Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 365: Chứng Cứ (1)

- Căn cứ theo lời Mai Vũ tiểu thư, Thư Vân các các ngươi hại người khác cửa nát nhà tan, buôn bán thiếu nữ, phạm là trọng tội, hiện tại bản quan muốn bắt các ngươi trở về điều tra rõ ràng.
- Đại nhân, oan uổng quá, Thư Vân các chúng ta không có, chúng ta căn bản sẽ không làm loại chuyện táng tận lương tâm này.
Tú bà nghe Lý Vọng nói thế nhất thời thống khổ chảy nước mắt, mặt mũi tràn đầy oan uổng bộ dáng.
- Hừ, có hay là không có, bản quan sẽ điều tra rõ ràng, người đâu, trói tất cả bọn hắn lại, sau đó đều áp giải về nha môn , chờ đợi bản quan thẩm vấn.
- Tuân lệnh!
Cao tầng Thư Vân các thấy ánh mắt Lâm Tiêu ra hiệu yên tâm, hết sức phối hợp để quan binh trói lại.
Xoạt!
Đám người bên bờ sông trông thấy cả đám tú bà Thư Vân các bị trói lại, lại bắt đầu nghị luận ầm ĩ một trận.
Mà lúc này bên bờ sông, trong đám người ngàn vạn, quan viên có liên quan đến Thừa tướng và Lễ bộ thượng thư nhất hệ cùng Thư Vân các đã lặng lẽ đến, nhìn lâu chuyện diễn ra phía trên lâu thuyền.
Khi bọn hắn trông thấy quan binh thủ hạ Lý Vọng điều tra Thư Vân các không thu hoạch được gì lộ ra nụ cười nhẹ nhõm.
Mà trong đám người cũng có người của các đại thế lực ở đây quan sát mọi việc.
Hiển nhiên đều biết đây là tín hiệu tân hoàng dự định động thủ đối với người thừa tướng nhất hệ.
Nhưng khi thấy gặp cao tầng Thư Vân các bị trói lại xong, cứ nghĩ chuyện đã phải kết thúc.
Mà Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ trên lâu thuyền cũng cho rằng chuyện đến đây chấm dứt.
Khi binh lính nói mình không có tìm được một chút chứng cớ, Lý Vọng nhíu mày, lúc trước đến có thể không phải như vậy nói, thế thì sao bắt được Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ.
Lâm Tiêu thấy Lý Vọng nhíu mày, nhất thời cười rộ lên nói:
- Lý đại nhân, xem ra Thư Vân các giống như chưa từng xảy ra chuyện theo như lời ngươi nói, đã như vậy, chúng ta có thể đi hay không, đến lúc đó ta còn muốn nhìn một chút Lý đại nhân làm sao thẩm vấn người Thư Vân các đây, chẳng lẽ lại muốn vu oan giá hoạ, ha ha!
Mà Chu Lễ Mộ cũng lộ ra nụ cười giễu cợt.
- Không sai, Lý đại nhân, ngươi đã quấy rầy thời gian của chúng ta, chẳng lẽ lại còn muốn giam giữ chúng ta cùng một chỗ với người Thư Vân các.
Khách nhân xung quanh cũng kêu lên.
Ngay thời điềm Lý Vọng bất đắc dĩ muốn thả Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ ra, bên bờ truyền đến một đạo âm thanh lạnh lẽo.
- Đợi một chút!
m thanh này giống như rõ ràng vang lên bên tai bách tính xung quanh.
Chỉ thấy trên đường lớn, Vũ Hóa Điền một mặt âm nhu chỉ huy một đội nhân mã thân mặc cẩm y hộ phục của Tây Xưởng nhanh chóng xuyên qua đám người đi vào phía trên lâu thuyền.
Khi Lâm Tiêu trông thấy Vũ Hóa Điền chỉ huy Tây Xưởng bá khí đi vào trước mặt bọn hắn, nhất thời có loại dự cảm xấu.
Vũ Hóa Điền, Tây Xưởng, hai cái này tên trong khoảng thời gian gần đây dần dần vang lên khắp Ngọc Kinh thành.
Một con rắn độc âm hiểm thủ hạ của Tân hoàng - Vũ Hóa Điền.
Tây Xưởng là tổ chức do thái giám tân hoàng tạo dựng lên, vẻn vẹn chỉ nghe hiệu lệnh một người là tân hoàng.
Chỉ thấy Vũ Hóa Điền vừa đến phía trên lâu thuyền đã mở miệng nói:
- Bắt lại Lâm Tiêu, Chu Lễ Mộ hai người cho ta.
- Cái gì!
Lâm Tiêu, Chu Lễ Mộ cùng người các đại thế lực xung quanh thất kinh.
Vũ Hóa Điền muốn làm gì?
Tân hoàng muốn trực tiếp động thủ với Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ hai người à, muốn trực tiếp vạch mặt với thừa tướng.
Mà Lý Vọng cũng kinh dị nhìn Vũ Hóa Điền.
Ngay tại thời điểm người khác đang kinh ngạc, Lâm Tiêu đột nhiên cười lạnh hỏi lại:
- Quan uy thật lớn, ta muốn hỏi Vũ hán đốc một chút, ngươi vì sao muốn bắt bản công tử, bản công tử phạm vào chuyện gì?
- Không sai, Tây Xưởng các ngươi người không phải tổ chức tình báo của bệ hạ à, làm sao quản đến quyền lực nha môn, mà Lý đại nhân còn ở nơi này, quyền lực của ngươi còn lớn hơn hắn sao?
Chu Lễ Mộ kịp phản ứng phối hợp với lời Lâm Tiêu thuận tiện nhìn sang Lý Vọng bên cạnh.
Mà Lý Vọng ngay từ đầu nhìn thấy Vũ Hóa Điền bá khí ra sân, để dân chúng lúc đầu chú ý nhóm người mình lục tục nhìn về phía Vũ Hóa Điền, trong lòng nhất thời có chút không thoải mái, càng quan trọng hơn là Vũ Hóa Điền đến có một loại cảm giác hái quả đào, chẳng lẽ Vũ Hóa Điền có chứng cứ bắt Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ, vì sao không sớm nói ra, để cho mình đến trước mất mặt sao.
Chỉ thấy Lý Vọng nhìn Vũ Hóa Điền, hơi hơi nhíu mày bình tĩnh nói:
- Vũ công công, bắt người là muốn có chứng cứ rõ ràng, ngươi muốn bắt bọn họ cũng nên trước lấy trước ra chứng cứ, như thế mới có thể phục chúng.
Vũ Hóa Điền quét mắt xung quanh thấy mọi người đang nhìn mình, lập tức cười lạnh nói với Lâm Tiêu:
- Lâm công tử, ngươi còn nhớ rõ thảm án Mạnh gia trang bên ngoài Ngọc Kinh thành nửa năm trước, hơn một trăm ba mươi nhân khẩu Mạnh gia trang trong vòng một đêm toàn bộ bị diệt khẩu, hiện tại Tây Xưởng đã tìm được chứng cứ, chứng minh ngươi và Chu Lễ Mộ cũng là chủ mưu phía sau.
m thanh âm nhu của Vũ Hóa Điền truyền khắp trong đám người bờ sông, dân chúng xung quanh nhất thời xôn xao.
- Cái gì, thảm án Mạnh gia trang được phá.
- Đáng tiếc Mạnh mỹ nhân a!
- Trách không được, trách không được chết nhiều người như vậy sau cùng cũng không có điều tra ra.
- Người giật dây thật sự là Tam công tử Thừa Tướng phủ còn có Chu công tử?
- Trước đó nghe nói Lâm công tử truy cầu Mạnh mỹ nhân, mà Mạnh mỹ nhân lúc ấy từ chối, tê... Chẳng lẽ...
Bách tính xung quanh nghị luận ầm ĩ, trong lúc nhất thời các loại âm thanh xung quanh truyền đến bên tai Lâm Tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận