Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 368: Tây Xưởng Quyền Lực

Đoàn Nghiêm Lang nhìn Vũ Hóa Điền bạo phát khí tức Niết Bàn cảnh bao phủ bốn phía, mà ánh mắt đám người Tây Xưởng toát ra sát ý, dường như chỉ cần Vũ Hóa Điền ra lệnh một tiếng liền sẽ động thủ với đám người bọn hắn!
Mà thám tử các thế lực chung quanh trông thấy Vũ Hóa Điền đối mặt Đại Lý tự thiếu khanh còn cứng rắn như thế đều lộ ra ánh mắt hoảng sợ, nhìn lấy người Tây Xưởng giống như người điên, nội tâm bắt đầu nhớ kỹ cái tên Tây Xưởng do tân hoàng vừa mới tạo dựng lên chưa tới nửa năm.
Đoàn Nghiêm Lang trông thấy Vũ Hóa Điền cứng rắn, khí thế Niết Bàn cảnh dồi dào, để hắn là Tông Sư cảnh đứng ở chỗ này toàn thân không được tự nhiên, ngữ khí lập tức hơi hơi buông ra nói:
- Vũ công công, bản quan biết ngươi vì án kiện Mạnh gia trang phí không ít tâm, bởi vậy một khi có manh mối thì lập tức xác định hung thủ, hành động như vậy có chỗ vội vàng, Lâm công tử cùng Chu Lễ Mộ hai vị này chính là người của thừa tướng và Chu đại nhân, thân phận mang đến ảnh hưởng to lớn, một khi chuyện không may xuất hiện, cái này sẽ là sỉ nhục lớn nhất đối với Thừa tướng cùng Chu đại nhân đang một mực ngậm đắng nuốt cay ra sức vì nước vì dân, bởi vậy Đại Lý tự chúng ta nhất định phải điều tra rõ ràng, người Đại Lý tự chúng ta quản án kiện này cũng cực kỳ thận trọng.
- Không cần Đoàn đại nhân hao tâm tổn trí, Tây Xưởng chúng ta có thể giải quyết sự kiện này.
Vũ Hóa Điền tiếp tục dùng giọng nói lạnh lùng, lập tức để người Tây Xưởng mang theo Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ cùng mình rời đi!
Mà người Đại Lý tự trông thấy Vũ Hóa Điền dẫn người Tây Xưởng uy phong lẫm lẫm đi thẳng về phía trước, không tự chủ được nhường đường.
Lâm Tiêu trông thấy Vũ Hóa Điền cứng rắn, nói rõ muốn bắt chính mình, nhất thời đưa ánh mắt xin giúp đỡ ra hiệu cho Đoàn Nghiêm Lang.
Đoàn Nghiêm Lang trông thấy Vũ Hóa Điền không xem mình vào mắt, nhất thời giận dữ nói:
- Vũ Hóa Điền, Tây Xưởng tính là thứ gì, Tây Xuởng các ngươi thiết lập chưa tới nửa năm, làm sao quản được chuyện của Đại Lý tự sự tình.
Nghe được tiếng rống giận dữ của Đoàn Nghiêm Lang, ánh mắt tất cả mọi người chung quanh đều nhìn về phía Vũ Hóa Điền.
Chỉ nhìn thấy Vũ Hóa Điền dừng bước, nghiêng mặt nhìn về phía Đoàn Nghiêm Lang, cũng bá khí nói cho tất cả mọi người cùng thám tử các thế lực ở đây:
- Ngươi hỏi ta Tây Xưởng tính là thứ gì, tốt, bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết.
- Án Đại Lý tự các ngươi không phá được sẽ do ta phá!
- Người Đại Lý tự các ngươi không dám quản sẽ do ta quản!
- Một câu, Đại Lý tự các ngươi quản được thì ta cũng muốn xen vào.
- Đại Lý tự các ngươi không quản được ta càng phải quản.
- Chém trước tấu sau, hoàng quyền đặc cách!
- Đây chính là Tây Xưởng, ngươi… rõ chưa?
Phía trên bờ sông, tất cả mọi người nhìn bóng lưng Vũ Hóa Điền bá khí lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Thật phách lối, Tây Xưởng thật khí phách.
Đoàn Nghiêm Lang nhìn người Tây Xưởng áp giải Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ biến mất, sắc mặt nửa xanh nửa trắng, nhìn thật sâu phương hướng Vũ Hóa Điền.
Thám tử các đại thế lực nhớ tới lời Vũ Hóa Điền vừa mới nói, trong lòng lại càng cảnh giác Tây Xưởng hơn một bậc, có một hán đốc dạng này Tây Xưởng đơn giản sao!
Trong lòng Lý Vọng càng khó bình tĩnh, ánh mắt lóe ra, đến lúc nào mình cũng có thể bá khí như thế.
Lý Vọng hơi hơi liếc mắt nhìn cao tầng Thư Vân các, tùy ý nói:
- Mang tất cả bọn hắn về!
- Tuân lệnh!
Mà Đoàn Nghiêm Lang nhìn cũng không nhìn cao tầng Thư Vân các một chút, trực tiếp chỉ huy người Đại Lý tự trở về.
Thư Vân các, ai!
Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ bị bắt, Thư Vân các còn trọng yếu sao.
Mà dân chúng chung quanh chờ sau khi bọn người Lý Vọng rời đi, dường như còn chưa lấy lại tinh thần.
- Ào ào.
Mọi người lập tức bộc phát ra tiếng đàm luận kịch liệt
Mà chuyện Vũ Hóa Điền bá khí tuyên bố với Đại Lý tự Thiếu Khanh được mọi người bàn luận nhiều nhất, sau đó cấp tốc truyền khắp các ngõ ngách Ngọc Kinh Thành.
Mà danh vọng Tây Xưởng từ hôm nay trở đi càng tăng cao.
Người bị các đại thế lực lưu trong lòng, Vũ Hóa Điền bá khí tuyên thệ không chỉ để cho Đoàn Nghiêm Lang nghe, mà dường như chính là tuyên cáo về sự tồn tại của Tây Xưởng đến thiên hạ.
Chấp hành ý chí tân hoàng.
...
Màn đêm xuống, trong ngự thư phòng hoàng cung, lúc này tân hoàng Lý Duyệt nhìn Vũ Hóa Điền ở phía dưới một mực cung kính lộ ra thần sắc cực kỳ hài lòng.
Mà ánh mắt Viên Nghị Phong ở bên cạnh nhìn Vũ Hóa Điền có chút phức tạp.
Mặc dù biết tân hoàng càng ngày càng mạnh là một chuyện tốt, nhưng hắn có thể tưởng tượng tràng cảnh tương lai Vũ Hóa Điền chỉ huy Tây Xưởng, đối với Viên gia bọn hắn lại không nhất định là một chuyện tốt.
- Vũ Hóa Điền, ngươi thật rất không tệ!
Tân hoàng Lý Duyệt tán thưởng.
Đầu Vũ Hóa Điền cúi càng thấp hơn một chút.
- Vì bệ hạ phân ưu, chính là chức trách của thuộc hạ.
- Ha ha, Tây Xưởng các ngươi lần này có công lao rất lớn, bắt Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ, nói đi, Tây Xưởng các ngươi muốn được ban thưởng cái gì?
Vũ Hóa Điền cung kính nói:
- Tây Xưởng có thể vì bệ hạ cống hiến năng lực, chính là phúc phận của Tây Xưởng, sao có thể đòi ban thưởng.
Tân hoàng Lý Duyệt nhìn Vũ Hóa Điền cung kính như thế lắc đầu cười một tiếng:
- Có công tất có thưởng, làm sao Vũ Hóa Điền ngươi lại không cần để làm lạnh lòng những thủ hạ Tây Xưởng đang hết lòng vì trẫm sao?
Vũ Hóa Điền vội vàng nói:
- Không dám, thuộc hạ không dám!
Trên mặt Tân hoàng Lý Duyệt vẫn tràn đầy ý cười, dù sao lần này có thể nói Vũ Hóa Điền chân chính giúp hắn xả được cơn giận, lần thứ nhất để hắn thoải mái như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận