi vì hắn cảm thụ không phải ánh mắt Lý Chính, mà chính là ánh mắt thú vị của những Hoa Hạ đồng liêu, đặc biệt là Triệu Quát đứng yên một bên, quả thực như ngồi bàn chông.
- Ừm, bình thân.
Tại Lý Chính lãnh đạm ra lệnh, Từ Cái âm thầm thở dài một hơi thật sâu, ánh mắt cẩn thận nhìn quan viên Đại Tần xung quanh một chút, không còn dám lộ ra ngạo ý.
Từ Cái là do Nam Cung Minh Phượng phái tới, một là muốn biết Quách Khai làm sao thuyết phục Đại Tần hoàng triều, hai là muốn quan sát thực lực Đại Tần hoàng triều như thế nào.
Hai người đứng lên, Lý Chính cũng không lên tiếng nữa, mà nhìn thoáng qua Triệu Quát bên cạnh.
- Hỏa Hoàng Hoàng triều, không biết Hỏa Hoàng Hoàng triều các ngươi tới nơi này làm gì?
Triệu Quát thấy Lý Chính gật đầu, ngữ khí mười phần lớn lối hỏi, ánh mắt chằm chằm Quách Khai.
Mà quan viên không biết rõ tình hình nhìn Triệu Quát nhìn về phía Quách Khai cũng không có chút sinh nghi, dù sao Hỏa Hoàng Hoàng triều phái sứ giả đến, dựa trên quan hệ của Đại Tần và Hỏa Hoàng Hoàng triều, làm một cái hạ mã uy là chuyện rất tự nhiên.
Từ Cái nhìn Triệu Quát lớn lối, nhíu mày, sau cùng nhìn về phía Quách Khai, hắn cũng biết lần này người lãnh đạo là Quách Khai.
Chỉ thấy Quách Khai mỉm cười nói:
- Phụng ý chỉ Phượng Hoàng bệ hạ, đặc biệt đến đây giải trừ hiểu lầm với Đại Tần hoàng triều.
Quả nhiên.
Đám người Tô Lâm Tín khẽ động trong lòng, Hỏa Hoàng Hoàng triều quả nhiên là đến hoà giải.
Triệu Quát cười lạnh nói:
- Hiểu lầm, không biết Đại Tần hoàng triều và Hỏa Hoàng Hoàng triều các ngươi có hiểu lầm gì?
- Đại Tần hoàng triều các ngươi đừng khinh người quá đáng!
Từ Cái nhìn Triệu Quát hùng hổ dọa người, không khỏi phẫn nộ quát.
Ừm!
Nhất thời, ánh mắt đám Hoa Hạ nhân kiệt tụ tập trên người Từ Cái, từng ánh mắt như vạn quân trọng sơn đặt ở trên người Từ Cái, để Từ Cái lúc đầu tức giận khí tức trì trệ, cơ hồ không thở nổi.
Tròng mắt Quách Khai hơi híp, một bước tiến lên trước, chặn ánh mắt của mọi người, tiếp tục bảo trì mỉm cười nói.
- Tần Hoàng bệ hạ, chư vị đại nhân, lần này Hỏa Hoàng Hoàng triều chúng ta mang theo mười phần thành ý đến, là muốn giao hảo cùng Đại Tần hoàng triều, Hỏa Hoàng Hoàng triều chúng ta nguyện ý xóa bỏ ân oán trước đó.
Theo lời Quách Khai, để mọi người thu hồi ánh mắt.
Từ Cái nhìn cản Quách Khai ở trước mặt mình, trong lòng lộ ra một vẻ kính nể và cảm kích, trong lòng nói thầm đợi sau khi trở về nhất định trắng trợn tán thưởng Quách Khai trước mặt Phượng Hoàng bệ hạ, Quách huynh người bạn này, hắn định.
- Xóa bỏ? Ha ha, ngươi cảm giác chúng ta sẽ tin tưởng Hỏa Hoàng Hoàng triều các ngươi, nghe nói hiện tại Hỏa Hoàng Hoàng triều các ngươi đang đối phó hai đại thánh địa lâm vào khốn cảnh, là sợ hai đại thánh địa tìm chúng ta hợp tác thì có.
- Vì ổn định Đại Tần hoàng triều chúng ta, cho nên tạm thời trước để xuống ân oán.
Triệu Quát tiếp tục cười lạnh nói.
Từ Cái nghe được lời Triệu Quát, trong lòng lại toát ra một luồng khí nóng, Đại Tần hoàng triều có ý gì?
Nói cho cùng, ân oán giữa Đại Tần hoàng triều và Hỏa Hoàng Hoàng triều, ba Đại Thánh Vương tổn thất, hẳn là chúng ta thù hận Đại Tần hoàng triều các ngươi mới đúng, hiện tại Hỏa Hoàng Hoàng triều chúng ta tình nguyện từ bỏ cừu hận, Đại Tần hoàng triều các ngươi còn lớn lối, quả thực quá phận.
Thế mà Quách Khai nhìn đến lửa giận trong mắt Từ Cái, lộ ra ánh mắt bất đắc dĩ an ủi Từ Cái, sau cùng chuyển sang nhìn Triệu Quát cười bồi nói:
- Chắc hẳn vị này là đại danh đỉnh đỉnh Triệu Quát, Triệu đại nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận