Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 798: Sau Khi Chiến Đấu (2)

Triệu Quát lạnh giọng mở miệng.
Thánh Vương cảnh, loại tồn tại kinh khủng này tuyệt đối là chiến lực mạnh nhất của bảy đại thế lực Lăng Thiên vực, tồn tại lá bài tẩy mạnh nhất, chấn nhiếp thế lực khắp nơi, nếu như tổn thất một cường giả Thánh Vương cảnh, đối với các đại thế lực mà nói là một đả kích mang tính hủy diệt.
Tôn Vũ chậm rãi gật đầu, lộ ra cười nhạt nói:
- Ba thành biên cảnh có Bá Vương, Phụng Tiên, Văn Viễn, Tuyển Nghĩa bốn người trấn thủ, lấy thực lực của bọn hắn ngăn cản Tuyết Mộ Hoàng triều một đoạn thời gian dư xài, đặc biệt là hiện tại Hạng Vũ đánh bại Hoàng Viêm Khuê, trước khi Tuyết Mộ Hoàng triều không có thăm dò ra thực lực Đại Tần hoàng triều chúng ta, sẽ không tuỳ tiện động binh.
- Hiện tại chúng ta có đầy đủ thời gian sửa trị Quế Nghiễm cương vực, càng kéo dài lâu, càng có lợi cho chúng ta.
- Đến lúc đó Thế Tích, Mạnh Khởi, Chương Hàm, Tân Khí Tật những đại tướng này đến, chúng ta có thể lại mưu đồ Ngữ Lục cương vực.
Cao Thuận, Phan Phượng bên cạnh yên lặng gật đầu.
Sắc mặt Triệu Quát cũng lộ ra ý cười, ngóng nhìn phương hướng đông nam, chính là phương hướng Ngự Tâm cương vực.
- Một trận chiến này, kinh sợ thối lui Thánh Vương Tuyết Mộ Hoàng triều, đánh bại Hoàng Viêm Khuê, Ngọc Tâm thánh địa đã thấy thực lực của chúng ta, nếu bọn họ thật muốn diệt Tuyết Mộ Hoàng triều, hiện tại cần phải thương nghị phái người đến đây hợp tác cùng chúng ta.
- Ha ha, đó là tự nhiên!
Mọi người đồng thời cười nói.
Trong khoảng thời gian này Ngọc Tâm thánh địa đại chiến cùng Tuyết Mộ Hoàng triều, các phương tổn thất nặng nề, đã đánh tới lửa giận, cừu hận đầy trời, không có khả năng tuỳ tiện đình chỉ, chiến hỏa không ngớt đánh túi bụi, hiện tại đột nhiên toát ra Đại Tần hoàng triều, bọn họ sẽ không để ý thêm một minh hữu.
Càng quan trọng hơn là bọn họ có người bên trong Ngọc Tâm thánh địa có thể có tư cách ảnh hưởng đến Ngọc Tâm thánh địa quyết định.
Mà bên trong Tuyết Mộ Hoàng triều cũng có người.
...
Quả nhiên, sau khi tin tức đại chiến Quế Bình thành truyền ra, các thế lực lúc đầu đang ngắm nhìn liên tục nhận được tin tức.
Khi biết được Hoàng Viêm Khuê thảm bại, đặc biệt là bị Hạng Vũ đánh bại, cảm thấy mười phần chấn kinh.
Lâm Nghiễm thành, biên thành Ngữ Lục cương vực, Long Kiếm suất lĩnh tám mươi vạn đại quân cùng Hàn Long quân đoàn dừng lại ở đây, tướng lĩnh lúc đầu khí thế hung hăng kêu gào khi lấy được tin tức Quế Bình thành thảm bại, đều trầm mặc lại.
Trong phủ thành chủ Lâm Nghiễm thành, Long Kiếm, Long Tiển và các tướng tĩnh một mặt ngưng trọng ngồi trên ghế.
Long Tiển vẫn là mặt mũi tràn đầy không thể tin nói:
- Phụ thân, thủ tướng Hạng Vũ của Quế Bình thành thật chỉ là nửa bước Thánh Võ cảnh sao?
Ngay cả mấy vị Chí Tôn cường giả cũng nhìn về phía Long Kiếm, mặc dù nghe được tin tức này, trong lòng lại không thể tin được, càng cảm nhận được vô cùng khủng hoảng.
Một vị cường giả Chí Tôn đỉnh phong trong đó hết sức rõ ràng Chí Tôn cảnh cùng Thánh Võ cảnh có bao nhiêu chênh lệch, huống chi Hoàng đại tướng quân chính là tồn tại Thánh Võ cảnh đỉnh phong, khi được quân hồn gia trì càng đạt đến chiến lực nửa bước Thánh Vương.
Thế mà lại bị một người nửa bước Thánh Võ cảnh đánh bại.
Hạng Vũ kia đến cùng là kinh khủng bao nhiêu.
Bọn họ không thể tin được thật có yêu nghiệt như thế tồn tại, quá nghịch thiên.
Long Kiếm trịnh trọng gật đầu, mười phần trầm trọng nói:
- Không sai, hiện tại đại quân tấn công Quế Bình thành thảm bại, Hoàng đại tướng quân càng bị trọng thương, cùng được đưa về đế đô trị liệu.
- Hô!
Mọi người lại một lần nữa đạt được xác nhận, hít vào một hơi.
Trấn quốc đại tướng quân Đại Tần hoàng triều - Hạng Vũ.
Một thân ảnh kinh khủng thật sâu ghi vào trong lòng bọn họ.
- Vậy chúng ta bây giờ nên làm như thế nào?
Một vị tướng lĩnh ngưng trọng nói.
Quế Nguyên thành cũng có hai vị đại tướng trấn thủ, nếu như tất cả đại tướng Đại Tần hoàng triều đều như thế, vậy mình cần phải suy nghĩ là như thế nào chống cự.
Long Kiếm tựa hồ hiểu rõ suy nghĩ của chúng tướng, khuôn mặt bình tĩnh tỉnh táo phân tích:
- Các ngươi đừng quá mức kiêng kị, căn cứ tình huống phân bố binh lực của Đại Tần hoàng triều ở ba thành đến xem, ngoại trừ Quế Nghiễm cự thành ra, hẳn là lấy Quế Bình thành mạnh nhất, bởi vì Quế Bình thành trực diện triều đình.
- Thứ hai chính là Quế Dương thành, Quế Dương thành tới gần Nghiễm Dương cương vực, mà tới gần Ngọc Tâm thánh địa.
- Yếu nhất hẳn là Quế Nguyên thành chúng ta.
Một người trong đó trịnh trọng nói:
- Thành chủ nói không sai, mà chúng ta càng cần phải cảm thấy may mắn, căn cứ tướng lĩnh Đại Tần hoàng triều phái ra từ đó có thể thấy được thực lực mạnh yếu, trấn thủ Quế Bình thành chính là Trấn quốc đại tướng quân Đại Tần - Hạng Vũ, trấn thủ tại Quế Dương thành chính là Phiêu Kỵ đại tướng quân Đại Tần - Lữ Bố.
Nếu như vào chức vị mà nói, thực lực Lữ Bố có lẽ không có cường đại bằng Hạng Vũ, nhưng cũng sẽ không yếu bao nhiêu.
- Rất có thể lại là một vị võ tướng cấp nghịch thiên.
- Mà hai vị đại tướng trấn thủ tại Quế Nguyên thành theo thứ tự là Bình Nam tướng quân Trương Liêu, An Bắc tướng quân Trương Hợp, thực lực của bọn hắn không có khả năng mạnh như hai vị trước, nếu không Đại Tần hoàng triều thật quá kinh khủng.
Chúng tướng nghe được lời người này phân tích, cho rằng Đại Tần hoàng triều còn có một võ tướng vô cùng khủng bố không kém nhiều Hạng Vũ, trong lòng hoài nghi thật sâu.
Một đại thế lực tồn tại một võ tướng nghịch thiên như thế còn chưa đủ à, còn có một người khác?
Không sai biệt nhiều là bao lớn, đối loại cấp bậc như bọn hắn mà nói là không kém nhiều, nhưng đối với những võ tướng cùng loại cảnh giới như chúng ta làm sao bây giờ, còn không phải bó tay chịu trận, dù sao nhất định là phải chết.
Nhưng người này nói rất có lý có cớ, lại làm cho bọn hắn phản bác không được.
Vạn nhất, thật thì sao?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận